古诗词

题樊氏楼壁

王灼

老秋气已严,今日稍晴和。lǎo qiū qì yǐ yán,jīn rì shāo qíng hé。
登君楼西翼,相对一酣歌。dēng jūn lóu xī yì,xiāng duì yī hān gē。
边烽照仙关,大将方枕戈。biān fēng zhào xiān guān,dà jiāng fāng zhěn gē。
吾侪无志用,心慑鬓先皤。wú chái wú zhì yòng,xīn shè bìn xiān pó。
强促半樽绿,各自争岌峨。qiáng cù bàn zūn lǜ,gè zì zhēng jí é。
月影渐仿佛,西山爽气多。yuè yǐng jiàn fǎng fú,xī shān shuǎng qì duō。
坐兴儿女念,欲往山之阿。zuò xīng ér nǚ niàn,yù wǎng shān zhī ā。
诸君祈努力,吾亦假馀波。zhū jūn qí nǔ lì,wú yì jiǎ yú bō。

王灼

王灼,字晦叔,号颐堂,四川遂宁人。生卒年不详,据考证可能生于北宋神宗元丰四年(1081年),卒于南宋高宗绍兴三十年(1160年)前后,享年约八十岁。据有关史料记载,其著作现存《颐堂先生文集》和《碧鸡漫志》各五卷,《颐堂词》和《糖霜谱》各一卷,另有佚文十二篇。其成就巨大,被后人誉为宋代著名的科学家、文学家、音乐家。王灼的著述涉及诸多领域,在我国文学、音乐、戏曲和科技史上占有一定的地位 王灼的作品>>

猜您喜欢

赵和之自鹤鸣泛舟归城次韵

王灼

斜日撩归兴,飘然李郭舟。xié rì liāo guī xīng,piāo rán lǐ guō zhōu。
旄麾明两岸,管吹落沧洲。máo huī míng liǎng àn,guǎn chuī luò cāng zhōu。
要与民行乐,那须酒换愁。yào yǔ mín xíng lè,nà xū jiǔ huàn chóu。
遥知陶靖节,临赋喜清流。yáo zhī táo jìng jié,lín fù xǐ qīng liú。

赵成甫招饭次默夫韵

王灼

鸟声呼客急,花影过帘迟。niǎo shēng hū kè jí,huā yǐng guò lián chí。
酒滟东西玉,枰残白黑棋。jiǔ yàn dōng xī yù,píng cán bái hēi qí。
稍惊风弄袖,真恐雨催诗。shāo jīng fēng nòng xiù,zhēn kǒng yǔ cuī shī。
一笑留归骑,斜阳无限时。yī xiào liú guī qí,xié yáng wú xiàn shí。

次韵答张乃直

王灼

才如北海岂云疏,局促从来笑腐儒。cái rú běi hǎi qǐ yún shū,jú cù cóng lái xiào fǔ rú。
只作文章希屈马,不将门户敌崔卢。zhǐ zuò wén zhāng xī qū mǎ,bù jiāng mén hù dí cuī lú。
公车奏议三千牍,京洛风尘十二衢。gōng chē zòu yì sān qiān dú,jīng luò fēng chén shí èr qú。
回首知君几多恨,肯甘华发老江湖。huí shǒu zhī jūn jǐ duō hèn,kěn gān huá fā lǎo jiāng hú。

次韵许唐臣丈

王灼

目断扬州泪似江,龙舆半夜狩南邦。mù duàn yáng zhōu lèi shì jiāng,lóng yú bàn yè shòu nán bāng。
徒闻四野方多垒,可惜黄旗漫绕杠。tú wén sì yě fāng duō lěi,kě xī huáng qí màn rào gāng。
浊酒有神磨岁月,愁山无赖入轩窗。zhuó jiǔ yǒu shén mó suì yuè,chóu shān wú lài rù xuān chuāng。
青萍三尺将生锈,愤气峥嵘只自降。qīng píng sān chǐ jiāng shēng xiù,fèn qì zhēng róng zhǐ zì jiàng。

次韵任元受除夕

王灼

九重无路扣天阍,万里何时返荜门。jiǔ zhòng wú lù kòu tiān hūn,wàn lǐ hé shí fǎn bì mén。
岁晚浓愁催白发,夜来只影落寒樽。suì wǎn nóng chóu cuī bái fā,yè lái zhǐ yǐng luò hán zūn。
谁令兴发水云国,独忆春归花柳村。shuí lìng xīng fā shuǐ yún guó,dú yì chūn guī huā liǔ cūn。
知有笔端三昧力,试将些语为招魂。zhī yǒu bǐ duān sān mèi lì,shì jiāng xiē yǔ wèi zhāo hún。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

人间几桃李,漫漫化泥尘。rén jiān jǐ táo lǐ,màn màn huà ní chén。
不恨收功晚,新年第一春。bù hèn shōu gōng wǎn,xīn nián dì yī chūn。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

饭颗从嘲瘦,湘流独占清。fàn kē cóng cháo shòu,xiāng liú dú zhàn qīng。
失身到东阁,聊复对簪缨。shī shēn dào dōng gé,liáo fù duì zān yīng。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

未学回风舞,初成拜月妆。wèi xué huí fēng wǔ,chū chéng bài yuè zhuāng。
故令青女妒,一夕月阶霜。gù lìng qīng nǚ dù,yī xī yuè jiē shuāng。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

急霰争璀璨,仙摽不解寒。jí xiàn zhēng cuǐ càn,xiān biāo bù jiě hán。
汉家赵飞燕,偏许雪中看。hàn jiā zhào fēi yàn,piān xǔ xuě zhōng kàn。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

云澹江皋晚,飞香到短篷。yún dàn jiāng gāo wǎn,fēi xiāng dào duǎn péng。
望穷浑不见,恨满白蘋风。wàng qióng hún bù jiàn,hèn mǎn bái píng fēng。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

袖寒倚修竹,暗起著人香。xiù hán yǐ xiū zhú,àn qǐ zhù rén xiāng。
联影黄昏月,亭亭上璧珰。lián yǐng huáng hūn yuè,tíng tíng shàng bì dāng。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

虽无适俗韵,亦有可怜香。suī wú shì sú yùn,yì yǒu kě lián xiāng。
定自嫌朱粉,翻成点点黄。dìng zì xián zhū fěn,fān chéng diǎn diǎn huáng。

次韵次尹俊卿梅花绝句

王灼

堕蕊香犹嫩,空枝影半横。duò ruǐ xiāng yóu nèn,kōng zhī yǐng bàn héng。
江湖无限思,不独为莼羹。jiāng hú wú xiàn sī,bù dú wèi chún gēng。

同谊夫国才饯季然于普门院取壁间五字诗各探一句为韵赋五诗某得共饮碧苔畔

王灼

投分前日欢,怆别古人重。tóu fēn qián rì huān,chuàng bié gǔ rén zhòng。
相望一千里,独许明月共。xiāng wàng yī qiān lǐ,dú xǔ míng yuè gòng。

同谊夫国才饯季然于普门院取壁间五字诗各探一句为韵赋五诗某得共饮碧苔畔

王灼

满酌青瓷杯,醉卧白石枕。mǎn zhuó qīng cí bēi,zuì wò bái shí zhěn。
借予骊驹曲,侑我河朔饮。jiè yǔ lí jū qū,yòu wǒ hé shuò yǐn。
1601234567»