古诗词

寿吴云遇先生

屈大均

先帝诸词臣,天南有其二。xiān dì zhū cí chén,tiān nán yǒu qí èr。
一惟我吴公,冠冕庶尝士。yī wéi wǒ wú gōng,guān miǎn shù cháng shì。
三朝无实录,史官久不备。sān cháo wú shí lù,shǐ guān jiǔ bù bèi。
简讨方须才,兼书行在事。jiǎn tǎo fāng xū cái,jiān shū xíng zài shì。
公时当圣心,回翔清切地。gōng shí dāng shèng xīn,huí xiáng qīng qiè dì。
石室书初抽,嵩台草亦视。shí shì shū chū chōu,sōng tái cǎo yì shì。
岂谓复西巡,君臣忽相弃。qǐ wèi fù xī xún,jūn chén hū xiāng qì。
霓旌若转蓬,万里追难至。ní jīng ruò zhuǎn péng,wàn lǐ zhuī nán zhì。
匍匐返岩阿,天颜在寤寐。pú fú fǎn yán ā,tiān yán zài wù mèi。
渊明居玉京,子真隐梅市。yuān míng jū yù jīng,zi zhēn yǐn méi shì。
义不慕长生,所怀沟壑志。yì bù mù zhǎng shēng,suǒ huái gōu hè zhì。
忽尔享期颐,神明以无累。hū ěr xiǎng qī yí,shén míng yǐ wú lèi。
先朝一耆旧,天留有深意。xiān cháo yī qí jiù,tiān liú yǒu shēn yì。
须发虽皤然,精纯若童稚。xū fā suī pó rán,jīng chún ruò tóng zhì。
令子富才华,文章为酒食。lìng zi fù cái huá,wén zhāng wèi jiǔ shí。
丹青与草书,一一供亲嗜。dān qīng yǔ cǎo shū,yī yī gōng qīn shì。
鹤鸣喜在阴,天籁日相媚。hè míng xǐ zài yīn,tiān lài rì xiāng mèi。
父歌紫芝篇,子疏白华义。fù gē zǐ zhī piān,zi shū bái huá yì。
何以轩冕为,山水娱仁智。hé yǐ xuān miǎn wèi,shān shuǐ yú rén zhì。
岁寒独后凋,努力为苍翠。suì hán dú hòu diāo,nǔ lì wèi cāng cuì。
荫我半生枝,得成清庙器。yīn wǒ bàn shēng zhī,dé chéng qīng miào qì。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

山丹

屈大均

处处珊瑚竞作丛,珊瑚不产海波中。chù chù shān hú jìng zuò cóng,shān hú bù chǎn hǎi bō zhōng。
无人识是珊瑚树,道是山丹与赩桐。wú rén shí shì shān hú shù,dào shì shān dān yǔ xì tóng。

焚香曲七首

屈大均

郎如朱火妾青烟,一气氛氲出玉煎。láng rú zhū huǒ qiè qīng yān,yī qì fēn yūn chū yù jiān。
沉脑成灰应不惜,祗图香在梦魂边。chén nǎo chéng huī yīng bù xī,zhī tú xiāng zài mèng hún biān。

焚香曲七首

屈大均

节为沉水花鸡舌,两种香含心字深。jié wèi chén shuǐ huā jī shé,liǎng zhǒng xiāng hán xīn zì shēn。
多谢博山垆器好,双烟不断至于今。duō xiè bó shān lú qì hǎo,shuāng yān bù duàn zhì yú jīn。

焚香曲七首

屈大均

烟积兰房郁作云,积雪成雨湿罗衾。yān jī lán fáng yù zuò yún,jī xuě chéng yǔ shī luó qīn。
无烦百宝兼千和,香在佳人一片心。wú fán bǎi bǎo jiān qiān hé,xiāng zài jiā rén yī piàn xīn。

焚香曲七首

屈大均

香夺琼南第一林,成栈不必待成沉。xiāng duó qióng nán dì yī lín,chéng zhàn bù bì dài chéng chén。
侬如熟结郎生结,一片芬馨直透心。nóng rú shú jié láng shēng jié,yī piàn fēn xīn zhí tòu xīn。

焚香曲七首

屈大均

血格生煎胜降真,却嫌沉速味多辛。xuè gé shēng jiān shèng jiàng zhēn,què xián chén sù wèi duō xīn。
女儿香角尤恬静,非雾非烟一缕春。nǚ ér xiāng jiǎo yóu tián jìng,fēi wù fēi yān yī lǚ chūn。

焚香曲七首

屈大均

鸳鸯喷出篆烟来,细逐游丝转镜台。yuān yāng pēn chū zhuàn yān lái,xì zhú yóu sī zhuǎn jìng tái。
袅袅香魂微有影,不教兰麝即成灰。niǎo niǎo xiāng hún wēi yǒu yǐng,bù jiào lán shè jí chéng huī。

焚香曲七首

屈大均

辟邪凫藻两炉轻,被底香毬更有情。pì xié fú zǎo liǎng lú qīng,bèi dǐ xiāng qiú gèng yǒu qíng。
展转不离君玉体,房风遗制铸初成。zhǎn zhuǎn bù lí jūn yù tǐ,fáng fēng yí zhì zhù chū chéng。

越台新柳

屈大均

新年柳叶已争开,绝似江南二月来。xīn nián liǔ yè yǐ zhēng kāi,jué shì jiāng nán èr yuè lái。
自是炎方天易暖,春光先到越王台。zì shì yán fāng tiān yì nuǎn,chūn guāng xiān dào yuè wáng tái。

越台新柳

屈大均

濯濯风枝半作阴,新条不遣旧条侵。zhuó zhuó fēng zhī bàn zuò yīn,xīn tiáo bù qiǎn jiù tiáo qīn。
自来珠海多春色,垂柳垂杨亦系心。zì lái zhū hǎi duō chūn sè,chuí liǔ chuí yáng yì xì xīn。

越台新柳

屈大均

百尺丝阴拂荔矶,吹绵未共木棉飞。bǎi chǐ sī yīn fú lì jī,chuī mián wèi gòng mù mián fēi。
玉山香浦攀枝外,新绿轻轻染翠微。yù shān xiāng pǔ pān zhī wài,xīn lǜ qīng qīng rǎn cuì wēi。

越台新柳

屈大均

未作鹅黄绿尚轻,垂丝一半拂春城。wèi zuò é huáng lǜ shàng qīng,chuí sī yī bàn fú chūn chéng。
风流绝似灵和殿,不待条长已有情。fēng liú jué shì líng hé diàn,bù dài tiáo zhǎng yǐ yǒu qíng。

越台新柳

屈大均

流乱轻丝不自持,依依最是嫩条时。liú luàn qīng sī bù zì chí,yī yī zuì shì nèn tiáo shí。
春来几日犹无力,叶叶吹开未作眉。chūn lái jǐ rì yóu wú lì,yè yè chuī kāi wèi zuò méi。

越台新柳

屈大均

掩映花田乍散风,几株抽翠已连空。yǎn yìng huā tián zhà sàn fēng,jǐ zhū chōu cuì yǐ lián kōng。
行人莫向朝台折,留问班枝二月红。xíng rén mò xiàng cháo tái zhé,liú wèn bān zhī èr yuè hóng。

越台新柳

屈大均

垂柳炎州自昔稀,几家新种未成围。chuí liǔ yán zhōu zì xī xī,jǐ jiā xīn zhǒng wèi chéng wéi。
江南江北无人处,黄鸟枝间正乱飞。jiāng nán jiāng běi wú rén chù,huáng niǎo zhī jiān zhèng luàn fēi。