古诗词

同谊夫国才饯季然于普门院取壁间五字诗各探一句为韵赋五诗某得共饮碧苔畔

王灼

尘榻为子下,柴扉为子开。chén tà wèi zi xià,chái fēi wèi zi kāi。
从今断还往,一室长莓苔。cóng jīn duàn hái wǎng,yī shì zhǎng méi tái。

王灼

王灼,字晦叔,号颐堂,四川遂宁人。生卒年不详,据考证可能生于北宋神宗元丰四年(1081年),卒于南宋高宗绍兴三十年(1160年)前后,享年约八十岁。据有关史料记载,其著作现存《颐堂先生文集》和《碧鸡漫志》各五卷,《颐堂词》和《糖霜谱》各一卷,另有佚文十二篇。其成就巨大,被后人誉为宋代著名的科学家、文学家、音乐家。王灼的著述涉及诸多领域,在我国文学、音乐、戏曲和科技史上占有一定的地位 王灼的作品>>

猜您喜欢

风蓬蓬一首赠范德承

王灼

风蓬蓬,雨窣窣,客子中夜寒侵骨。fēng péng péng,yǔ sū sū,kè zi zhōng yè hán qīn gǔ。
青灯也解照孤愁,归梦不到涪江侧。qīng dēng yě jiě zhào gū chóu,guī mèng bù dào fú jiāng cè。
晚来天气犹未佳,万里湿云遮日华。wǎn lái tiān qì yóu wèi jiā,wàn lǐ shī yún zhē rì huá。
僧房僻寂无来辙,踏遍长廊占晚霞。sēng fáng pì jì wú lái zhé,tà biàn zhǎng láng zhàn wǎn xiá。
闻道比邻酒初熟,能来浇我空洞腹。wén dào bǐ lín jiǔ chū shú,néng lái jiāo wǒ kōng dòng fù。
为君痛饮不苦辞,世路纷纷蛮与触。wèi jūn tòng yǐn bù kǔ cí,shì lù fēn fēn mán yǔ chù。

赠王先生

王灼

陇种健儿须如棘,幼事秦府持鞭靮。lǒng zhǒng jiàn ér xū rú jí,yòu shì qín fǔ chí biān dí。
战尘扑面心已灰,径上三峰弄泉石。zhàn chén pū miàn xīn yǐ huī,jìng shàng sān fēng nòng quán shí。
乾坤变化五百年,人间未识地行仙。qián kūn biàn huà wǔ bǎi nián,rén jiān wèi shí dì xíng xiān。
布裘落魄荆州市,丹经秘法为君传。bù qiú luò pò jīng zhōu shì,dān jīng mì fǎ wèi jūn chuán。
散尽千金何所有,腹中气作蛟龙吼。sàn jǐn qiān jīn hé suǒ yǒu,fù zhōng qì zuò jiāo lóng hǒu。
功成直欲凌紫虚,尚爱岷峨山下酒。gōng chéng zhí yù líng zǐ xū,shàng ài mín é shān xià jiǔ。
年来我亦厌樊笼,乞取微言为指踪。nián lái wǒ yì yàn fán lóng,qǐ qǔ wēi yán wèi zhǐ zōng。
君不见叶县双凫缑岭鹤,古来度世多吾宗。jūn bù jiàn yè xiàn shuāng fú gōu lǐng hè,gǔ lái dù shì duō wú zōng。

前年一首投赠刘荆州

王灼

前年别公东南驰,正当六騩还宫时。qián nián bié gōng dōng nán chí,zhèng dāng liù guī hái gōng shí。
都人欢传好消息,慈宁首问公何之。dōu rén huān chuán hǎo xiāo xī,cí níng shǒu wèn gōng hé zhī。
毡裘不复恃军马,颍上一战中兴基。zhān qiú bù fù shì jūn mǎ,yǐng shàng yī zhàn zhōng xīng jī。
青天白日呈万象,向来谗吻真成痴。qīng tiān bái rì chéng wàn xiàng,xiàng lái chán wěn zhēn chéng chī。
数从西府伺行李,枢筦政要人扶持。shù cóng xī fǔ cì xíng lǐ,shū guǎn zhèng yào rén fú chí。
吴江再见丹枫落,宁料我公犹在兹。wú jiāng zài jiàn dān fēng luò,níng liào wǒ gōng yóu zài zī。
呼鹰台边闲鼓角,望沙楼上陈书诗。hū yīng tái biān xián gǔ jiǎo,wàng shā lóu shàng chén shū shī。
夕烽平安置莫问,贤牧自当十万师。xī fēng píng ān zhì mò wèn,xián mù zì dāng shí wàn shī。
维昔全荆号强国,近者贼火仍疮痍。wéi xī quán jīng hào qiáng guó,jìn zhě zéi huǒ réng chuāng yí。
形胜之地勋名集,端使前辈相追随。xíng shèng zhī dì xūn míng jí,duān shǐ qián bèi xiāng zhuī suí。
衰宗依刘有故事,自怜远去作儿嬉。shuāi zōng yī liú yǒu gù shì,zì lián yuǎn qù zuò ér xī。
明朝烂醉沙头酒,不管春风吹鬓丝。míng cháo làn zuì shā tóu jiǔ,bù guǎn chūn fēng chuī bìn sī。

赠赵当可

王灼

元子称漫浪,严生资苦劲。yuán zi chēng màn làng,yán shēng zī kǔ jìn。
海内无赏音,秋风入衰鬓。hǎi nèi wú shǎng yīn,qiū fēng rù shuāi bìn。
东江一茅屋,但欲安性命。dōng jiāng yī máo wū,dàn yù ān xìng mìng。
颇怪泽畔翁,烦词寄天问。pǒ guài zé pàn wēng,fán cí jì tiān wèn。

赠赵当可

王灼

晚交得王孙,每见心辄醉。wǎn jiāo dé wáng sūn,měi jiàn xīn zhé zuì。
平生虎豹韬,近者诗酒累。píng shēng hǔ bào tāo,jìn zhě shī jiǔ lèi。
流光迫壮怀,抚事我亦欷。liú guāng pò zhuàng huái,fǔ shì wǒ yì xī。
不如从君饮,此外淡无味。bù rú cóng jūn yǐn,cǐ wài dàn wú wèi。

张元举惠江南李王帐中香

王灼

西楼北苑春色浓,日日醉倒骈齿翁。xī lóu běi yuàn chūn sè nóng,rì rì zuì dào pián chǐ wēng。
归来万事不整理,笑倚娥皇冰雪容。guī lái wàn shì bù zhěng lǐ,xiào yǐ é huáng bīng xuě róng。
叠笺共写霓裳谱,更作新声邀醉舞。dié jiān gòng xiě ní shang pǔ,gèng zuò xīn shēng yāo zuì wǔ。
瑶光殿里帐拖红,一尺炉烟日亭午。yáo guāng diàn lǐ zhàng tuō hóng,yī chǐ lú yān rì tíng wǔ。
事去时移二百年,金陵空有旧山川。shì qù shí yí èr bǎi nián,jīn líng kōng yǒu jiù shān chuān。
此香那得到君手,妙诀无乃当时传。cǐ xiāng nà dé dào jūn shǒu,miào jué wú nǎi dāng shí chuán。
惭君为我供愁绝,年来办得心如铁。cán jūn wèi wǒ gōng chóu jué,nián lái bàn dé xīn rú tiě。
但能饮酒读离骚,竹枕藤床卧明月。dàn néng yǐn jiǔ dú lí sāo,zhú zhěn téng chuáng wò míng yuè。

范元通见和仍邀再赋

王灼

新桥酒作琥珀浓,平生颇羡江南翁。xīn qiáo jiǔ zuò hǔ pò nóng,píng shēng pǒ xiàn jiāng nán wēng。
扁舟尚系清涪尾,却对炉香开病容。biǎn zhōu shàng xì qīng fú wěi,què duì lú xiāng kāi bìng róng。
何必探囊寻旧谱,一见诗筒喜欲舞。hé bì tàn náng xún jiù pǔ,yī jiàn shī tǒng xǐ yù wǔ。
奇芬丽句两争雄,苏合芝兰谩旁午。qí fēn lì jù liǎng zhēng xióng,sū hé zhī lán mán páng wǔ。
当时俊气轻百年,父老而今悲逝川。dāng shí jùn qì qīng bǎi nián,fù lǎo ér jīn bēi shì chuān。
得公操笔吊兴废,定知诗与香俱传。dé gōng cāo bǐ diào xīng fèi,dìng zhī shī yǔ xiāng jù chuán。
我生自是痴中绝,懒学诸儒议盐铁。wǒ shēng zì shì chī zhōng jué,lǎn xué zhū rú yì yán tiě。
枯肠空洞费搜寻,兀坐忍饥三百月。kū cháng kōng dòng fèi sōu xún,wù zuò rěn jī sān bǎi yuè。

李彦泽从余求卫公兵法

王灼

卫公少时已知兵,坐谈压倒韩擒虎。wèi gōng shǎo shí yǐ zhī bīng,zuò tán yā dào hán qín hǔ。
一朝委事虬须帝,南歼荆盗北锄虏。yī cháo wěi shì qiú xū dì,nán jiān jīng dào běi chú lǔ。
出其绪馀教君集,犹谓四夷莫予侮。chū qí xù yú jiào jūn jí,yóu wèi sì yí mò yǔ wǔ。
乃知机略妙无比,攻城破阵一仰俯。nǎi zhī jī lüè miào wú bǐ,gōng chéng pò zhèn yī yǎng fǔ。
当时传公挟异术,云祲孤虚自默数。dāng shí chuán gōng xié yì shù,yún jìn gū xū zì mò shù。
可怜痴儿尚诡怪,至作齐东野人语。kě lián chī ér shàng guǐ guài,zhì zuò qí dōng yě rén yǔ。
我家旧畜公遗书,片段飘零十得五。wǒ jiā jiù chù gōng yí shū,piàn duàn piāo líng shí dé wǔ。
开囊取拾送君读,想见明窗口如鼓。kāi náng qǔ shí sòng jūn dú,xiǎng jiàn míng chuāng kǒu rú gǔ。
玉舆消息渺吴越,铁骑纵横暗江浦。yù yú xiāo xī miǎo wú yuè,tiě qí zòng héng àn jiāng pǔ。
学成出去清胡尘,莫道儒生不能武。xué chéng chū qù qīng hú chén,mò dào rú shēng bù néng wǔ。

得孙以诗邀立夫兄次明丈作看客

王灼

我生苦不谐,所向如登天。wǒ shēng kǔ bù xié,suǒ xiàng rú dēng tiān。
老眼始见孙,便觉了世缘。lǎo yǎn shǐ jiàn sūn,biàn jué le shì yuán。
一阳谨初度,剥极宜复旋。yī yáng jǐn chū dù,bō jí yí fù xuán。
神气已秀发,玉虹照晴川。shén qì yǐ xiù fā,yù hóng zhào qíng chuān。
家书或有托,似能守青编。jiā shū huò yǒu tuō,shì néng shǒu qīng biān。
免翁费十牛,令渠受一廛。miǎn wēng fèi shí niú,lìng qú shòu yī chán。
使君与别驾,同是峨眉仙。shǐ jūn yǔ bié jià,tóng shì é méi xiān。
肯来摩其顶,飞盖相联翩。kěn lái mó qí dǐng,fēi gài xiāng lián piān。
丘也亲抱送,已输徐氏先。qiū yě qīn bào sòng,yǐ shū xú shì xiān。
游夏实高弟,庶几文学传。yóu xià shí gāo dì,shù jǐ wén xué chuán。

次韵子春

王灼

微风度疏竹,青灯照孤影。wēi fēng dù shū zhú,qīng dēng zhào gū yǐng。
起寻千载书,坐对一夕永。qǐ xún qiān zài shū,zuò duì yī xī yǒng。
念昔走京师,啖蔗入佳境。niàn xī zǒu jīng shī,dàn zhè rù jiā jìng。
注传拟杜癖,说诗配康鼎。zhù chuán nǐ dù pǐ,shuō shī pèi kāng dǐng。
讵识豹雾深,但爱虎文炳。jù shí bào wù shēn,dàn ài hǔ wén bǐng。
荐绅满朱紫,人物称袖领。jiàn shēn mǎn zhū zǐ,rén wù chēng xiù lǐng。
经义有寸长,富贵在食顷。jīng yì yǒu cùn zhǎng,fù guì zài shí qǐng。
弹冠欲慕贡,洗耳宁思颍。dàn guān yù mù gòng,xǐ ěr níng sī yǐng。
自从铁林骑,来污金华省。zì cóng tiě lín qí,lái wū jīn huá shěng。
几年强求活,百事付幽屏。jǐ nián qiáng qiú huó,bǎi shì fù yōu píng。
慵便麈柄闲,病怯牛衣冷。yōng biàn zhǔ bǐng xián,bìng qiè niú yī lěng。
借书试探讨,掩关谢驰骋。jiè shū shì tàn tǎo,yǎn guān xiè chí chěng。
新闻渺无得,旧学粗可整。xīn wén miǎo wú dé,jiù xué cū kě zhěng。
铅笔伴曹褒,虮虱欺王猛。qiān bǐ bàn cáo bāo,jǐ shī qī wáng měng。
自怜亡奇者,才拙乃素禀。zì lián wáng qí zhě,cái zhuō nǎi sù bǐng。
誓为漫浪叟,毕此须臾景。shì wèi màn làng sǒu,bì cǐ xū yú jǐng。
升沉岂殊致,行止贵深省。shēng chén qǐ shū zhì,xíng zhǐ guì shēn shěng。
嘉言谁起予,虚心期一请。jiā yán shuí qǐ yǔ,xū xīn qī yī qǐng。

宿毗沙院诸友相送

王灼

出门风喧号,半道雨飘洒。chū mén fēng xuān hào,bàn dào yǔ piāo sǎ。
行役已堪厌,投宿小兰若。xíng yì yǐ kān yàn,tóu sù xiǎo lán ruò。
葱笼林樾中,一径仅容马。cōng lóng lín yuè zhōng,yī jìng jǐn róng mǎ。
古屋数十椽,佛事走村社。gǔ wū shù shí chuán,fú shì zǒu cūn shè。
王赵两故人,清诗壁间写。wáng zhào liǎng gù rén,qīng shī bì jiān xiě。
读遍已曛黑,尚有相送者。dú biàn yǐ xūn hēi,shàng yǒu xiāng sòng zhě。
见可逞雄辩,譊譊欲唇哆。jiàn kě chěng xióng biàn,náo náo yù chún duō。
伯威弄长笛,哀音振原野。bó wēi nòng zhǎng dí,āi yīn zhèn yuán yě。
子仁喜捷敏,德常号醇雅。zi rén xǐ jié mǐn,dé cháng hào chún yǎ。
来共一夕寒,樽酒肯屡把。lái gòng yī xī hán,zūn jiǔ kěn lǚ bǎ。
明朝定西去,山路泥没踝。míng cháo dìng xī qù,shān lù ní méi huái。
此地当回首,想见烟苒惹。cǐ dì dāng huí shǒu,xiǎng jiàn yān rǎn rě。
平生受性僻,所至徒侣寡。píng shēng shòu xìng pì,suǒ zhì tú lǚ guǎ。
因诗记离忧,踟蹰孤灯下。yīn shī jì lí yōu,chí chú gū dēng xià。

戏王和先张齐望

王灼

王家二琼芙蕖妖,张家阿倩海棠魄。wáng jiā èr qióng fú qú yāo,zhāng jiā ā qiàn hǎi táng pò。
露香亭前占秋光,红云岛边弄春色。lù xiāng tíng qián zhàn qiū guāng,hóng yún dǎo biān nòng chūn sè。
满城钱痴买娉婷,风卷画楼丝竹声。mǎn chéng qián chī mǎi pīng tíng,fēng juǎn huà lóu sī zhú shēng。
谁似两家喜看客,新翻歌舞劝飞觥。shuí shì liǎng jiā xǐ kàn kè,xīn fān gē wǔ quàn fēi gōng。
君不见东州钝汉发半缟,日日醉踏碧鸡三井道。jūn bù jiàn dōng zhōu dùn hàn fā bàn gǎo,rì rì zuì tà bì jī sān jǐng dào。

次韵韶美义夫两家举孙

王灼

两翁连诗轴,夸我新生孙。liǎng wēng lián shī zhóu,kuā wǒ xīn shēng sūn。
种德固有后,扰龙同一门。zhǒng dé gù yǒu hòu,rǎo lóng tóng yī mén。
祥应偶然耳,矫激笑刘昆。xiáng yīng ǒu rán ěr,jiǎo jī xiào liú kūn。
要令百世祀,那止一饭恩。yào lìng bǎi shì sì,nà zhǐ yī fàn ēn。
遥知汤饼局,欢传溪上村。yáo zhī tāng bǐng jú,huān chuán xī shàng cūn。
茅堂满宾客,秫酒对鸡豚。máo táng mǎn bīn kè,shú jiǔ duì jī tún。
我亦劝两翁,自放琴与樽。wǒ yì quàn liǎng wēng,zì fàng qín yǔ zūn。
此生复何事,醉吟阅朝昏。cǐ shēng fù hé shì,zuì yín yuè cháo hūn。

次何子应登赋楼韵

王灼

使君来作牧,众若倚南山。shǐ jūn lái zuò mù,zhòng ruò yǐ nán shān。
时节当授衣,已念赤子寒。shí jié dāng shòu yī,yǐ niàn chì zi hán。
驾言出登眺,岂为景趣繁。jià yán chū dēng tiào,qǐ wèi jǐng qù fán。
民风指顾中,惠术良欲殚。mín fēng zhǐ gù zhōng,huì shù liáng yù dān。
纾怀有佳句,伏诵一再叹。shū huái yǒu jiā jù,fú sòng yī zài tàn。
从今安田里,不度百牢关。cóng jīn ān tián lǐ,bù dù bǎi láo guān。

李仲高石君堂

王灼

三吴黑风吹地拆,太湖浪高一千尺。sān wú hēi fēng chuī dì chāi,tài hú làng gāo yī qiān chǐ。
龟鼋两山压湖心,岁岁飞涛恣冲射。guī yuán liǎng shān yā hú xīn,suì suì fēi tāo zì chōng shè。
山骨虽坚亦破碎,穴穿根断瑰奇出。shān gǔ suī jiān yì pò suì,xué chuān gēn duàn guī qí chū。
古来石品称上首,罗浮天竺乃其乙。gǔ lái shí pǐn chēng shàng shǒu,luó fú tiān zhú nǎi qí yǐ。
吴蜀相望天东西,而从何处得此石。wú shǔ xiāng wàng tiān dōng xī,ér cóng hé chù dé cǐ shí。
初逢颇惊丑怪状,徐视不见镌镵迹。chū féng pǒ jīng chǒu guài zhuàng,xú shì bù jiàn juān chán jì。
月暗烟昏鬼神怒,沙平草短狻猊掷。yuè àn yān hūn guǐ shén nù,shā píng cǎo duǎn suān ní zhì。
或云王孟窃据时,曾是宣华苑中物。huò yún wáng mèng qiè jù shí,céng shì xuān huá yuàn zhōng wù。
奸雄败灭化为土,独此顽然苍玉立。jiān xióng bài miè huà wèi tǔ,dú cǐ wán rán cāng yù lì。
流落几家到李氏,命名以君相主客。liú luò jǐ jiā dào lǐ shì,mìng míng yǐ jūn xiāng zhǔ kè。
为君榜堂诧乡人,爱赏不啻连城璧。wèi jūn bǎng táng chà xiāng rén,ài shǎng bù chì lián chéng bì。
金珰中官来奉使,一时气燄手可炙。jīn dāng zhōng guān lái fèng shǐ,yī shí qì yàn shǒu kě zhì。
利诱威胁拟夺去,仲高誓死君之侧。lì yòu wēi xié nǐ duó qù,zhòng gāo shì sǐ jūn zhī cè。
先世所宝吾敢坠,贵人缩首三叹息。xiān shì suǒ bǎo wú gǎn zhuì,guì rén suō shǒu sān tàn xī。
会昌丞相乃远祖,嗜好夙有烟霞癖。huì chāng chéng xiāng nǎi yuǎn zǔ,shì hǎo sù yǒu yān xiá pǐ。
平泉山居付梦想,石上刻字空照日。píng quán shān jū fù mèng xiǎng,shí shàng kè zì kōng zhào rì。
朱崖精爽虽可畏,洛阳群盗旋充斥。zhū yá jīng shuǎng suī kě wèi,luò yáng qún dào xuán chōng chì。
故知幽胜岂易保,天公似向人间惜。gù zhī yōu shèng qǐ yì bǎo,tiān gōng shì xiàng rén jiān xī。
政须洒扫堂上下,置酒招我无难色。zhèng xū sǎ sǎo táng shàng xià,zhì jiǔ zhāo wǒ wú nán sè。
酒阑气壮拂衣起,摩挲石君话畴昔。jiǔ lán qì zhuàng fú yī qǐ,mó sā shí jūn huà chóu xī。