古诗词

猛虎行

屈大均

边地不生人,所生尽奇畜。biān dì bù shēng rén,suǒ shēng jǐn qí chù。
野马与骆驼,騊駼及驼鹿。yě mǎ yǔ luò tuó,táo tú jí tuó lù。
羱羊千万头,人立相抵触。yuán yáng qiān wàn tóu,rén lì xiāng dǐ chù。
上天仁众兽,与以膏粱腹。shàng tiān rén zhòng shòu,yǔ yǐ gāo liáng fù。
变化成猛虎,食尽中土肉。biàn huà chéng měng hǔ,shí jǐn zhōng tǔ ròu。
哮吼一作威,士女皆觳觫。xiāo hǒu yī zuò wēi,shì nǚ jiē hú sù。
广南人最甘,肥者如黄犊。guǎng nán rén zuì gān,féi zhě rú huáng dú。
猛虎纵横行,餍饫亦逐逐。měng hǔ zòng héng xíng,yàn yù yì zhú zhú。
朝饮惟贪泉,暮依惟恶木。cháo yǐn wéi tān quán,mù yī wéi è mù。
人皮作秽裘,入骨为箭镞。rén pí zuò huì qiú,rù gǔ wèi jiàn zú。
人血充乳茶,脂膏杂红曲。rén xuè chōng rǔ chá,zhī gāo zá hóng qū。
子狗有爪牙,攫搏苦不速。zi gǒu yǒu zhǎo yá,jué bó kǔ bù sù。
恶性得自天,牝牡日孳育。è xìng dé zì tiān,pìn mǔ rì zī yù。
在天为贪狼,在地为荤粥。zài tiān wèi tān láng,zài dì wèi hūn zhōu。
人类日已尽,野无寡妇哭。rén lèi rì yǐ jǐn,yě wú guǎ fù kū。
隆冬不患饥,髑髅亦旨蓄。lóng dōng bù huàn jī,dú lóu yì zhǐ xù。
多谢上帝仁,猛虎享天禄。duō xiè shàng dì rén,měng hǔ xiǎng tiān lù。
为兽莫为人,牛哀得所欲。wèi shòu mò wèi rén,niú āi dé suǒ yù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。