古诗词

猛虎行

屈大均

边地不生人,所生尽奇畜。biān dì bù shēng rén,suǒ shēng jǐn qí chù。
野马与骆驼,騊駼及驼鹿。yě mǎ yǔ luò tuó,táo tú jí tuó lù。
羱羊千万头,人立相抵触。yuán yáng qiān wàn tóu,rén lì xiāng dǐ chù。
上天仁众兽,与以膏粱腹。shàng tiān rén zhòng shòu,yǔ yǐ gāo liáng fù。
变化成猛虎,食尽中土肉。biàn huà chéng měng hǔ,shí jǐn zhōng tǔ ròu。
哮吼一作威,士女皆觳觫。xiāo hǒu yī zuò wēi,shì nǚ jiē hú sù。
广南人最甘,肥者如黄犊。guǎng nán rén zuì gān,féi zhě rú huáng dú。
猛虎纵横行,餍饫亦逐逐。měng hǔ zòng héng xíng,yàn yù yì zhú zhú。
朝饮惟贪泉,暮依惟恶木。cháo yǐn wéi tān quán,mù yī wéi è mù。
人皮作秽裘,入骨为箭镞。rén pí zuò huì qiú,rù gǔ wèi jiàn zú。
人血充乳茶,脂膏杂红曲。rén xuè chōng rǔ chá,zhī gāo zá hóng qū。
子狗有爪牙,攫搏苦不速。zi gǒu yǒu zhǎo yá,jué bó kǔ bù sù。
恶性得自天,牝牡日孳育。è xìng dé zì tiān,pìn mǔ rì zī yù。
在天为贪狼,在地为荤粥。zài tiān wèi tān láng,zài dì wèi hūn zhōu。
人类日已尽,野无寡妇哭。rén lèi rì yǐ jǐn,yě wú guǎ fù kū。
隆冬不患饥,髑髅亦旨蓄。lóng dōng bù huàn jī,dú lóu yì zhǐ xù。
多谢上帝仁,猛虎享天禄。duō xiè shàng dì rén,měng hǔ xiǎng tiān lù。
为兽莫为人,牛哀得所欲。wèi shòu mò wèi rén,niú āi dé suǒ yù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

江上望南岳

屈大均

大江南北分云梦,七十名峰压水低。dà jiāng nán běi fēn yún mèng,qī shí míng fēng yā shuǐ dī。
九向潇湘还九背,随波直至洞庭西。jiǔ xiàng xiāo xiāng hái jiǔ bèi,suí bō zhí zhì dòng tíng xī。

江上望南岳

屈大均

五峰雪作九江水,回雁晴连岳麓云。wǔ fēng xuě zuò jiǔ jiāng shuǐ,huí yàn qíng lián yuè lù yún。
未到朱陵仙洞口,钟声已隔碧湘闻。wèi dào zhū líng xiān dòng kǒu,zhōng shēng yǐ gé bì xiāng wén。

武昌江上作

屈大均

黄鹤晴川枕翠微,二楼高挟大江飞。huáng hè qíng chuān zhěn cuì wēi,èr lóu gāo xié dà jiāng fēi。
天生瑜亮双年少,一片雄风在石矶。tiān shēng yú liàng shuāng nián shǎo,yī piàn xióng fēng zài shí jī。

庐山道中

屈大均

云际芙蓉十万枝,雨馀岩壑更生姿。yún jì fú róng shí wàn zhī,yǔ yú yán hè gèng shēng zī。
一天飞瀑随风至,湿尽春衣人不知。yī tiān fēi pù suí fēng zhì,shī jǐn chūn yī rén bù zhī。

三叠泉

屈大均

庐山瀑布皆千尺,三叠飞泉势更长。lú shān pù bù jiē qiān chǐ,sān dié fēi quán shì gèng zhǎng。
三石梁边人不见,天风吹作满天霜。sān shí liáng biān rén bù jiàn,tiān fēng chuī zuò mǎn tiān shuāng。

采莲号子

屈大均

花茎虽比叶茎长,花气何如叶气香。huā jīng suī bǐ yè jīng zhǎng,huā qì hé rú yè qì xiāng。
寄语溪边采莲女,留将叶叶覆鸳鸯。jì yǔ xī biān cǎi lián nǚ,liú jiāng yè yè fù yuān yāng。

石人峰下作

屈大均

峰峰花发白云香,雨过春泉迸石梁。fēng fēng huā fā bái yún xiāng,yǔ guò chūn quán bèng shí liáng。
七十二溪成一瀑,合流飞落玉渊长。qī shí èr xī chéng yī pù,hé liú fēi luò yù yuān zhǎng。

石门有怀

屈大均

乱石盘旋下白云,雨馀潭底数峰分。luàn shí pán xuán xià bái yún,yǔ yú tán dǐ shù fēng fēn。
天边五老空招手,只见梅花不见君。tiān biān wǔ lǎo kōng zhāo shǒu,zhǐ jiàn méi huā bù jiàn jūn。

山中寄周青士

屈大均

朝来花露滴人香,睡起寒云满石床。cháo lái huā lù dī rén xiāng,shuì qǐ hán yún mǎn shí chuáng。
欲剪水帘三十尺,挂君堂上共清凉。yù jiǎn shuǐ lián sān shí chǐ,guà jūn táng shàng gòng qīng liáng。

两过三峡桥上作

屈大均

雨过溪云流有声,泉多处处水帘成。yǔ guò xī yún liú yǒu shēng,quán duō chù chù shuǐ lián chéng。
玉渊金井添千尺,一夕波涛万壑平。yù yuān jīn jǐng tiān qiān chǐ,yī xī bō tāo wàn hè píng。

两过三峡桥上作

屈大均

二十四潭争一桥,惊泉喷薄几时消。èr shí sì tán zhēng yī qiáo,jīng quán pēn báo jǐ shí xiāo。
一山瀑布归三峡,小小天风作海潮。yī shān pù bù guī sān xiá,xiǎo xiǎo tiān fēng zuò hǎi cháo。

两过三峡桥上作

屈大均

一片鄱阳九水通,茫茫吴楚有无中。yī piàn pó yáng jiǔ shuǐ tōng,máng máng wú chǔ yǒu wú zhōng。
云开忽见庐山影,半壁芙蓉挂白虹。yún kāi hū jiàn lú shān yǐng,bàn bì fú róng guà bái hóng。

醉溪

屈大均

华山谷口醉溪前,手把莲花饮玉泉。huá shān gǔ kǒu zuì xī qián,shǒu bǎ lián huā yǐn yù quán。
玉井流从天井出,酒星光向客星悬。yù jǐng liú cóng tiān jǐng chū,jiǔ xīng guāng xiàng kè xīng xuán。

华山顶诸水

屈大均

玉井潜流作玉泉,中间二十八潭悬。yù jǐng qián liú zuò yù quán,zhōng jiān èr shí bā tán xuán。
水帘一道风吹断,乱落芙蓉更可怜。shuǐ lián yī dào fēng chuī duàn,luàn luò fú róng gèng kě lián。

华山顶诸水

屈大均

蒲池太上东西瀑,散作三峰雨雪来。pú chí tài shàng dōng xī pù,sàn zuò sān fēng yǔ xuě lái。
玉女洗头馀碧水,至今长有白莲开。yù nǚ xǐ tóu yú bì shuǐ,zhì jīn zhǎng yǒu bái lián kāi。