古诗词

读史赠陈献孟并送其行

屈大均

秦季焚诗书,先圣道以丧。qín jì fén shī shū,xiān shèng dào yǐ sàng。
诸儒负礼器,仓卒归陈王。zhū rú fù lǐ qì,cāng zú guī chén wáng。
匹夫徒发愤,曾不识兴亡。pǐ fū tú fā fèn,céng bù shí xīng wáng。
隐忍成功名,何如张子房。yǐn rěn chéng gōng míng,hé rú zhāng zi fáng。
子房非儒者,为气何坚刚。zi fáng fēi rú zhě,wèi qì hé jiān gāng。
其终如鲁连,其始如荆卿。qí zhōng rú lǔ lián,qí shǐ rú jīng qīng。
平生予所希,君亦慕其狂。píng shēng yǔ suǒ xī,jūn yì mù qí kuáng。
终古两盗雄,兰池与博浪。zhōng gǔ liǎng dào xióng,lán chí yǔ bó làng。
少年虽轻发,气实吞始皇。shǎo nián suī qīng fā,qì shí tūn shǐ huáng。
君于太公书,曾否得其纲。jūn yú tài gōng shū,céng fǒu dé qí gāng。
先公有宜略,揣磨宜不遑。xiān gōng yǒu yí lüè,chuāi mó yí bù huáng。
将飞且伏翼,将呜先引吭。jiāng fēi qiě fú yì,jiāng wū xiān yǐn kēng。
何必魁岸人,始能应帝王。hé bì kuí àn rén,shǐ néng yīng dì wáng。
从容以步游,游于淮海旁。cóng róng yǐ bù yóu,yóu yú huái hǎi páng。
英雄无神师,其学不明光。yīng xióng wú shén shī,qí xué bù míng guāng。
苟能依老成,以礼为之方。gǒu néng yī lǎo chéng,yǐ lǐ wèi zhī fāng。
我亦倜傥人,垂老犹摧藏。wǒ yì tì tǎng rén,chuí lǎo yóu cuī cáng。
汉初两孺子,不得与偕行。hàn chū liǎng rú zi,bù dé yǔ xié xíng。
强忍亦已久,中夜起彷徨。qiáng rěn yì yǐ jiǔ,zhōng yè qǐ páng huáng。
君今血气盛,甘苦未多尝。jūn jīn xuè qì shèng,gān kǔ wèi duō cháng。
思为日本刀,须炼梅花钢。sī wèi rì běn dāo,xū liàn méi huā gāng。
屈伸能自如,入石乃无伤。qū shēn néng zì rú,rù shí nǎi wú shāng。
行矣复迟迟,咫尺即相望。xíng yǐ fù chí chí,zhǐ chǐ jí xiāng wàng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

乐游原上寻终南隐者不遇

屈大均

终南万里带秦天,宫阙虚无苍霭边。zhōng nán wàn lǐ dài qín tiān,gōng quē xū wú cāng ǎi biān。
白阁寻君还紫阁,似闻清啸出风泉。bái gé xún jūn hái zǐ gé,shì wén qīng xiào chū fēng quán。

题雁门关城楼

屈大均

紫塞三关控雁门,往时兵马若云屯。zǐ sāi sān guān kòng yàn mén,wǎng shí bīng mǎ ruò yún tún。
长城万里今何用,白草黄沙满血痕。zhǎng chéng wàn lǐ jīn hé yòng,bái cǎo huáng shā mǎn xuè hén。

太行

屈大均

万障西来作太行,三关北锁控渔阳。wàn zhàng xī lái zuò tài xíng,sān guān běi suǒ kòng yú yáng。
刑馀不惜王公险,献与青丝白马郎。xíng yú bù xī wáng gōng xiǎn,xiàn yǔ qīng sī bái mǎ láng。

客雁门作

屈大均

三年作客傍滹沱,听尽哀笳出塞歌。sān nián zuò kè bàng hū tuó,tīng jǐn āi jiā chū sāi gē。
白发不惊明镜满,秋霜只怨雁门多。bái fā bù jīng míng jìng mǎn,qiū shuāng zhǐ yuàn yàn mén duō。

黑圪塔

屈大均

黄水河西草接天,苍茫不见有人烟。huáng shuǐ hé xī cǎo jiē tiān,cāng máng bù jiàn yǒu rén yān。
扬鞭日暮争飞鸟,望断孤城雨雪边。yáng biān rì mù zhēng fēi niǎo,wàng duàn gū chéng yǔ xuě biān。

屈大均

舞尽春风万万条,白花飞送马蹄遥。wǔ jǐn chūn fēng wàn wàn tiáo,bái huā fēi sòng mǎ tí yáo。
如何只见人离别,岁岁年年此灞桥。rú hé zhǐ jiàn rén lí bié,suì suì nián nián cǐ bà qiáo。

别傅应州

屈大均

雁门八月无鸿雁,避雪罗浮去不违。yàn mén bā yuè wú hóng yàn,bì xuě luó fú qù bù wéi。
我忆罗浮有慈母,梦魂先逐雁南飞。wǒ yì luó fú yǒu cí mǔ,mèng hún xiān zhú yàn nán fēi。

别傅应州

屈大均

红颜三载老风沙,处处人怜白鼻騧。hóng yán sān zài lǎo fēng shā,chù chù rén lián bái bí guā。
金尽何须更游侠,早将清泪别琵琶。jīn jǐn hé xū gèng yóu xiá,zǎo jiāng qīng lèi bié pí pá。

别傅应州

屈大均

难别金城太守贤,愁心如雪满秋天。nán bié jīn chéng tài shǒu xián,chóu xīn rú xuě mǎn qiū tiān。
英雄自古为厮养,不必投人宝剑篇。yīng xióng zì gǔ wèi sī yǎng,bù bì tóu rén bǎo jiàn piān。

别傅应州

屈大均

云州白草接天低,一片边声乱马嘶。yún zhōu bái cǎo jiē tiān dī,yī piàn biān shēng luàn mǎ sī。
泪共桑干流不尽,故人相忆白登西。lèi gòng sāng gàn liú bù jǐn,gù rén xiāng yì bái dēng xī。

山阴作

屈大均

秋霜一夜凋榆柳,马上征夫最早寒。qiū shuāng yī yè diāo yú liǔ,mǎ shàng zhēng fū zuì zǎo hán。
边女不须歌入塞,故乡明月梦中看。biān nǚ bù xū gē rù sāi,gù xiāng míng yuè mèng zhōng kàn。

别胡使君

屈大均

边城太守独君贤,射猎相将雨雪边。biān chéng tài shǒu dú jūn xián,shè liè xiāng jiāng yǔ xuě biān。
天作三关雄紫塞,飞扬应在武安前。tiān zuò sān guān xióng zǐ sāi,fēi yáng yīng zài wǔ ān qián。

别胡使君

屈大均

楼烦一片古风沙,吹乱愁心似雪花。lóu fán yī piàn gǔ fēng shā,chuī luàn chóu xīn shì xuě huā。
宁武关前别君去,梦魂犹自怯秋笳。níng wǔ guān qián bié jūn qù,mèng hún yóu zì qiè qiū jiā。

云州赠俞右吉

屈大均

泪逐桑干出塞流,三年三度走云州。lèi zhú sāng gàn chū sāi liú,sān nián sān dù zǒu yún zhōu。
龙沙却喜无春草,不惹王孙日暮愁。lóng shā què xǐ wú chūn cǎo,bù rě wáng sūn rì mù chóu。

紫河

屈大均

紫河东合黑河流,河上风沙飒飒秋。zǐ hé dōng hé hēi hé liú,hé shàng fēng shā sà sà qiū。
千里黄云吹不散,望乡愁上代王楼。qiān lǐ huáng yún chuī bù sàn,wàng xiāng chóu shàng dài wáng lóu。