古诗词

山水吟

华岳

闽之山峨峨,可以接穹苍。mǐn zhī shān é é,kě yǐ jiē qióng cāng。
闽士孕其秀,胸次尤难量。mǐn shì yùn qí xiù,xiōng cì yóu nán liàng。
闽之水滔滔,可以烛妍丑。mǐn zhī shuǐ tāo tāo,kě yǐ zhú yán chǒu。
闽士生其间,其美不容口。mǐn shì shēng qí jiān,qí měi bù róng kǒu。
君不见周家社稷生甫申,嵩岳当年曾降神。jūn bù jiàn zhōu jiā shè jì shēng fǔ shēn,sōng yuè dāng nián céng jiàng shén。
又不见千里秀气钟三苏,眉山草木皆焦枯。yòu bù jiàn qiān lǐ xiù qì zhōng sān sū,méi shān cǎo mù jiē jiāo kū。
我生恨不由河洛,虚负三光并五岳。wǒ shēng hèn bù yóu hé luò,xū fù sān guāng bìng wǔ yuè。
地灵人杰推江东,人物风流兼磊落。dì líng rén jié tuī jiāng dōng,rén wù fēng liú jiān lěi luò。
顾此闽之东,自古多英雄。gù cǐ mǐn zhī dōng,zì gǔ duō yīng xióng。
求其为绝称,独一忠穆公。qiú qí wèi jué chēng,dú yī zhōng mù gōng。
公今已即世,后世谁可拟。gōng jīn yǐ jí shì,hòu shì shuí kě nǐ。
惟有詹仲通,一人而已耳。wéi yǒu zhān zhòng tōng,yī rén ér yǐ ěr。
仲通何如人,景星与凤凰。zhòng tōng hé rú rén,jǐng xīng yǔ fèng huáng。
不险亦不深,山高兮水长。bù xiǎn yì bù shēn,shān gāo xī shuǐ zhǎng。

华岳

宋池州贵池人,字子西,号翠微。武学生。宁宗开禧元年,上书谏北伐,请诛韩侂胄、苏师旦等。侂胄大怒,下大理寺,囚建宁狱中。侂胄诛,放还,复入学,登嘉定武科第一,为殿前司官属。又谋去丞相史弥远,事觉,下临安狱,杖死东市。有《翠微先生北征录》、《翠微南征录》。 华岳的作品>>

猜您喜欢

赠别

华岳

挨定青骢不肯骑,征衫褪领又重提。āi dìng qīng cōng bù kěn qí,zhēng shān tuì lǐng yòu zhòng tí。
柳风吹不断行色,更倩柔条绊马蹄。liǔ fēng chuī bù duàn xíng sè,gèng qiàn róu tiáo bàn mǎ tí。

赠别

华岳

娇羞犹记别时言,教我春衣克可单。jiāo xiū yóu jì bié shí yán,jiào wǒ chūn yī kè kě dān。
说与苍头浑忘□,晓来真个作轻寒。shuō yǔ cāng tóu hún wàng,xiǎo lái zhēn gè zuò qīng hán。

巧松

华岳

万折千蟠去不回,不知处士为谁栽。wàn zhé qiān pán qù bù huí,bù zhī chù shì wèi shuí zāi。
钱塘九里空萧瑟,得似天孙送种来。qián táng jiǔ lǐ kōng xiāo sè,dé shì tiān sūn sòng zhǒng lái。

巧松

华岳

夏社商舟未说渠,女萝先要施云衢。xià shè shāng zhōu wèi shuō qú,nǚ luó xiān yào shī yún qú。
若教终始如弦直,肯向秦邦作大夫。ruò jiào zhōng shǐ rú xián zhí,kěn xiàng qín bāng zuò dà fū。

巧松

华岳

赤子亲曾约子房,阿谁培植到横岗。chì zi qīn céng yuē zi fáng,ā shuí péi zhí dào héng gǎng。
向人面面皆奇巧,廊庙如何作栋梁。xiàng rén miàn miàn jiē qí qiǎo,láng miào rú hé zuò dòng liáng。

车制

华岳

昔年刘震帅池阳,曾制轻车学运粮。xī nián liú zhèn shuài chí yáng,céng zhì qīng chē xué yùn liáng。
独辐不堪承重向,至今零落在行廊。dú fú bù kān chéng zhòng xiàng,zhì jīn líng luò zài xíng láng。

采石

华岳

诗人浪作水仙歌,我欲题诗为止哦。shī rén làng zuò shuǐ xiān gē,wǒ yù tí shī wèi zhǐ ó。
采石浊流浑彻底,夜涛安得见嫦娥。cǎi shí zhuó liú hún chè dǐ,yè tāo ān dé jiàn cháng é。

巫山

华岳

碧簪千丈倚巴江,暮雨朝云总是常。bì zān qiān zhàng yǐ bā jiāng,mù yǔ cháo yún zǒng shì cháng。
山势插天宫殿少,不知何处是高堂。shān shì chā tiān gōng diàn shǎo,bù zhī hé chù shì gāo táng。

暮秋闻雁有怀

华岳

西风吹起别离愁,满目凄凉不奈秋。xī fēng chuī qǐ bié lí chóu,mǎn mù qī liáng bù nài qiū。
归雁不随残照落,却和柔橹过沧洲。guī yàn bù suí cán zhào luò,què hé róu lǔ guò cāng zhōu。

暮秋闻雁有怀

华岳

菊黄萸紫染成愁,妆点西风两鬓秋。jú huáng yú zǐ rǎn chéng chóu,zhuāng diǎn xī fēng liǎng bìn qiū。
多少情怀无处托,欲凭归雁问青楼。duō shǎo qíng huái wú chù tuō,yù píng guī yàn wèn qīng lóu。

蛾眉亭

华岳

天边新月覆双弯,翠敛云浓特地寒。tiān biān xīn yuè fù shuāng wān,cuì liǎn yún nóng tè dì hán。
我意两山皆土木,诗人浪作有情看。wǒ yì liǎng shān jiē tǔ mù,shī rén làng zuò yǒu qíng kàn。

题丹青阁

华岳

阁唤丹青似恐疏,丹青难向阁中模。gé huàn dān qīng shì kǒng shū,dān qīng nán xiàng gé zhōng mó。
诗人醉眼无区别,错认烟霞作画图。shī rén zuì yǎn wú qū bié,cuò rèn yān xiá zuò huà tú。

阅明妃传

华岳

一万边兵不立功,却令娄敬自和戎。yī wàn biān bīng bù lì gōng,què lìng lóu jìng zì hé róng。
犬羊不伏称臣妾,甘拜君王作妇翁。quǎn yáng bù fú chēng chén qiè,gān bài jūn wáng zuò fù wēng。

阅明妃传

华岳

汉家金帛作山堆,无奈酋奴眼不开。hàn jiā jīn bó zuò shān duī,wú nài qiú nú yǎn bù kāi。
今日单于恭子婿,方知娄敬是良媒。jīn rì dān yú gōng zi xù,fāng zhī lóu jìng shì liáng méi。

读苏武李陵司马迁传

华岳

白旄持节使单于,万里风烟十载馀。bái máo chí jié shǐ dān yú,wàn lǐ fēng yān shí zài yú。
柳毅不行沙漠路,却凭归雁为传书。liǔ yì bù xíng shā mò lù,què píng guī yàn wèi chuán shū。