古诗词

题李伯时渭城送客图用知几韵

王灼

龙眠幻出摩诘句,想见落笔怀抱空。lóng mián huàn chū mó jí jù,xiǎng jiàn luò bǐ huái bào kōng。
只有古今情不尽,渭城杨柳几春风。zhǐ yǒu gǔ jīn qíng bù jǐn,wèi chéng yáng liǔ jǐ chūn fēng。

王灼

王灼,字晦叔,号颐堂,四川遂宁人。生卒年不详,据考证可能生于北宋神宗元丰四年(1081年),卒于南宋高宗绍兴三十年(1160年)前后,享年约八十岁。据有关史料记载,其著作现存《颐堂先生文集》和《碧鸡漫志》各五卷,《颐堂词》和《糖霜谱》各一卷,另有佚文十二篇。其成就巨大,被后人誉为宋代著名的科学家、文学家、音乐家。王灼的著述涉及诸多领域,在我国文学、音乐、戏曲和科技史上占有一定的地位 王灼的作品>>

猜您喜欢

次韵晁子与

王灼

大晁富丽比南金,令弟清新敌楚琳。dà cháo fù lì bǐ nán jīn,lìng dì qīng xīn dí chǔ lín。
死却庐陵老居士,二苏那得有知音。sǐ què lú líng lǎo jū shì,èr sū nà dé yǒu zhī yīn。

次韵晁子与

王灼

韩门今日有真传,兴起斯文四百年。hán mén jīn rì yǒu zhēn chuán,xīng qǐ sī wén sì bǎi nián。
可惜飞龙卧荒枥,闲看翠翮落虚弦。kě xī fēi lóng wò huāng lì,xián kàn cuì hé luò xū xián。

次韵晁子与

王灼

新诗字字救朝饥,仁义之言反类痴。xīn shī zì zì jiù cháo jī,rén yì zhī yán fǎn lèi chī。
谁办千金收骏骨,大胜列屋养蛾眉。shuí bàn qiān jīn shōu jùn gǔ,dà shèng liè wū yǎng é méi。

再次韵

王灼

岷江剑栈总宁居,闻道边头亦晏如。mín jiāng jiàn zhàn zǒng níng jū,wén dào biān tóu yì yàn rú。
猛士云屯方贾勇,胡儿莫送讲和书。měng shì yún tún fāng jiǎ yǒng,hú ér mò sòng jiǎng hé shū。

再次韵

王灼

筑坛拜将一军惊,初识淮阴胯下生。zhù tán bài jiāng yī jūn jīng,chū shí huái yīn kuà xià shēng。
能读父书成底事,可怜世上逐虚名。néng dú fù shū chéng dǐ shì,kě lián shì shàng zhú xū míng。

再次韵

王灼

懒掷粗疏地上金,绝知环佩响璆琳。lǎn zhì cū shū dì shàng jīn,jué zhī huán pèi xiǎng qiú lín。
歌功颂德今时事,侧听诸公出正音。gē gōng sòng dé jīn shí shì,cè tīng zhū gōng chū zhèng yīn。

再次韵

王灼

佛狸已死北人传,虏马饮江谣故年。fú lí yǐ sǐ běi rén chuán,lǔ mǎ yǐn jiāng yáo gù nián。
只有昭君怨青冢,他时心事付鹍弦。zhǐ yǒu zhāo jūn yuàn qīng zhǒng,tā shí xīn shì fù kūn xián。

再次韵

王灼

欲细腰围强忍饥,早知作计太憨痴。yù xì yāo wéi qiáng rěn jī,zǎo zhī zuò jì tài hān chī。
从今百斛收螺黛,学取风流半额眉。cóng jīn bǎi hú shōu luó dài,xué qǔ fēng liú bàn é méi。

游灵泉次性老韵

王灼

盏里浊醪无宿酿,瓶中脱粟有孤炊。zhǎn lǐ zhuó láo wú sù niàng,píng zhōng tuō sù yǒu gū chuī。
忍贫不彻来投佛,坐听松风无限时。rěn pín bù chè lái tóu fú,zuò tīng sōng fēng wú xiàn shí。

次韵大受登正法塔见刘王二陵

王灼

试纵浮图目,闲纾客子情。shì zòng fú tú mù,xián shū kè zi qíng。
轩腾超世界,指点识乡程。xuān téng chāo shì jiè,zhǐ diǎn shí xiāng chéng。
天大云攲野,江蒸气抱城。tiān dà yún qī yě,jiāng zhēng qì bào chéng。
长风饶振薄,落日倒光晶。zhǎng fēng ráo zhèn báo,luò rì dào guāng jīng。
古色千年在,悲歌百虑盈。gǔ sè qiān nián zài,bēi gē bǎi lǜ yíng。
战争初自苦,成败几堪惊。zhàn zhēng chū zì kǔ,chéng bài jǐ kān jīng。
狐兔穿蓬颗,珠玑入里氓。hú tù chuān péng kē,zhū jī rù lǐ máng。
剑关犹北向,巫峡只东倾。jiàn guān yóu běi xiàng,wū xiá zhǐ dōng qīng。
往意增三叹,馀踪付一瞠。wǎng yì zēng sān tàn,yú zōng fù yī chēng。
誓言逃俗网,碧海跨飞鲸。shì yán táo sú wǎng,bì hǎi kuà fēi jīng。

铜马歌

王灼

君不见武皇逸志凌九垓,追风蹑影思龙媒。jūn bù jiàn wǔ huáng yì zhì líng jiǔ gāi,zhuī fēng niè yǐng sī lóng méi。
鲁班门外立铜马,天厩万匹皆尘埃。lǔ bān mén wài lì tóng mǎ,tiān jiù wàn pǐ jiē chén āi。
又不见伏波将军破交贼,归来殿前献马式。yòu bù jiàn fú bō jiāng jūn pò jiāo zéi,guī lái diàn qián xiàn mǎ shì。
据鞍习气殊未衰,想见老子真矍铄。jù ān xí qì shū wèi shuāi,xiǎng jiàn lǎo zi zhēn jué shuò。
两京翻覆知几秋,只有山河供客愁。liǎng jīng fān fù zhī jǐ qiū,zhǐ yǒu shān hé gōng kè chóu。
孤烟落日蚕丛国,出此神物于荒丘。gū yān luò rì cán cóng guó,chū cǐ shén wù yú huāng qiū。
千年黄壤谁作主,犹把归心泣风雨。qiān nián huáng rǎng shuí zuò zhǔ,yóu bǎ guī xīn qì fēng yǔ。
但恐一朝去无踪,有似丰城宝剑化双龙。dàn kǒng yī cháo qù wú zōng,yǒu shì fēng chéng bǎo jiàn huà shuāng lóng。

葛仙化

王灼

灵山信多异,孤起一万寻。líng shān xìn duō yì,gū qǐ yī wàn xún。
其上罗诸峰,耸秀欲相临。qí shàng luó zhū fēng,sǒng xiù yù xiāng lín。
危磴巧盘折,古洞閟清深。wēi dèng qiǎo pán zhé,gǔ dòng bì qīng shēn。
丛木开锦帐,飞泉鸣玉琴。cóng mù kāi jǐn zhàng,fēi quán míng yù qín。
三仙班龙驾,长往无归音。sān xiān bān lóng jià,zhǎng wǎng wú guī yīn。
高阁俨像设,霓衣紫霞衿。gāo gé yǎn xiàng shè,ní yī zǐ xiá jīn。
故知飞升骨,偕来幽绝岑。gù zhī fēi shēng gǔ,xié lái yōu jué cén。
声利岂不好,奈此老境侵。shēng lì qǐ bù hǎo,nài cǐ lǎo jìng qīn。
吾家穷子安,登览动悲吟。wú jiā qióng zi ān,dēng lǎn dòng bēi yín。
盛时亦云遇,志大力叵任。shèng shí yì yún yù,zhì dà lì pǒ rèn。
今人已笑古,后人复视今。jīn rén yǐ xiào gǔ,hòu rén fù shì jīn。
天命傥可顺,吾将守素心。tiān mìng tǎng kě shùn,wú jiāng shǒu sù xīn。

大隋山

王灼

天彭对峙辟两门,群山左右争骏奔。tiān péng duì zhì pì liǎng mén,qún shān zuǒ yòu zhēng jùn bēn。
金城中间作几案,大隋踞坐何其尊。jīn chéng zhōng jiān zuò jǐ àn,dà suí jù zuò hé qí zūn。
境胜地灵谁敢宅,古佛来自东家村。jìng shèng dì líng shuí gǎn zhái,gǔ fú lái zì dōng jiā cūn。
结茅三间初未暇,一庵聊寄枯木根。jié máo sān jiān chū wèi xiá,yī ān liáo jì kū mù gēn。
缁徒骈拥助薪水,王侯渐次迂华轩。zī tú pián yōng zhù xīn shuǐ,wáng hóu jiàn cì yū huá xuān。
玩月峰深崇栋宇,瀑布岩冷清心魂。wán yuè fēng shēn chóng dòng yǔ,pù bù yán lěng qīng xīn hún。
至今西南推望刹,十世说法云仍孙。zhì jīn xī nán tuī wàng shā,shí shì shuō fǎ yún réng sūn。
病夫垂老寡所嗜,独于要妙欲细论。bìng fū chuí lǎo guǎ suǒ shì,dú yú yào miào yù xì lùn。
当时戏出随他语,坐断报化转乾坤。dāng shí xì chū suí tā yǔ,zuò duàn bào huà zhuǎn qián kūn。
迩来衲子多异解,白玉面上加瘢痕。ěr lái nà zi duō yì jiě,bái yù miàn shàng jiā bān hén。
山蔬煮饼姑恣饱,云气漠漠连黄昏。shān shū zhǔ bǐng gū zì bǎo,yún qì mò mò lián huáng hūn。
空堂附火耿不寐,听彻猿鸟迎朝暾。kōng táng fù huǒ gěng bù mèi,tīng chè yuán niǎo yíng cháo tūn。

曲尺山云居寺

王灼

循溪上坡坨,溪亦因山曲。xún xī shàng pō tuó,xī yì yīn shān qū。
行尽高深处,招提隐山腹。xíng jǐn gāo shēn chù,zhāo tí yǐn shān fù。
往者灰烬馀,白塔但孤矗。wǎng zhě huī jìn yú,bái tǎ dàn gū chù。
十年闹斤斧,有此千间屋。shí nián nào jīn fǔ,yǒu cǐ qiān jiān wū。
阿师笑相语,异事子当卜。ā shī xiào xiāng yǔ,yì shì zi dāng bo。
今日钟报客,振响非人触。jīn rì zhōng bào kè,zhèn xiǎng fēi rén chù。
病悴优婆塞,归梦到松菊。bìng cuì yōu pó sāi,guī mèng dào sōng jú。
诸圣惠三昧,警我烦恼毒。zhū shèng huì sān mèi,jǐng wǒ fán nǎo dú。
卧听夜雨喧,起看晓云族。wò tīng yè yǔ xuān,qǐ kàn xiǎo yún zú。
去路犹恐迷,主人费斋粥。qù lù yóu kǒng mí,zhǔ rén fèi zhāi zhōu。

读王尼传

王灼

处世常多忧,政坐口复牵。chù shì cháng duō yōu,zhèng zuò kǒu fù qiān。
谁能百无营,饮露如寒蝉。shuí néng bǎi wú yíng,yǐn lù rú hán chán。
原野足饿殍,山泽漫臞仙。yuán yě zú è piǎo,shān zé màn qú xiān。
作计苦不早,身穷乃怨天。zuò jì kǔ bù zǎo,shēn qióng nǎi yuàn tiān。
刘石扰河洛,孝孙方南迁。liú shí rǎo hé luò,xiào sūn fāng nán qiān。
庇无一区宅,耕无一亩田。bì wú yī qū zhái,gēng wú yī mǔ tián。
牛车不自救,枯骸枕道边。niú chē bù zì jiù,kū hái zhěn dào biān。
君看董与葛,见几预著鞭。jūn kàn dǒng yǔ gé,jiàn jǐ yù zhù biān。
智虑故不同,祸福仍相悬。zhì lǜ gù bù tóng,huò fú réng xiāng xuán。
关辅已荆棘,江淮复戎旃。guān fǔ yǐ jīng jí,jiāng huái fù róng zhān。
吾生亦可料,速办买山钱。wú shēng yì kě liào,sù bàn mǎi shān qián。