古诗词

烈皇帝御琴歌

屈大均

呜呼苍天不可识,炎精久被虹霓食。wū hū cāng tiān bù kě shí,yán jīng jiǔ bèi hóng ní shí。
共工怒触天寿崩,百神惊走惨无色。gòng gōng nù chù tiān shòu bēng,bǎi shén jīng zǒu cǎn wú sè。
先皇龙战血玄黄,云中徒跣归文昌。xiān huáng lóng zhàn xuè xuán huáng,yún zhōng tú xiǎn guī wén chāng。
臣寻弓剑煤山旁,泪枯参天双海棠。chén xún gōng jiàn méi shān páng,lèi kū cān tiān shuāng hǎi táng。
宫门邂逅故尝侍,曾见先皇诸宝器。gōng mén xiè hòu gù cháng shì,céng jiàn xiān huáng zhū bǎo qì。
乌嘷久已殉银泉,龟书无复藏金匮。wū háo jiǔ yǐ xùn yín quán,guī shū wú fù cáng jīn kuì。
惟馀一琴贼不伤,真人手泽犹光腻。wéi yú yī qín zéi bù shāng,zhēn rén shǒu zé yóu guāng nì。
花纹细作飞龙形,玉管亲题翔凤字。huā wén xì zuò fēi lóng xíng,yù guǎn qīn tí xiáng fèng zì。
济南李卿怀孤忠,千金购兹太冥桐。jì nán lǐ qīng huái gū zhōng,qiān jīn gòu zī tài míng tóng。
拂拭神蛾丝五色,沐浴珠徽光的皪。fú shì shén é sī wǔ sè,mù yù zhū huī guāng de lì。
月明如见朝鬼神,天阴时闻轰霹雳。yuè míng rú jiàn cháo guǐ shén,tiān yīn shí wén hōng pī lì。
我从李卿请琴观,楚囚相对泣南冠。wǒ cóng lǐ qīng qǐng qín guān,chǔ qiú xiāng duì qì nán guān。
湘妃锦瑟秋风咽,山鬼罗衣夜雨寒。xiāng fēi jǐn sè qiū fēng yàn,shān guǐ luó yī yè yǔ hán。
欲排阊阖叩天鼓,忠信翻为虎豹侮。yù pái chāng hé kòu tiān gǔ,zhōng xìn fān wèi hǔ bào wǔ。
乾崩坤拆帝无闻,日拥投壶诸玉女。qián bēng kūn chāi dì wú wén,rì yōng tóu hú zhū yù nǚ。
蒲陂南薰操不成,昆丘黄竹歌空苦。pú bēi nán xūn cāo bù chéng,kūn qiū huáng zhú gē kōng kǔ。
宵衣旰食十馀秋,有宫无商泪自流。xiāo yī gàn shí shí yú qiū,yǒu gōng wú shāng lèi zì liú。
大弦既急小弦绝,谁为君王蠲百忧。dà xián jì jí xiǎo xián jué,shuí wèi jūn wáng juān bǎi yōu。
其时坐有杨太尝,曾承天语称师襄。qí shí zuò yǒu yáng tài cháng,céng chéng tiān yǔ chēng shī xiāng。
玉熙宫中久供奉,琴声高奏侑羽觞。yù xī gōng zhōng jiǔ gōng fèng,qín shēng gāo zòu yòu yǔ shāng。
岐伯铙歌扬武德,延年乐府擅鸿章。qí bó náo gē yáng wǔ dé,yán nián lè fǔ shàn hóng zhāng。
呜咽牵予诉遗事,咬春燕九陪游戏。wū yàn qiān yǔ sù yí shì,yǎo chūn yàn jiǔ péi yóu xì。
琵琶水殿弹娇娥,龙舟争采夜舒荷。pí pá shuǐ diàn dàn jiāo é,lóng zhōu zhēng cǎi yè shū hé。
唐山新制房中乐,黄鹄交飞太液波。táng shān xīn zhì fáng zhōng lè,huáng gǔ jiāo fēi tài yè bō。
叠叠水嬉金傀儡,纷纷过锦玉婆娑。dié dié shuǐ xī jīn guī lěi,fēn fēn guò jǐn yù pó suō。
月照龙颜含喜色,千秋万岁乐宁多。yuè zhào lóng yán hán xǐ sè,qiān qiū wàn suì lè níng duō。
千秋万岁乐无多,忽尔辽阳烽火动,焦劳无复听云和。qiān qiū wàn suì lè wú duō,hū ěr liáo yáng fēng huǒ dòng,jiāo láo wú fù tīng yún hé。
天昏莫扫蚩尤雾,河决谁怜瓠子歌。tiān hūn mò sǎo chī yóu wù,hé jué shuí lián hù zi gē。
吹角难令玄女降,舞干其奈有苗何。chuī jiǎo nán lìng xuán nǚ jiàng,wǔ gàn qí nài yǒu miáo hé。
甲申三月燕京乱,此琴七弦忽尽断。jiǎ shēn sān yuè yàn jīng luàn,cǐ qín qī xián hū jǐn duàn。
玉殿横飞铁骑声,天威先示空桑变。yù diàn héng fēi tiě qí shēng,tiān wēi xiān shì kōng sāng biàn。
从此中华礼乐崩,八音遏密因思陵。cóng cǐ zhōng huá lǐ lè bēng,bā yīn è mì yīn sī líng。
小臣亦似峄阳干,半生半死难骞腾。xiǎo chén yì shì yì yáng gàn,bàn shēng bàn sǐ nán qiān téng。
伏波马革裹未遂,轩辕龙髯攀不能。fú bō mǎ gé guǒ wèi suì,xuān yuán lóng rán pān bù néng。
感君珍重此琴归,九庙神灵实凭依。gǎn jūn zhēn zhòng cǐ qín guī,jiǔ miào shén líng shí píng yī。
鼓之舞之元气驰,帝出乎震是今时。gǔ zhī wǔ zhī yuán qì chí,dì chū hū zhèn shì jīn shí。
殷荐上天以崇德,此琴将为圣人师。yīn jiàn shàng tiān yǐ chóng dé,cǐ qín jiāng wèi shèng rén shī。
太尝于焉再稽首,为取赐琴挥玉手。tài cháng yú yān zài jī shǒu,wèi qǔ cì qín huī yù shǒu。
童子金炉添御香,主人朝服当西牖。tóng zi jīn lú tiān yù xiāng,zhǔ rén cháo fú dāng xī yǒu。
落日阴连海岱云,平沙远映青徐柳。luò rì yīn lián hǎi dài yún,píng shā yuǎn yìng qīng xú liǔ。
初拨宫弦钟吕鸣,缥渺箫韶吟紫清。chū bō gōng xián zhōng lǚ míng,piāo miǎo xiāo sháo yín zǐ qīng。
春风吹满蓬莱阙,和銮正绕千花行。chūn fēng chuī mǎn péng lái quē,hé luán zhèng rào qiān huā xíng。
移商未成忽变徵,剑戟相摩两不止。yí shāng wèi chéng hū biàn zhēng,jiàn jǐ xiāng mó liǎng bù zhǐ。
中原群盗俄蜂起,至尊叹息呼赤子。zhōng yuán qún dào é fēng qǐ,zhì zūn tàn xī hū chì zi。
更调角羽风嘈嘈,中见黄巾争舞刀。gèng diào jiǎo yǔ fēng cáo cáo,zhōng jiàn huáng jīn zhēng wǔ dāo。
杀人无声如刈蒿,茫茫百草儿女号。shā rén wú shēng rú yì hāo,máng máng bǎi cǎo ér nǚ hào。
又闻投鞭渡临洮,九龙池水流人膏。yòu wén tóu biān dù lín táo,jiǔ lóng chí shuǐ liú rén gāo。
百官披发冲波涛,君王泪沾火藻袍。bǎi guān pī fā chōng bō tāo,jūn wáng lèi zhān huǒ zǎo páo。
笳声夜奏单于小,猎火秋悬太白高。jiā shēng yè zòu dān yú xiǎo,liè huǒ qiū xuán tài bái gāo。
堂堂天朝事遂去,可怜万国无臣庶。táng táng tiān cháo shì suì qù,kě lián wàn guó wú chén shù。
往日霓裳宴太平,开元子弟俱何处。wǎng rì ní shang yàn tài píng,kāi yuán zi dì jù hé chù。
抔土谁封金粟堆,杜鹃自挂苍梧树。póu tǔ shuí fēng jīn sù duī,dù juān zì guà cāng wú shù。
惊风如刀频割弦,欲续断弦双手酸。jīng fēng rú dāo pín gē xián,yù xù duàn xián shuāng shǒu suān。
馀音绕梁何缠绵,满堂宾从皆涕涟。yú yīn rào liáng hé chán mián,mǎn táng bīn cóng jiē tì lián。
请君罢弹莫终曲,恐令南北诸侯哭。qǐng jūn bà dàn mò zhōng qū,kǒng lìng nán běi zhū hóu kū。
偶然失势龙为鱼,终见时来马生角。ǒu rán shī shì lóng wèi yú,zhōng jiàn shí lái mǎ shēng jiǎo。
他朝日月定重输,今夕鸾皇聊独宿。tā cháo rì yuè dìng zhòng shū,jīn xī luán huáng liáo dú sù。
否极泰来天有尝,万里高飞翼先伏。fǒu jí tài lái tiān yǒu cháng,wàn lǐ gāo fēi yì xiān fú。
偕君阿阁贺升平,雌雄和鸣三十六。xié jūn ā gé hè shēng píng,cí xióng hé míng sān shí liù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

咏古

屈大均

鲁儒抱积怨,发愤于陈王。lǔ rú bào jī yuàn,fā fèn yú chén wáng。
艰难负礼器,卒与涉俱亡。jiān nán fù lǐ qì,zú yǔ shè jù wáng。
匹夫苟建义,瓦合亦非尝。pǐ fū gǒu jiàn yì,wǎ hé yì fēi cháng。
礼乐所凭依,缙绅为之倡。lǐ lè suǒ píng yī,jìn shēn wèi zhī chàng。
涉亦圣人徒,能知孔鲋良。shè yì shèng rén tú,néng zhī kǒng fù liáng。
先置博士官,以甲为纪纲。xiān zhì bó shì guān,yǐ jiǎ wèi jì gāng。
用人先诸儒,文学已有光。yòng rén xiān zhū rú,wén xué yǐ yǒu guāng。
惜哉昧行兵,破灭成苍黄。xī zāi mèi xíng bīng,pò miè chéng cāng huáng。

咏古

屈大均

仓海君何人,家能畜力士。cāng hǎi jūn hé rén,jiā néng chù lì shì。
金椎误中时,秦王魄已褫。jīn chuí wù zhōng shí,qín wáng pò yǐ chǐ。
报雠虽未成,天下兵以起。bào chóu suī wèi chéng,tiān xià bīng yǐ qǐ。
功为陈项先,豪俊闻皆喜。gōng wèi chén xiàng xiān,háo jùn wén jiē xǐ。
贼在下邳中,无人言孺子。zéi zài xià pī zhōng,wú rén yán rú zi。
从容得步游,任侠惊闾里。cóng róng dé bù yóu,rèn xiá jīng lǘ lǐ。
老人教强忍,命之下取履。lǎo rén jiào qiáng rěn,mìng zhī xià qǔ lǚ。
岂有王者师,而为血气使。qǐ yǒu wáng zhě shī,ér wèi xuè qì shǐ。

咏古

屈大均

不忍杀沛公,使之得天下。bù rěn shā pèi gōng,shǐ zhī dé tiān xià。
英雄有至情,难忘妾与马。yīng xióng yǒu zhì qíng,nán wàng qiè yǔ mǎ。
亡我实繇天,知命乃无假。wáng wǒ shí yáo tiān,zhī mìng nǎi wú jiǎ。
慷慨泣数行,实为红颜者。kāng kǎi qì shù xíng,shí wèi hóng yán zhě。
王霸如浮云,功名羞苟且。wáng bà rú fú yún,gōng míng xiū gǒu qiě。
仓皇垓下歌,直可继骚雅。cāng huáng gāi xià gē,zhí kě jì sāo yǎ。
斯是国殇篇,三军和者寡。sī shì guó shāng piān,sān jūn hé zhě guǎ。
悲风起帐中,杀气横原野。bēi fēng qǐ zhàng zhōng,shā qì héng yuán yě。
河汉惨无光,痛饮过三斝。hé hàn cǎn wú guāng,tòng yǐn guò sān jiǎ。
自刎报父兄,江东泪同洒。zì wěn bào fù xiōng,jiāng dōng lèi tóng sǎ。
善败能从容,功亦在区夏。shàn bài néng cóng róng,gōng yì zài qū xià。

咏古

屈大均

荥阳诸女子,功与纪信似。xíng yáng zhū nǚ zi,gōng yǔ jì xìn shì。
夜出冒楚围,披甲为战士。yè chū mào chǔ wéi,pī jiǎ wèi zhàn shì。
楚军似刈刍,血流作渠水。chǔ jūn shì yì chú,xuè liú zuò qú shuǐ。
君王既无兵,妇女相驱使。jūn wáng jì wú bīng,fù nǚ xiāng qū shǐ。
幸有三千人,可以代披靡。xìng yǒu sān qiān rén,kě yǐ dài pī mí。
楚军虽受欺,流涕亦不止。chǔ jūn suī shòu qī,liú tì yì bù zhǐ。
妾命甘如尘,得无大王耻。qiè mìng gān rú chén,dé wú dà wáng chǐ。
自古战争中,国殇宁有此。zì gǔ zhàn zhēng zhōng,guó shāng níng yǒu cǐ。

咏古

屈大均

淮阴不悖汉,忠信天下知。huái yīn bù bèi hàn,zhōng xìn tiān xià zhī。
可惜智绝人,乃为儿女欺。kě xī zhì jué rén,nǎi wèi ér nǚ qī。
当帝至楚时,淮阴能识几。dāng dì zhì chǔ shí,huái yīn néng shí jǐ。
相携钟离昧,逃于东海湄。xiāng xié zhōng lí mèi,táo yú dōng hǎi méi。
弃王如敝屣,神龙不受羁。qì wáng rú bì xǐ,shén lóng bù shòu jī。
远追范大夫,近为留侯师。yuǎn zhuī fàn dà fū,jìn wèi liú hóu shī。
岂非明哲者,超然有道姿。qǐ fēi míng zhé zhě,chāo rán yǒu dào zī。

咏古

屈大均

汉帝亦多情,酒酣思猛士。hàn dì yì duō qíng,jiǔ hān sī měng shì。
悽悲大风歌,辞与招魂似。qī bēi dà fēng gē,cí yǔ zhāo hún shì。
韩彭皆已亡,慷慨不可止。hán péng jiē yǐ wáng,kāng kǎi bù kě zhǐ。
泣下为淮阴,非是悲游子。qì xià wèi huái yīn,fēi shì bēi yóu zi。
刻薄钟室诛,终古帝王耻。kè báo zhōng shì zhū,zhōng gǔ dì wáng chǐ。
忍以英雄人,以与儿女子。rěn yǐ yīng xióng rén,yǐ yǔ ér nǚ zi。

咏古

屈大均

汉高诸功臣,项伯谁能似。hàn gāo zhū gōng chén,xiàng bó shuí néng shì。
次则昌国君,能全王父子。cì zé chāng guó jūn,néng quán wáng fù zi。
大封诸侯王,亦及一雍齿。dà fēng zhū hóu wáng,yì jí yī yōng chǐ。
如何忘荥阳,纪信代之死。rú hé wàng xíng yáng,jì xìn dài zhī sǐ。
君王恩谊高,岂以诈降耻。jūn wáng ēn yì gāo,qǐ yǐ zhà jiàng chǐ。
荥阳与平城,得脱以女子。xíng yáng yǔ píng chéng,dé tuō yǐ nǚ zi。
仓皇秉黄屋,诳楚一何鄙。cāng huáng bǐng huáng wū,kuáng chǔ yī hé bǐ。

咏古

屈大均

陵母何慷慨,一死如田光。líng mǔ hé kāng kǎi,yī sǐ rú tián guāng。
激子成功名,始终事汉王。jī zi chéng gōng míng,shǐ zhōng shì hàn wáng。
丈夫有侯嬴,妇人有陵母。zhàng fū yǒu hóu yíng,fù rén yǒu líng mǔ。
烈烈汉功臣,乃在一箕帚。liè liè hàn gōng chén,nǎi zài yī jī zhǒu。
教子以忠贞,令名在人口。jiào zi yǐ zhōng zhēn,lìng míng zài rén kǒu。
天下既定时,陵封宜勿受。tiān xià jì dìng shí,líng fēng yí wù shòu。
请以母为侯,汤沐及诸舅。qǐng yǐ mǔ wèi hóu,tāng mù jí zhū jiù。
伏剑墓门前,黄泉期速朽。fú jiàn mù mén qián,huáng quán qī sù xiǔ。

咏古

屈大均

季布多战功,数能窘汉王。jì bù duō zhàn gōng,shù néng jiǒng hàn wáng。
摧刚以为柔,得脱因濮阳。cuī gāng yǐ wèi róu,dé tuō yīn pú yáng。
朱家不相负,名声闻四方。zhū jiā bù xiāng fù,míng shēng wén sì fāng。
滕公非任侠,为汉求忠良。téng gōng fēi rèn xiá,wèi hàn qiú zhōng liáng。
从容为上言,私怨以之忘。cóng róng wèi shàng yán,sī yuàn yǐ zhī wàng。
廷叱樊将军,十万罢横行。tíng chì fán jiāng jūn,shí wàn bà héng xíng。
辞气何刚直,殿上皆惊惶。cí qì hé gāng zhí,diàn shàng jiē jīng huáng。
天下虑摇动,生民尚痍创。tiān xià lǜ yáo dòng,shēng mín shàng yí chuàng。
嫚书禽兽言,安足争短长。mān shū qín shòu yán,ān zú zhēng duǎn zhǎng。
孝惠至高后,兵革久不兴。xiào huì zhì gāo hòu,bīng gé jiǔ bù xīng。
实以季布力,海内得宁康。shí yǐ jì bù lì,hǎi nèi dé níng kāng。

咏古

屈大均

季心为任侠,气盖关中儿。jì xīn wèi rèn xiá,qì gài guān zhōng ér。
弟畜灌将军,兄事惟袁丝。dì chù guàn jiāng jūn,xiōng shì wéi yuán sī。
杀人乃恭谨,赴义如渴饥。shā rén nǎi gōng jǐn,fù yì rú kě jī。
壮士争为死,肝胆诚吾师。zhuàng shì zhēng wèi sǐ,gān dǎn chéng wú shī。
十载持大黄,乃为豺虎欺。shí zài chí dà huáng,nǎi wèi chái hǔ qī。
智勇不足恃,遑遑将何之。zhì yǒng bù zú shì,huáng huáng jiāng hé zhī。
龙蛇日起陆,天方发杀机。lóng shé rì qǐ lù,tiān fāng fā shā jī。
闭门造奇器,阴阳相推移。bì mén zào qí qì,yīn yáng xiāng tuī yí。
北斗有天枢,握之谁能知。běi dòu yǒu tiān shū,wò zhī shuí néng zhī。

咏古

屈大均

叔孙诚圣人,能知世要务。shū sūn chéng shèng rén,néng zhī shì yào wù。
先言诸大猾,以为爪牙布。xiān yán zhū dà huá,yǐ wèi zhǎo yá bù。
汉王方虎斗,矢石宜争赴。hàn wáng fāng hǔ dòu,shǐ shí yí zhēng fù。
诸生岂能兵,群盗知有素。zhū shēng qǐ néng bīng,qún dào zhī yǒu sù。
短衣变楚制,毋使大王怒。duǎn yī biàn chǔ zhì,wú shǐ dà wáng nù。
道亦尚委蛇,希世非无故。dào yì shàng wěi shé,xī shì fēi wú gù。
当时谀二世,虎口脱危惧。dāng shí yú èr shì,hǔ kǒu tuō wēi jù。
狗盗安足忧,守尉自能捕。gǒu dào ān zú yōu,shǒu wèi zì néng bǔ。
斯言诚滑稽,阴已亡秦祚。sī yán chéng huá jī,yīn yǐ wáng qín zuò。
直谏亦有时,国奉以坚固。zhí jiàn yì yǒu shí,guó fèng yǐ jiān gù。

咏古

屈大均

马援处田牧,有羊数千头。mǎ yuán chù tián mù,yǒu yáng shù qiān tóu。
一朝散昆弟,简君聊遨游。yī cháo sàn kūn dì,jiǎn jūn liáo áo yóu。
光武非人敌,委身倾阴谋。guāng wǔ fēi rén dí,wěi shēn qīng yīn móu。
为君取隗嚣,聚米成山丘。wèi jūn qǔ kuí xiāo,jù mǐ chéng shān qiū。
移师灭先零,转战平交州。yí shī miè xiān líng,zhuǎn zhàn píng jiāo zhōu。
男儿有汗血,自当死戈矛。nán ér yǒu hàn xuè,zì dāng sǐ gē máo。
马革包馨香,云台垂勋猷。mǎ gé bāo xīn xiāng,yún tái chuí xūn yóu。
悲哉武溪深,三军泣箜篌。bēi zāi wǔ xī shēn,sān jūn qì kōng hóu。
水崩船不上,凄凉卧壶头。shuǐ bēng chuán bù shàng,qī liáng wò hú tóu。
用兵贵万全,涂有所不繇。yòng bīng guì wàn quán,tú yǒu suǒ bù yáo。
据鞍徒顾盼,一挫失通侯。jù ān tú gù pàn,yī cuò shī tōng hóu。

咏古

屈大均

乾坤造草昧,狗盗方争雄。qián kūn zào cǎo mèi,gǒu dào fāng zhēng xióng。
干将不善割,势与铅刀同。gàn jiāng bù shàn gē,shì yǔ qiān dāo tóng。
少小习兵书,慷慨气如虹。shǎo xiǎo xí bīng shū,kāng kǎi qì rú hóng。
沈算贵先机,羞为汗马功。shěn suàn guì xiān jī,xiū wèi hàn mǎ gōng。
龙腾阶尺木,鹏运须长风。lóng téng jiē chǐ mù,péng yùn xū zhǎng fēng。
冉冉岁云徂,衰鬓如飞蓬。rǎn rǎn suì yún cú,shuāi bìn rú fēi péng。
王业尚无始,天心鲜有终。wáng yè shàng wú shǐ,tiān xīn xiān yǒu zhōng。
凄凄梁父吟,感叹将何穷。qī qī liáng fù yín,gǎn tàn jiāng hé qióng。

咏史赠杨君

屈大均

张耳从汉高,实用甘公说。zhāng ěr cóng hàn gāo,shí yòng gān gōng shuō。
任嚣志偏霸,亦以天文决。rèn xiāo zhì piān bà,yì yǐ tiān wén jué。
五星射越门,光气分隆准。wǔ xīng shè yuè mén,guāng qì fēn lóng zhǔn。
甘公言一倡,诸侯尽心折。gān gōng yán yī chàng,zhū hóu jǐn xīn zhé。
圣汉以龙兴,功可齐人杰。shèng hàn yǐ lóng xīng,gōng kě qí rén jié。
君今治天官,言星复明哲。jūn jīn zhì tiān guān,yán xīng fù míng zhé。
手执大人符,机祥虑先泄。shǒu zhí dà rén fú,jī xiáng lǜ xiān xiè。
观文以察变,吾尝求五列。guān wén yǐ chá biàn,wú cháng qiú wǔ liè。
元气斟酌之,欲将斗柄揭。yuán qì zhēn zhuó zhī,yù jiāng dòu bǐng jiē。
三易有洞玑,微言幸未绝。sān yì yǒu dòng jī,wēi yán xìng wèi jué。
与君为天数,阴阳受开闭。yǔ jūn wèi tiān shù,yīn yáng shòu kāi bì。
灾异谨大书,忧患惟崩竭。zāi yì jǐn dà shū,yōu huàn wéi bēng jié。
天监岂无知,云汉光尚彻。tiān jiān qǐ wú zhī,yún hàn guāng shàng chè。
牵牛终服箱,南箕将失舌。qiān niú zhōng fú xiāng,nán jī jiāng shī shé。
织女多文章,经纬资吾拙。zhī nǚ duō wén zhāng,jīng wěi zī wú zhuō。
君且引兕觥,俯仰毋悲咽。jūn qiě yǐn sì gōng,fǔ yǎng wú bēi yàn。

赠邳州季生

屈大均

中原何汹汹,英雄日棋跱。zhōng yuán hé xiōng xiōng,yīng xióng rì qí zhì。
香饵引泉鱼,重币购壮士。xiāng ěr yǐn quán yú,zhòng bì gòu zhuàng shì。
嗟君勇绝伦,昆吾犹未试。jiē jūn yǒng jué lún,kūn wú yóu wèi shì。
入猷而出铃,中道伤捐弃。rù yóu ér chū líng,zhōng dào shāng juān qì。
侥幸成功名,王侯久丧耻。jiǎo xìng chéng gōng míng,wáng hóu jiǔ sàng chǐ。
盗蹠脍人肝,仲尼不敢视。dào zhí kuài rén gān,zhòng ní bù gǎn shì。
悲哉圣人才,甲兵成虚器。bēi zāi shèng rén cái,jiǎ bīng chéng xū qì。
游鱼脱深渊,飞鸿戾天际。yóu yú tuō shēn yuān,fēi hóng lì tiān jì。
贫贱聊娱怀,敦我箕山志。pín jiàn liáo yú huái,dūn wǒ jī shān zhì。