古诗词

讯囚

唐庚

参军坐厅事,据案嚼齿牙。
引囚到庭下,囚口争喧哗。
参军气益振,声厉语更忉。
“自古官中财,一一民膏血。
为吏掌管钥,反窃以自私。
人不汝谁何,如摘颔下髭。
事老恶自彰,证佐日月明。
推穷见毛脉,那可口舌争。

有囚奋然出,请与参军辨。
“参军心如眼,有睫不自见。
参军在场屋,薄薄有声称。
只今作参军,几时得骞腾。
无功食国禄,去窃能几何。
上官乃容隐,曾不加谴诃。
囚今信有罪,参军宜揣分。
等是为贫计,何苦独相困。

参军噤无语,反顾吏卒嗟。
包裹琴与书,明日吾归休。

唐庚

唐庚,1070年~1120年在世,北宋诗人。字子西,人称鲁国先生。眉州丹棱(今属四川眉山市丹棱县)唐河乡人。哲宗绍圣(一○九四)进士(清光绪《丹棱县志》卷六),徽宗大观中为宗子博士。经宰相张商英推荐,授提举京畿常平。商英罢相,庚亦被贬,谪居惠州。后遇赦北归,复官承议郎,提举上清太平宫。后于返蜀道中病逝。 唐庚的作品>>

猜您喜欢

通判苏君俞见和复次韵答之

唐庚

公才过人其倍十,词艺即今谁跂及。gōng cái guò rén qí bèi shí,cí yì jí jīn shuí qí jí。
万卷收藏富编集,诗人阃域称优入。wàn juǎn shōu cáng fù biān jí,shī rén kǔn yù chēng yōu rù。
西州书生学穿执,朅来东游为丝粒。xī zhōu shū shēng xué chuān zhí,qiè lái dōng yóu wèi sī lì。
十分折腰敢长揖,欲吐壮怀还自吸。shí fēn zhé yāo gǎn zhǎng yī,yù tǔ zhuàng huái hái zì xī。
朋从调笑斗捷给,狂言偶发难收拾。péng cóng diào xiào dòu jié gěi,kuáng yán ǒu fā nán shōu shí。
语意俳谐韵牵絷,不敢献公公密缉。yǔ yì pái xié yùn qiān zhí,bù gǎn xiàn gōng gōng mì jī。
报章大是鲛人泣,一一珠玑落圆湿。bào zhāng dà shì jiāo rén qì,yī yī zhū jī luò yuán shī。
自惭思竭如空笈,口吻悲吟知窘急。zì cán sī jié rú kōng jí,kǒu wěn bēi yín zhī jiǒng jí。

喜雨呈赵世泽

唐庚

去年雨多忧水潦,今年雨少忧枯槁。qù nián yǔ duō yōu shuǐ lǎo,jīn nián yǔ shǎo yōu kū gǎo。
都缘县政失中和,水旱年年勤父老。dōu yuán xiàn zhèng shī zhōng hé,shuǐ hàn nián nián qín fù lǎo。
前时云起雨欲落,夜半风来还一扫。qián shí yún qǐ yǔ yù luò,yè bàn fēng lái hái yī sǎo。
明朝引首望霄汉,屋上晨暾仍杲杲。míng cháo yǐn shǒu wàng xiāo hàn,wū shàng chén tūn réng gǎo gǎo。
赋输百万未破白,簿脚何缘得勾倒。fù shū bǎi wàn wèi pò bái,bù jiǎo hé yuán dé gōu dào。
上书自劾欲归去,老妇挽衣傍夺稿。shàng shū zì hé yù guī qù,lǎo fù wǎn yī bàng duó gǎo。
技穷往诉北山神,是夕沛然偿所祷。jì qióng wǎng sù běi shān shén,shì xī pèi rán cháng suǒ dǎo。
稻畦罢亚势已活,竹里萧疏声更好。dào qí bà yà shì yǐ huó,zhú lǐ xiāo shū shēng gèng hǎo。
故应神意闵孤拙,苟免岁中书下考。gù yīng shén yì mǐn gū zhuō,gǒu miǎn suì zhōng shū xià kǎo。
便安杵臼伺秋成,云子满田行可捣。biàn ān chǔ jiù cì qiū chéng,yún zi mǎn tián xíng kě dǎo。

蓬州杜使君洪道屡称我于诸公闻之愧甚赋诗答谢之

唐庚

去天一尺古蓬州,年来除守得胜流。qù tiān yī chǐ gǔ péng zhōu,nián lái chú shǒu dé shèng liú。
渠家本是城南杜,诗律贤我三千筹。qú jiā běn shì chéng nán dù,shī lǜ xián wǒ sān qiān chóu。
如此才高却解事,入眼人才皆可意。rú cǐ cái gāo què jiě shì,rù yǎn rén cái jiē kě yì。
他邑犹分刺史天,片言每为将军地。tā yì yóu fēn cì shǐ tiān,piàn yán měi wèi jiāng jūn dì。
故应怜我退无田,力相推挽令向前。gù yīng lián wǒ tuì wú tián,lì xiāng tuī wǎn lìng xiàng qián。
傍人闻说皆抚掌,竹竿那使鲇鱼缘。bàng rén wén shuō jiē fǔ zhǎng,zhú gān nà shǐ nián yú yuán。

嘲陆羽

唐庚

陆子作茶经,竟为茶所困。lù zi zuò chá jīng,jìng wèi chá suǒ kùn。
其中无所主,复著毁茶论。qí zhōng wú suǒ zhǔ,fù zhù huǐ chá lùn。
简贤傲长者,彼自愚不逊。jiǎn xián ào zhǎng zhě,bǐ zì yú bù xùn。
茶好固自若,于我有何恨。chá hǎo gù zì ruò,yú wǒ yǒu hé hèn。
便当脱野服,洗盏为一献。biàn dāng tuō yě fú,xǐ zhǎn wèi yī xiàn。
饮罢挈茶去,譬彼浇畦畹。yǐn bà qiè chá qù,pì bǐ jiāo qí wǎn。
君看祢正平,意气真能健。jūn kàn mí zhèng píng,yì qì zhēn néng jiàn。
达与不达人,何啻相千万。dá yǔ bù dá rén,hé chì xiāng qiān wàn。

代内

唐庚

爷娘嫁我时,本以君能文。yé niáng jià wǒ shí,běn yǐ jūn néng wén。
谓当得所托,致身在青云。wèi dāng dé suǒ tuō,zhì shēn zài qīng yún。
观今天下事,胜负方纷纭。guān jīn tiān xià shì,shèng fù fāng fēn yún。
英俊肩相摩,料理不到君。yīng jùn jiān xiāng mó,liào lǐ bù dào jūn。
何妨采药去,相与登鹿门。hé fáng cǎi yào qù,xiāng yǔ dēng lù mén。
著书示后世,千载犹清芬。zhù shū shì hòu shì,qiān zài yóu qīng fēn。

唐庚

世岂无高人,刻意在枯槁。shì qǐ wú gāo rén,kè yì zài kū gǎo。
竟为恩爱累,有志莫能保。jìng wèi ēn ài lèi,yǒu zhì mò néng bǎo。
君能唤我归,衰鬓及未葆。jūn néng huàn wǒ guī,shuāi bìn jí wèi bǎo。
何非有此翁,那得有此媪。hé fēi yǒu cǐ wēng,nà dé yǒu cǐ ǎo。
著书吾岂能,庶几获幽讨。zhù shū wú qǐ néng,shù jǐ huò yōu tǎo。
何必登鹿门,是山皆可老。hé bì dēng lù mén,shì shān jiē kě lǎo。

戊子大水二首

唐庚

踏歌喧喧杂铙鼓,潭边呼龙令作雨。tà gē xuān xuān zá náo gǔ,tán biān hū lóng lìng zuò yǔ。
龙嗔挥水十大馀,千村万落几为鱼。lóng chēn huī shuǐ shí dà yú,qiān cūn wàn luò jǐ wèi yú。
寄谢龙神且安处,熟睡深潭不惊汝。jì xiè lóng shén qiě ān chù,shú shuì shēn tán bù jīng rǔ。

戊子大水二首

唐庚

夜半传呼河入室,揽衣下床深没膝。yè bàn chuán hū hé rù shì,lǎn yī xià chuáng shēn méi xī。
旧来水不到谯门,老巫归咎西门君。jiù lái shuǐ bù dào qiáo mén,lǎo wū guī jiù xī mén jūn。
西门君去老巫舞,明年却娶河伯妇。xī mén jūn qù lǎo wū wǔ,míng nián què qǔ hé bó fù。

除凤州教授非所欲也作此自宽

唐庚

人生才食顷,何处分好弱。rén shēng cái shí qǐng,hé chù fēn hǎo ruò。
刑狱即道场,筦库有真乐。xíng yù jí dào chǎng,guǎn kù yǒu zhēn lè。
故纸终日翻,毛锥几年阁。gù zhǐ zhōng rì fān,máo zhuī jǐ nián gé。
百函无力致,诸公谁说着。bǎi hán wú lì zhì,zhū gōng shuí shuō zhe。
今承学校乏,颇讶名字错。jīn chéng xué xiào fá,pǒ yà míng zì cuò。
宿业岂无恋,得冶不敢跃。sù yè qǐ wú liàn,dé yě bù gǎn yuè。
骨肉远难俱,囊装贫易缚。gǔ ròu yuǎn nán jù,náng zhuāng pín yì fù。
师儒要好手,老大良非脚。shī rú yào hǎo shǒu,lǎo dà liáng fēi jiǎo。
戛尽识羹空,抽穷知茧薄。jiá jǐn shí gēng kōng,chōu qióng zhī jiǎn báo。
后生端所畏,人材若为作。hòu shēng duān suǒ wèi,rén cái ruò wèi zuò。
岂唯嘲孝先,更恐困有若。qǐ wéi cháo xiào xiān,gèng kǒng kùn yǒu ruò。
行路固知难,得地幸不恶。xíng lù gù zhī nán,dé dì xìng bù è。
柳拖千丈丝,山集五色雀。liǔ tuō qiān zhàng sī,shān jí wǔ sè què。
绛纱谅无有,苜蓿聊可嚼。jiàng shā liàng wú yǒu,mù xu liáo kě jué。
况闻豆积岭,中有不死药。kuàng wén dòu jī lǐng,zhōng yǒu bù sǐ yào。

登越王楼

唐庚

左绵城北长安道,马足翻翻人自老。zuǒ mián chéng běi zhǎng ān dào,mǎ zú fān fān rén zì lǎo。
越王高楼藏道边,道上行人不迷到。yuè wáng gāo lóu cáng dào biān,dào shàng xíng rén bù mí dào。
楼前西日堕江红,一见如逢邻舍翁。lóu qián xī rì duò jiāng hóng,yī jiàn rú féng lín shě wēng。
向来何处识面目,应在少陵诗句中。xiàng lái hé chù shí miàn mù,yīng zài shǎo líng shī jù zhōng。

芙蓉溪歌

唐庚

人间八月秋霜严,芙蓉溪上春酣酣。rén jiān bā yuè qiū shuāng yán,fú róng xī shàng chūn hān hān。
二南变后鲁叟笔,七国战处邹轲谈。èr nán biàn hòu lǔ sǒu bǐ,qī guó zhàn chù zōu kē tán。
人间二月春光好,溪上芙蓉迹如扫。rén jiān èr yuè chūn guāng hǎo,xī shàng fú róng jì rú sǎo。
周家盛处伯夷枯,汉室隆时贾生老。zhōu jiā shèng chù bó yí kū,hàn shì lóng shí jiǎ shēng lǎo。
小儿造化谁能穷,几回枯蘖还芳丛。xiǎo ér zào huà shuí néng qióng,jǐ huí kū niè hái fāng cóng。
只因人老不复少,有酒且发衰颜红。zhǐ yīn rén lǎo bù fù shǎo,yǒu jiǔ qiě fā shuāi yán hóng。

富乐山

唐庚

富乐之名谁所留,建安年中刘豫州。fù lè zhī míng shuí suǒ liú,jiàn ān nián zhōng liú yù zhōu。
拥兵入蜀万貔貅,孱璋送国来迎头。yōng bīng rù shǔ wàn pí xiū,càn zhāng sòng guó lái yíng tóu。
军中酾酒椎千牛,炙如巴山酒如涪。jūn zhōng shāi jiǔ chuí qiān niú,zhì rú bā shān jiǔ rú fú。
酒酣握手登高丘,极目紫芋蹲春畴。jiǔ hān wò shǒu dēng gāo qiū,jí mù zǐ yù dūn chūn chóu。
富乐之名此其由,君闻此说还信不。fù lè zhī míng cǐ qí yóu,jūn wén cǐ shuō hái xìn bù。
当时兵起四十秋,拆屋不足供诛求。dāng shí bīng qǐ sì shí qiū,chāi wū bù zú gōng zhū qiú。
生灵嗷嗷鼎中油,山中胡为乃尔优。shēng líng áo áo dǐng zhōng yóu,shān zhōng hú wèi nǎi ěr yōu。
想今富乐万倍刘,端能容我逃穷愁,山僧笑言客罢休。xiǎng jīn fù lè wàn bèi liú,duān néng róng wǒ táo qióng chóu,shān sēng xiào yán kè bà xiū。

将家游治平院

唐庚

年年官职如冰样,只有登临作酬赏。nián nián guān zhí rú bīng yàng,zhǐ yǒu dēng lín zuò chóu shǎng。
好山一一如佳客,令人欲作倾家酿。hǎo shān yī yī rú jiā kè,lìng rén yù zuò qīng jiā niàng。
昨日西楼吊王孙,今日东津悲逐臣。zuó rì xī lóu diào wáng sūn,jīn rì dōng jīn bēi zhú chén。
江边胜事略寻遍,不见海棕高入云。jiāng biān shèng shì lüè xún biàn,bù jiàn hǎi zōng gāo rù yún。

游天池院

唐庚

上方细路蟠如绾,下有晴川平似坂。shàng fāng xì lù pán rú wǎn,xià yǒu qíng chuān píng shì bǎn。
近水远山皆可人,跃踊来供搜句眼。jìn shuǐ yuǎn shān jiē kě rén,yuè yǒng lái gōng sōu jù yǎn。
小池中有江湖春,孤洲便可呼白蘋。xiǎo chí zhōng yǒu jiāng hú chūn,gū zhōu biàn kě hū bái píng。
团团倚槛看清澈,不敢洗耳山僧嗔。tuán tuán yǐ kǎn kàn qīng chè,bù gǎn xǐ ěr shān sēng chēn。

游雪峰院书所见院在开元寺之西越王楼之东盖小院也

唐庚

东家既峥嵘,西邻亦棱层。dōng jiā jì zhēng róng,xī lín yì léng céng。
那知齐鲁间,有此蕞尔滕。nà zhī qí lǔ jiān,yǒu cǐ zuì ěr téng。
僻路少人到,掣铃小童应。pì lù shǎo rén dào,chè líng xiǎo tóng yīng。
松扉迫窄入,石磴敧危登。sōng fēi pò zhǎi rù,shí dèng jī wēi dēng。
迎门老尨吠,画壁苍龙腾。yíng mén lǎo máng fèi,huà bì cāng lóng téng。
庭除静如眼,几席不受蝇。tíng chú jìng rú yǎn,jǐ xí bù shòu yíng。
青焚日日香,明续年年灯。qīng fén rì rì xiāng,míng xù nián nián dēng。
土盆养幽花,古木缠枯藤。tǔ pén yǎng yōu huā,gǔ mù chán kū téng。
虽小亦自足,无亏岂须增。suī xiǎo yì zì zú,wú kuī qǐ xū zēng。
忆昨苦盛夏,数来避繁蒸。yì zuó kǔ shèng xià,shù lái bì fán zhēng。
每借安禅榻,曲此昼眠肱。měi jiè ān chán tà,qū cǐ zhòu mián gōng。
日月当几何,霜雪遂严凝。rì yuè dāng jǐ hé,shuāng xuě suì yán níng。
慈竹犹疏疏,恶风遂朋朋。cí zhú yóu shū shū,è fēng suì péng péng。
作诗书屋壁,扫灭听寺僧。zuò shī shū wū bì,sǎo miè tīng sì sēng。