古诗词

赠别甘处士返豫章

屈大均

甘君生豫章,才藻含素芬。gān jūn shēng yù zhāng,cái zǎo hán sù fēn。
文章精且醇,色映匡庐鲜。wén zhāng jīng qiě chún,sè yìng kuāng lú xiān。
挟子游江东,雏凤何翩翩。xié zi yóu jiāng dōng,chú fèng hé piān piān。
以予罗浮人,白鹇同飞鶱。yǐ yǔ luó fú rén,bái xián tóng fēi xiān。
能知老夫佗,南武霸一偏。néng zhī lǎo fū tuó,nán wǔ bà yī piān。
其时雄豪士,何以终九真。qí shí xióng háo shì,hé yǐ zhōng jiǔ zhēn。
使无佗为君,必当出暑门。shǐ wú tuó wèi jūn,bì dāng chū shǔ mén。
相从子房流,为汉树功勋。xiāng cóng zi fáng liú,wèi hàn shù gōng xūn。
予言二世时,扬粤有梅鋗。yǔ yán èr shì shí,yáng yuè yǒu méi xuān。
其家在台岭,自言勾践孙。qí jiā zài tái lǐng,zì yán gōu jiàn sūn。
沛公义兵起,鋗亦奋戈鋋。pèi gōng yì bīng qǐ,xuān yì fèn gē chán。
户出一壮士,家出一櫜鞬。hù chū yī zhuàng shì,jiā chū yī gāo jiān。
领以摇毋馀,逾岭至馀干。lǐng yǐ yáo wú yú,yú lǐng zhì yú gàn。
先说鄱阳君,当从沛公西。xiān shuō pó yáng jūn,dāng cóng pèi gōng xī。
芮也豫章人,与鋗桑梓连。ruì yě yù zhāng rén,yǔ xuān sāng zǐ lián。
发兵使先行,行至南阳间。fā bīng shǐ xiān xíng,xíng zhì nán yáng jiān。
天授得帝子,立谈动龙颜。tiān shòu dé dì zi,lì tán dòng lóng yán。
遂从破秦关,功为诸侯先。suì cóng pò qín guān,gōng wèi zhū hóu xiān。
二周与勾践,雠耻一时湔。èr zhōu yǔ gōu jiàn,chóu chǐ yī shí jiān。
使其相尉佗,不过蛮夷贤。shǐ qí xiāng wèi tuó,bù guò mán yí xián。
箕踞反天性,礼义同草菅。jī jù fǎn tiān xìng,lǐ yì tóng cǎo jiān。
贻笑陆大夫,吕嘉徒周旋。yí xiào lù dà fū,lǚ jiā tú zhōu xuán。
安得万户封,汤沐梅花田。ān dé wàn hù fēng,tāng mù méi huā tián。
我家临番禺,在佗故台端。wǒ jiā lín fān yú,zài tuó gù tái duān。
孔雀珥门户,离支充玉盘。kǒng què ěr mén hù,lí zhī chōng yù pán。
翠羽作船䉶,明珠盈衣缘。cuì yǔ zuò chuán shuāng,míng zhū yíng yī yuán。
奇花与珍木,户牖香翻纷。qí huā yǔ zhēn mù,hù yǒu xiāng fān fēn。
苛法苦屠雎,诛求无茕鳏。kē fǎ kǔ tú jū,zhū qiú wú qióng guān。
桀骏夜出攻,五军血如泉。jié jùn yè chū gōng,wǔ jūn xuè rú quán。
生性本陆梁,与嬴有深冤。shēng xìng běn lù liáng,yǔ yíng yǒu shēn yuān。
龙川乃秦令,讵肯为其臣。lóng chuān nǎi qín lìng,jù kěn wèi qí chén。
自当踵台侯,大义以雷震。zì dāng zhǒng tái hóu,dà yì yǐ léi zhèn。
君归在金精,乃与张女邻。jūn guī zài jīn jīng,nǎi yǔ zhāng nǚ lín。
丽英昔不嫁,芮也徒缠绵。lì yīng xī bù jià,ruì yě tú chán mián。
泠泠石鼓歌,高响流云烟。líng líng shí gǔ gē,gāo xiǎng liú yún yān。
君如遇衡山,亦可相婵嫣。jūn rú yù héng shān,yì kě xiāng chán yān。
毋怀匹妇谅,褰衣而不前。wú huái pǐ fù liàng,qiān yī ér bù qián。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

南海庙作

屈大均

扶桑影逐海云过,蜃物春来变怪多。fú sāng yǐng zhú hǎi yún guò,shèn wù chūn lái biàn guài duō。
日暖羊城来士女,月明龙户有笙歌。rì nuǎn yáng chéng lái shì nǚ,yuè míng lóng hù yǒu shēng gē。
家家水帝祠南海,岁岁天朝使暹罗。jiā jiā shuǐ dì cí nán hǎi,suì suì tiān cháo shǐ xiān luó。
汉将神灵铜鼓在,风吹音响满沧波。hàn jiāng shén líng tóng gǔ zài,fēng chuī yīn xiǎng mǎn cāng bō。

寄怀王处士不庵

屈大均

苦忆君公白发长,墙东依旧水云乡。kǔ yì jūn gōng bái fā zhǎng,qiáng dōng yī jiù shuǐ yún xiāng。
汉家男子惟垂钓,楚国骚人正采芳。hàn jiā nán zi wéi chuí diào,chǔ guó sāo rén zhèng cǎi fāng。
匏叶浮沉难涉水,菊华甘苦总含霜。páo yè fú chén nán shè shuǐ,jú huá gān kǔ zǒng hán shuāng。
何人再拜还床下,知己凋零在白杨。hé rén zài bài hái chuáng xià,zhī jǐ diāo líng zài bái yáng。

怀桂林

屈大均

太华儿孙在桂林,参天笋石总森森。tài huá ér sūn zài guì lín,cān tiān sǔn shí zǒng sēn sēn。
东西柱向穿山出,左右江连峤水深。dōng xī zhù xiàng chuān shān chū,zuǒ yòu jiāng lián jiào shuǐ shēn。
光禄堂前曾酌酒,伏波岩上复鸣琴。guāng lù táng qián céng zhuó jiǔ,fú bō yán shàng fù míng qín。
军书一卷留苔藓,他日思从洞口寻。jūn shū yī juǎn liú tái xiǎn,tā rì sī cóng dòng kǒu xún。

哭顾徵君宁人

屈大均

幽燕久客似辽东,絮帽天寒苦朔风。yōu yàn jiǔ kè shì liáo dōng,xù mào tiān hán kǔ shuò fēng。
飞兔有人还不帝,伏龙于尔独称公。fēi tù yǒu rén hái bù dì,fú lóng yú ěr dú chēng gōng。
白头无子遗书散,黄石多年故冢空。bái tóu wú zi yí shū sàn,huáng shí duō nián gù zhǒng kōng。
留得孝陵图记在,教人涕泪哭遗忠。liú dé xiào líng tú jì zài,jiào rén tì lèi kū yí zhōng。

哭顾徵君宁人

屈大均

昌平山水是天留,海岳朝宗此帝丘。chāng píng shān shuǐ shì tiān liú,hǎi yuè cháo zōng cǐ dì qiū。
一代无人知日月,诸陵有尔即春秋。yī dài wú rén zhī rì yuè,zhū líng yǒu ěr jí chūn qiū。
书生得尽惟哀痛,故老难存苦白头。shū shēng dé jǐn wéi āi tòng,gù lǎo nán cún kǔ bái tóu。
遗骨故应园下葬,年年天寿守松楸。yí gǔ gù yīng yuán xià zàng,nián nián tiān shòu shǒu sōng qiū。

哭顾徵君宁人

屈大均

招魂不返恨天涯,旅榇空归葬海沙。zhāo hún bù fǎn hèn tiān yá,lǚ chèn kōng guī zàng hǎi shā。
楚国两龚长不食,淮阳一老久无家。chǔ guó liǎng gōng zhǎng bù shí,huái yáng yī lǎo jiǔ wú jiā。
苍松岁晚孤生苦,白鹭天寒两鬓华。cāng sōng suì wǎn gū shēng kǔ,bái lù tiān hán liǎng bìn huá。
闻道五经多注释,不知谁为作侯芭。wén dào wǔ jīng duō zhù shì,bù zhī shuí wèi zuò hóu bā。

哭顾徵君宁人

屈大均

登高忆共雁门间,北望京华洒泪还。dēng gāo yì gòng yàn mén jiān,běi wàng jīng huá sǎ lèi hái。
白马小儿犹汉殿,青牛老子已秦关。bái mǎ xiǎo ér yóu hàn diàn,qīng niú lǎo zi yǐ qín guān。
河声不解消长恨,山色惟知老玉颜。hé shēng bù jiě xiāo zhǎng hèn,shān sè wéi zhī lǎo yù yán。
耆旧只今零落尽,北邙松柏为君攀。qí jiù zhǐ jīn líng luò jǐn,běi máng sōng bǎi wèi jūn pān。

为惠阳魏少府寿

屈大均

司马停骖穗石边,丰湖未有主人贤。sī mǎ tíng cān suì shí biān,fēng hú wèi yǒu zhǔ rén xián。
花中卧治兼三郡,海上行春又一天。huā zhōng wò zhì jiān sān jùn,hǎi shàng xíng chūn yòu yī tiān。
浦爱沉香清有月,山怀象岭翠无烟。pǔ ài chén xiāng qīng yǒu yuè,shān huái xiàng lǐng cuì wú yān。
初冬已见南枝满,父老持将颂大年。chū dōng yǐ jiàn nán zhī mǎn,fù lǎo chí jiāng sòng dà nián。

送典试刘工部

屈大均

旌节翩翩向北还,茱萸家在第三湾。jīng jié piān piān xiàng běi hái,zhū yú jiā zài dì sān wān。
才同白雁来炎海,又逐红梅出庾关。cái tóng bái yàn lái yán hǎi,yòu zhú hóng méi chū yǔ guān。
得士多于珠子树,怀人更在石公山。dé shì duō yú zhū zi shù,huái rén gèng zài shí gōng shān。
天寒尊酒能相送,亦有罗阳一白鹇。tiān hán zūn jiǔ néng xiāng sòng,yì yǒu luó yáng yī bái xián。

木末亭

屈大均

木末亭临万井中,遥遥正对孝陵宫。mù mò tíng lín wàn jǐng zhōng,yáo yáo zhèng duì xiào líng gōng。
九原未肯成黄土,十族犹然吐白虹。jiǔ yuán wèi kěn chéng huáng tǔ,shí zú yóu rán tǔ bái hóng。
自古以来无此死,教人不忍作愚忠。zì gǔ yǐ lái wú cǐ sǐ,jiào rén bù rěn zuò yú zhōng。
雨花台畔啼鹃满,血染蘼芜一片红。yǔ huā tái pàn tí juān mǎn,xuè rǎn mí wú yī piàn hóng。

木末亭

屈大均

想像忠魂在旧京,君臣自此益深情。xiǎng xiàng zhōng hún zài jiù jīng,jūn chén zì cǐ yì shēn qíng。
佯狂岂是三仁志,哀痛犹传一代声。yáng kuáng qǐ shì sān rén zhì,āi tòng yóu chuán yī dài shēng。
往日衣冠留木末,只今俎豆失江城。wǎng rì yī guān liú mù mò,zhǐ jīn zǔ dòu shī jiāng chéng。
无多书种难留汝,恨绝兴王不爱名。wú duō shū zhǒng nán liú rǔ,hèn jué xīng wáng bù ài míng。

感事

屈大均

茫茫一岛是天留,父子经营作首丘。máng máng yī dǎo shì tiān liú,fù zi jīng yíng zuò shǒu qiū。
亮在自能存社稷,横来那得更王侯。liàng zài zì néng cún shè jì,héng lái nà dé gèng wáng hóu。
君臣不肯归鱼腹,舟楫从教到石头。jūn chén bù kěn guī yú fù,zhōu jí cóng jiào dào shí tóu。
恨绝生降虚百战,桓文事业委东流。hèn jué shēng jiàng xū bǎi zhàn,huán wén shì yè wěi dōng liú。

感事

屈大均

堂搆徒劳四十春,虚无宫阙有金银。táng gòu tú láo sì shí chūn,xū wú gōng quē yǒu jīn yín。
乾坤不没凭孤屿,日月长存赖一人。qián kūn bù méi píng gū yǔ,rì yuè zhǎng cún lài yī rén。
事败自应同正命,时危那得作遗臣。shì bài zì yīng tóng zhèng mìng,shí wēi nà dé zuò yí chén。
三千尚可收馀烬,力为亡诸更破秦。sān qiān shàng kě shōu yú jìn,lì wèi wáng zhū gèng pò qín。

感事

屈大均

神华缥缈蜃楼中,吐纳风涛有汉宫。shén huá piāo miǎo shèn lóu zhōng,tǔ nà fēng tāo yǒu hàn gōng。
一代波臣持日月,十年海外尽英雄。yī dài bō chén chí rì yuè,shí nián hǎi wài jǐn yīng xióng。
书王虚拟春秋事,窃帝难成割据功。shū wáng xū nǐ chūn qiū shì,qiè dì nán chéng gē jù gōng。
五百岂关无死士,将军不欲令名终。wǔ bǎi qǐ guān wú sǐ shì,jiāng jūn bù yù lìng míng zhōng。

感事

屈大均

市井多年作隐沦,不须东海更逃秦。shì jǐng duō nián zuò yǐn lún,bù xū dōng hǎi gèng táo qín。
英雄自古元无主,华夏而今岂有人。yīng xióng zì gǔ yuán wú zhǔ,huá xià ér jīn qǐ yǒu rén。
憔悴空教渔父笑,佯狂合与酒徒亲。qiáo cuì kōng jiào yú fù xiào,yáng kuáng hé yǔ jiǔ tú qīn。
沧浪清绝无缨濯,散发风前重怆神。cāng làng qīng jué wú yīng zhuó,sàn fā fēng qián zhòng chuàng shén。