古诗词

咏史赠杨君

屈大均

张耳从汉高,实用甘公说。zhāng ěr cóng hàn gāo,shí yòng gān gōng shuō。
任嚣志偏霸,亦以天文决。rèn xiāo zhì piān bà,yì yǐ tiān wén jué。
五星射越门,光气分隆准。wǔ xīng shè yuè mén,guāng qì fēn lóng zhǔn。
甘公言一倡,诸侯尽心折。gān gōng yán yī chàng,zhū hóu jǐn xīn zhé。
圣汉以龙兴,功可齐人杰。shèng hàn yǐ lóng xīng,gōng kě qí rén jié。
君今治天官,言星复明哲。jūn jīn zhì tiān guān,yán xīng fù míng zhé。
手执大人符,机祥虑先泄。shǒu zhí dà rén fú,jī xiáng lǜ xiān xiè。
观文以察变,吾尝求五列。guān wén yǐ chá biàn,wú cháng qiú wǔ liè。
元气斟酌之,欲将斗柄揭。yuán qì zhēn zhuó zhī,yù jiāng dòu bǐng jiē。
三易有洞玑,微言幸未绝。sān yì yǒu dòng jī,wēi yán xìng wèi jué。
与君为天数,阴阳受开闭。yǔ jūn wèi tiān shù,yīn yáng shòu kāi bì。
灾异谨大书,忧患惟崩竭。zāi yì jǐn dà shū,yōu huàn wéi bēng jié。
天监岂无知,云汉光尚彻。tiān jiān qǐ wú zhī,yún hàn guāng shàng chè。
牵牛终服箱,南箕将失舌。qiān niú zhōng fú xiāng,nán jī jiāng shī shé。
织女多文章,经纬资吾拙。zhī nǚ duō wén zhāng,jīng wěi zī wú zhuō。
君且引兕觥,俯仰毋悲咽。jūn qiě yǐn sì gōng,fǔ yǎng wú bēi yàn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。