古诗词

读邸报

唐庚

当今求多闻,取士到蓬荜。dāng jīn qiú duō wén,qǔ shì dào péng bì。
时时得新语,谁谓山县僻。shí shí dé xīn yǔ,shuí wèi shān xiàn pì。
昨日拜御史,今日除谏官。zuó rì bài yù shǐ,jīn rì chú jiàn guān。
立朝无负汉恩厚,论事不妨晁氏安。lì cháo wú fù hàn ēn hòu,lùn shì bù fáng cháo shì ān。
台省诸公登衮衮,闭门熟睡黄绸稳。tái shěng zhū gōng dēng gǔn gǔn,bì mén shú shuì huáng chóu wěn。

唐庚

唐庚,1070年~1120年在世,北宋诗人。字子西,人称鲁国先生。眉州丹棱(今属四川眉山市丹棱县)唐河乡人。哲宗绍圣(一○九四)进士(清光绪《丹棱县志》卷六),徽宗大观中为宗子博士。经宰相张商英推荐,授提举京畿常平。商英罢相,庚亦被贬,谪居惠州。后遇赦北归,复官承议郎,提举上清太平宫。后于返蜀道中病逝。 唐庚的作品>>

猜您喜欢

十月十八与舍弟登越王楼便道趋开元寺上天池得句满纸颠倒杂乱几不可读明日诠次成二十二韵

唐庚

沐浴罢趋局,幽居愁杜门。mù yù bà qū jú,yōu jū chóu dù mén。
重登帝子楼,哭吊诗人冤。zhòng dēng dì zi lóu,kū diào shī rén yuān。
凭栏参井天,隐几西南坤。píng lán cān jǐng tiān,yǐn jǐ xī nán kūn。
冬深一水瘦,岁晚千山髡。dōng shēn yī shuǐ shòu,suì wǎn qiān shān kūn。
丰稔遍川陆,太平到鸡豚。fēng rěn biàn chuān lù,tài píng dào jī tún。
江城水颓雉,市瓦尘迷鸳。jiāng chéng shuǐ tuí zhì,shì wǎ chén mí yuān。
坐对仙云宫,祗隔斜阳村。zuò duì xiān yún gōng,zhī gé xié yáng cūn。
楼台白水外,松柏苍云屯。lóu tái bái shuǐ wài,sōng bǎi cāng yún tún。
天垂望羌山,雪汁融朝暾。tiān chuí wàng qiāng shān,xuě zhī róng cháo tūn。
谁为四方些,招此千岁魂。shuí wèi sì fāng xiē,zhāo cǐ qiān suì hún。
便道访古寺,策杖寻灵源。biàn dào fǎng gǔ sì,cè zhàng xún líng yuán。
上到山椒穷,转觉天池尊。shàng dào shān jiāo qióng,zhuǎn jué tiān chí zūn。
行疲犬马力,下视乌鸢翻。xíng pí quǎn mǎ lì,xià shì wū yuān fān。
不应水性高,疑有神物喷。bù yīng shuǐ xìng gāo,yí yǒu shén wù pēn。
肯随秋涨落,况逐夏潦浑。kěn suí qiū zhǎng luò,kuàng zhú xià lǎo hún。
潜通八角井,散入千家盆。qián tōng bā jiǎo jǐng,sàn rù qiān jiā pén。
渔村唤欲应,钓石谅犹温。yú cūn huàn yù yīng,diào shí liàng yóu wēn。
似闻扣船歌,想见持竿蹲。shì wén kòu chuán gē,xiǎng jiàn chí gān dūn。
吾曹本山林,朝衣裹狙猿。wú cáo běn shān lín,cháo yī guǒ jū yuán。
只应适野车,便作忘忧萱。zhǐ yīng shì yě chē,biàn zuò wàng yōu xuān。
诗兼巧拙对,酒杂醇醨吞。shī jiān qiǎo zhuō duì,jiǔ zá chún lí tūn。
阍吏况解事,不妨尽馀樽。hūn lì kuàng jiě shì,bù fáng jǐn yú zūn。

六一堂

唐庚

我思六一翁,羽化四十年。wǒ sī liù yī wēng,yǔ huà sì shí nián。
虽不及抠衣,每愿为执鞭。suī bù jí kōu yī,měi yuàn wèi zhí biān。
手弹醉翁操,目睹庐陵编。shǒu dàn zuì wēng cāo,mù dǔ lú líng biān。
床头五代史,屏间七交篇。chuáng tóu wǔ dài shǐ,píng jiān qī jiāo piān。
诗常讽思颍,曲每歌归田。shī cháng fěng sī yǐng,qū měi gē guī tián。
斋摹画舫样,酒法冰堂传。zhāi mó huà fǎng yàng,jiǔ fǎ bīng táng chuán。
此志自弱冠,到今已华颠。cǐ zhì zì ruò guān,dào jīn yǐ huá diān。
嗟予又晚辈,读书慕先贤。jiē yǔ yòu wǎn bèi,dú shū mù xiān xián。
即彼生处所,馆之与周旋。jí bǐ shēng chù suǒ,guǎn zhī yǔ zhōu xuán。
时对文章姿,稍息簿领肩。shí duì wén zhāng zī,shāo xī bù lǐng jiān。
贤者果不死,瞻之犹在前。xián zhě guǒ bù sǐ,zhān zhī yóu zài qián。
似挥诛奸笔,犹拿击佛拳。shì huī zhū jiān bǐ,yóu ná jī fú quán。
谁当嗣前规,时为易蠹椽。shuí dāng sì qián guī,shí wèi yì dù chuán。
勿毁鲁恭宅,中有夫子天。wù huǐ lǔ gōng zhái,zhōng yǒu fū zi tiān。

苏时中惠茶

唐庚

三年泮宫苦幽独,中有宜人惟睡足。sān nián pàn gōng kǔ yōu dú,zhōng yǒu yí rén wéi shuì zú。
虫鱼注罢直庐静,午枕鸣雷撼窗屋。chóng yú zhù bà zhí lú jìng,wǔ zhěn míng léi hàn chuāng wū。
故人苏子半幅书,饷我闽溪一包玉。gù rén sū zi bàn fú shū,xiǎng wǒ mǐn xī yī bāo yù。
亲题更屈调弦手,远寄来浇饭蔬腹。qīn tí gèng qū diào xián shǒu,yuǎn jì lái jiāo fàn shū fù。
故应疑我梦得官,谁信吾衰已无复。gù yīng yí wǒ mèng dé guān,shuí xìn wú shuāi yǐ wú fù。
空令半夜忍饥吟,搜到池塘春草绿。kōng lìng bàn yè rěn jī yín,sōu dào chí táng chūn cǎo lǜ。

天马歌赠朱廷玉

唐庚

贰师城中天马驹,眼光掣电汗流朱。èr shī chéng zhōng tiān mǎ jū,yǎn guāng chè diàn hàn liú zhū。
将军出塞万里馀,得此龙种来执徐。jiāng jūn chū sāi wàn lǐ yú,dé cǐ lóng zhǒng lái zhí xú。
朝踏幽燕暮荆吴,历块一蹶傍人呼。cháo tà yōu yàn mù jīng wú,lì kuài yī jué bàng rén hū。
向来价重千金壶,一朝不直半束刍,千马万马肥如猪。xiàng lái jià zhòng qiān jīn hú,yī cháo bù zhí bàn shù chú,qiān mǎ wàn mǎ féi rú zhū。

受代有日呈谭勉翁谢与权

唐庚

老来忽忽流年紧,三见涪江秋叶陨。lǎo lái hū hū liú nián jǐn,sān jiàn fú jiāng qiū yè yǔn。
只缘二子日相从,便觉一瓢穷可忍。zhǐ yuán èr zi rì xiāng cóng,biàn jué yī piáo qióng kě rěn。
东津晓作招隐赋,西楼暮得思归引。dōng jīn xiǎo zuò zhāo yǐn fù,xī lóu mù dé sī guī yǐn。
文字能令酒盏宽,江山未放诗才窘。wén zì néng lìng jiǔ zhǎn kuān,jiāng shān wèi fàng shī cái jiǒng。
分题踊跃谁避席,得句欢呼同彼隼。fēn tí yǒng yuè shuí bì xí,dé jù huān hū tóng bǐ sǔn。
泉名三逸本戏语,野史千年传不泯。quán míng sān yì běn xì yǔ,yě shǐ qiān nián chuán bù mǐn。
醉归半路飞蝙蝠,馀兴中宵伴蚯蚓。zuì guī bàn lù fēi biān fú,yú xīng zhōng xiāo bàn qiū yǐn。
那知须鬓秃于笔,但见儿童长如笋。nà zhī xū bìn tū yú bǐ,dàn jiàn ér tóng zhǎng rú sǔn。
留滞甘为西域胡,衰迟更结东游靷。liú zhì gān wèi xī yù hú,shuāi chí gèng jié dōng yóu yǐn。
故山咫尺未成归,坐使苍颜厚如胗。gù shān zhǐ chǐ wèi chéng guī,zuò shǐ cāng yán hòu rú zhēn。

与舍弟饮二首

唐庚

篇篇皆有酒,世疑渊明诗。piān piān jiē yǒu jiǔ,shì yí yuān míng shī。
佳趣正在此,俗子那得知。jiā qù zhèng zài cǐ,sú zi nà dé zhī。
寄迹杯酒中,序者为之辞。jì jì bēi jiǔ zhōng,xù zhě wèi zhī cí。
诗酒吾家事,何用寄迹为。shī jiǔ wú jiā shì,hé yòng jì jì wèi。
疑者既已陋,序者良亦卑。yí zhě jì yǐ lòu,xù zhě liáng yì bēi。
酒殊醉味同,勿问醇与醨。jiǔ shū zuì wèi tóng,wù wèn chún yǔ lí。

与舍弟饮二首

唐庚

湿酒浇枯肠,戢戢生小诗。shī jiǔ jiāo kū cháng,jí jí shēng xiǎo shī。
诗中何等语,酒后那复知。shī zhōng hé děng yǔ,jiǔ hòu nà fù zhī。
黄菊遂行迈,径去不复辞。huáng jú suì xíng mài,jìng qù bù fù cí。
拒霜犹屈强,其势何能为。jù shuāng yóu qū qiáng,qí shì hé néng wèi。
但问酒有无,勿计官高卑。dàn wèn jiǔ yǒu wú,wù jì guān gāo bēi。
江边捕鱼郎,教我当啜醨。jiāng biān bǔ yú láng,jiào wǒ dāng chuài lí。

受代还眉

唐庚

久客念吾土,每叹江山非。jiǔ kè niàn wú tǔ,měi tàn jiāng shān fēi。
及兹受代去,亦复无家归。jí zī shòu dài qù,yì fù wú jiā guī。
仕宦几半世,奔走遍九围。shì huàn jǐ bàn shì,bēn zǒu biàn jiǔ wéi。
竟无置锥土,安此容膝扉。jìng wú zhì zhuī tǔ,ān cǐ róng xī fēi。
还当僦屋居,况有囊金挥。hái dāng jiù wū jū,kuàng yǒu náng jīn huī。
处乡亦何有,去国空依依。chù xiāng yì hé yǒu,qù guó kōng yī yī。

赴阙

唐庚

十年餐苜蓿,梦寐长阑干。shí nián cān mù xu,mèng mèi zhǎng lán gàn。
继粟自不饱,朝齑岂辞酸。jì sù zì bù bǎo,cháo jī qǐ cí suān。
虽无汗马劳,几作蠹鱼乾。suī wú hàn mǎ láo,jǐ zuò dù yú qián。
自知爬沙手,未办扶摇抟。zì zhī pá shā shǒu,wèi bàn fú yáo tuán。
此行敢侥幸,政尔求便安。cǐ xíng gǎn jiǎo xìng,zhèng ěr qiú biàn ān。
恐或得所欲,圣主天地宽。kǒng huò dé suǒ yù,shèng zhǔ tiān dì kuān。

剑州道中见桃李盛开而梅花犹有存者

唐庚

桃花能红李能白,春深无处无颜色。táo huā néng hóng lǐ néng bái,chūn shēn wú chù wú yán sè。
不应尚有数枝梅,可是东君苦留客。bù yīng shàng yǒu shù zhī méi,kě shì dōng jūn kǔ liú kè。
向来开处当严冬,桃李未在交游中。xiàng lái kāi chù dāng yán dōng,táo lǐ wèi zài jiāo yóu zhōng。
即今已是丈人行,勿与年少争春风。jí jīn yǐ shì zhàng rén xíng,wù yǔ nián shǎo zhēng chūn fēng。

武兴谣

唐庚

去年山中无黍稷,只有?根并橡实。qù nián shān zhōng wú shǔ jì,zhǐ yǒu dū gēn bìng xiàng shí。
?根作面如食蜜,橡实炊饭如剥栗。dū gēn zuò miàn rú shí mì,xiàng shí chuī fàn rú bō lì。
东家有钱食橡实,西家无钱惟食?。dōng jiā yǒu qián shí xiàng shí,xī jiā wú qián wéi shí dū。
今年?尽橡实贵,山中人作寒蝉枯。jīn nián dū jǐn xiàng shí guì,shān zhōng rén zuò hán chán kū。

会饮尉厅效八仙体

唐庚

尉公不忝东州英,坐上拍满樽中盈。wèi gōng bù tiǎn dōng zhōu yīng,zuò shàng pāi mǎn zūn zhōng yíng。
令尹学道眼目明,作佛肯后灵运成。lìng yǐn xué dào yǎn mù míng,zuò fú kěn hòu líng yùn chéng。
户掾句法令人惊,登坛抗臂从我盟。hù yuàn jù fǎ lìng rén jīng,dēng tán kàng bì cóng wǒ méng。
法曹静如不能鸣,胸中自有百万兵。fǎ cáo jìng rú bù néng míng,xiōng zhōng zì yǒu bǎi wàn bīng。
会稽少年富才情,墨竹中含楚辞声。huì jī shǎo nián fù cái qíng,mò zhú zhōng hán chǔ cí shēng。
泮宫老人驾虚名,赋诗饮酒畏后生。pàn gōng lǎo rén jià xū míng,fù shī yǐn jiǔ wèi hòu shēng。

古风赠谢与权行三首

唐庚

锦囊琭琭奇,经笥便便腹。jǐn náng lù lù qí,jīng sì biàn biàn fù。
几拟问天公,如何饭不足。jǐ nǐ wèn tiān gōng,rú hé fàn bù zú。
鸣鸮变好音,璞石琢良玉。míng xiāo biàn hǎo yīn,pú shí zuó liáng yù。
为报采诗人,文翁能化蜀。wèi bào cǎi shī rén,wén wēng néng huà shǔ。

古风赠谢与权行三首

唐庚

我有无弦琴,无弦亦无徽。wǒ yǒu wú xián qín,wú xián yì wú huī。
忘言乃能解,得意心自知。wàng yán nǎi néng jiě,dé yì xīn zì zhī。
山高流水深,尚笑钟子期。shān gāo liú shuǐ shēn,shàng xiào zhōng zi qī。
为君奏此曲,改调作别离。wèi jūn zòu cǐ qū,gǎi diào zuò bié lí。

古风赠谢与权行三首

唐庚

生逢尧舜君,四门方穆穆。shēng féng yáo shùn jūn,sì mén fāng mù mù。
贤俊日登庸,不闻涧阿独。xián jùn rì dēng yōng,bù wén jiàn ā dú。
愿君摅贤业,邦方有道谷。yuàn jūn shū xián yè,bāng fāng yǒu dào gǔ。
毋缩袖间手,轩车远行复。wú suō xiù jiān shǒu,xuān chē yuǎn xíng fù。