古诗词

石公种松歌

屈大均

石公好写黄山松,松与石合如胶漆。shí gōng hǎo xiě huáng shān sōng,sōng yǔ shí hé rú jiāo qī。
松为石笋拂天来,石作松柯横水出。sōng wèi shí sǔn fú tiān lái,shí zuò sōng kē héng shuǐ chū。
泾西新得一山寺,移松远自黄山至。jīng xī xīn dé yī shān sì,yí sōng yuǎn zì huáng shān zhì。
髯猿一个似人长,荷锄种植如师意。rán yuán yī gè shì rén zhǎng,hé chú zhǒng zhí rú shī yì。
师本全州清净禅,湘山湘水别多年。shī běn quán zhōu qīng jìng chán,xiāng shān xiāng shuǐ bié duō nián。
全州古松三百里,直接桂林不见天。quán zhōu gǔ sōng sān bǎi lǐ,zhí jiē guì lín bù jiàn tiān。
湘水北流与潇合,重华此地曾流连。xiāng shuǐ běi liú yǔ xiāo hé,zhòng huá cǐ dì céng liú lián。
零陵之松更奇绝,师今可忆蛟龙颠。líng líng zhī sōng gèng qí jué,shī jīn kě yì jiāo lóng diān。
我如女萝无断绝,处处与松相缠绵。wǒ rú nǚ luó wú duàn jué,chù chù yǔ sōng xiāng chán mián。
九疑松子日盈手,欲种未有白云田。jiǔ yí sōng zi rì yíng shǒu,yù zhǒng wèi yǒu bái yún tián。
乞师为写潇湘川,我松置在二妃前。qǐ shī wèi xiě xiāo xiāng chuān,wǒ sōng zhì zài èr fēi qián。
我居漓南忆湘北,重瞳孤坟竹㛹娟。wǒ jū lí nán yì xiāng běi,zhòng tóng gū fén zhú pián juān。
湘中之人喜师在,何不归扫苍梧烟。xiāng zhōng zhī rén xǐ shī zài,hé bù guī sǎo cāng wú yān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

王将军府中牡丹盛开有赋

屈大均

花估持来远,兼金买几枝。huā gū chí lái yuǎn,jiān jīn mǎi jǐ zhī。
露香多在蕊,酒晕更生姿。lù xiāng duō zài ruǐ,jiǔ yūn gèng shēng zī。
地暖重楼少,天晴淡粉滋。dì nuǎn zhòng lóu shǎo,tiān qíng dàn fěn zī。
将军饶丽藻,最与紫芳宜。jiāng jūn ráo lì zǎo,zuì yǔ zǐ fāng yí。

西洋郭丈赠我珊瑚笔架赋此答之

屈大均

何年沉铁网,海底得枝枝。hé nián chén tiě wǎng,hǎi dǐ dé zhī zhī。
以此为钩好,偏于挂镜宜。yǐ cǐ wèi gōu hǎo,piān yú guà jìng yí。
亲劳如意击,重向玉台贻。qīn láo rú yì jī,zhòng xiàng yù tái yí。
才愧徐陵甚,难为架笔时。cái kuì xú líng shén,nán wèi jià bǐ shí。

西洋郭丈赠我珊瑚笔架赋此答之

屈大均

分来烽火柏,持作笔床先。fēn lái fēng huǒ bǎi,chí zuò bǐ chuáng xiān。
小架宜斑管,长书得锦笺。xiǎo jià yí bān guǎn,zhǎng shū dé jǐn jiān。
归凭纤手润,益使大红鲜。guī píng xiān shǒu rùn,yì shǐ dà hóng xiān。
未有琼瑶报,殷勤奏短篇。wèi yǒu qióng yáo bào,yīn qín zòu duǎn piān。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

十六归吾室,兰云覆额初。shí liù guī wú shì,lán yún fù é chū。
王家桃叶似,石氏懊侬如。wáng jiā táo yè shì,shí shì ào nóng rú。
未老铅笔洗,长贫笔墨疏。wèi lǎo qiān bǐ xǐ,zhǎng pín bǐ mò shū。
芳春三十四,花落委庭除。fāng chūn sān shí sì,huā luò wěi tíng chú。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

忍弃双儿去,匆匆赴夜台。rěn qì shuāng ér qù,cōng cōng fù yè tái。
死亡多口谶,斋戒早心灰。sǐ wáng duō kǒu chèn,zhāi jiè zǎo xīn huī。
玉化紫烟气,珠倾明月胎。yù huà zǐ yān qì,zhū qīng míng yuè tāi。
事予空二九,朝露苦相催。shì yǔ kōng èr jiǔ,cháo lù kǔ xiāng cuī。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

稚儿初咽哺,无母与肥腥。zhì ér chū yàn bǔ,wú mǔ yǔ féi xīng。
断乳才三夕,扶床始四龄。duàn rǔ cái sān xī,fú chuáng shǐ sì líng。
无穷哀子日,有尽老人星。wú qióng āi zi rì,yǒu jǐn lǎo rén xīng。
风雨衾裯冷,凄凄想淑灵。fēng yǔ qīn chóu lěng,qī qī xiǎng shū líng。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

离家未十朝,蕙草汝频凋。lí jiā wèi shí cháo,huì cǎo rǔ pín diāo。
不及黄泉送,空期紫玉邀。bù jí huáng quán sòng,kōng qī zǐ yù yāo。
医来无术救,巫至只魂招。yī lái wú shù jiù,wū zhì zhǐ hún zhāo。
针药平生少,桃花致早夭。zhēn yào píng shēng shǎo,táo huā zhì zǎo yāo。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

美目应难瞑,无依膝下儿。měi mù yīng nán míng,wú yī xī xià ér。
茫茫成立日,落落贱贫时。máng máng chéng lì rì,luò luò jiàn pín shí。
苦节劳妻子,多才致渴饥。kǔ jié láo qī zi,duō cái zhì kě jī。
腹中无限泪,滴尽不曾知。fù zhōng wú xiàn lèi,dī jǐn bù céng zhī。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

失时伤汝极,多日中风深。shī shí shāng rǔ jí,duō rì zhōng fēng shēn。
香好魂难返,情多魄恐沉。xiāng hǎo hún nán fǎn,qíng duō pò kǒng chén。
儿痴啼欲抱,姑老哭无音。ér chī tí yù bào,gū lǎo kū wú yīn。
湿尽其君袂,朝昏泪不禁。shī jǐn qí jūn mèi,cháo hūn lèi bù jìn。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

殷勤汤药事,两抱女君哀。yīn qín tāng yào shì,liǎng bào nǚ jūn āi。
亦复归蒿里,无缘逐老莱。yì fù guī hāo lǐ,wú yuán zhú lǎo lái。
三人无百岁,一穴作双台。sān rén wú bǎi suì,yī xué zuò shuāng tái。
左右分黄土,连阴待种梅。zuǒ yòu fēn huáng tǔ,lián yīn dài zhǒng méi。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

怪鸟啼三夕,声声入曲房。guài niǎo tí sān xī,shēng shēng rù qū fáng。
非祥吾早识,薄命汝偏当。fēi xiáng wú zǎo shí,báo mìng rǔ piān dāng。
忽绝青琴响,频埋碧玉光。hū jué qīng qín xiǎng,pín mái bì yù guāng。
免怀双稚子,犹自唤姨娘。miǎn huái shuāng zhì zi,yóu zì huàn yí niáng。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

好色平生累,情深可奈何。hǎo sè píng shēng lèi,qíng shēn kě nài hé。
老知偕老少,愁为莫愁多。lǎo zhī xié lǎo shǎo,chóu wèi mò chóu duō。
肉割劳方朔,丹成失鲍娥。ròu gē láo fāng shuò,dān chéng shī bào é。
仙人难旷达,哀乐损天和。xiān rén nán kuàng dá,āi lè sǔn tiān hé。

哭侍妾梁氏文姞

屈大均

白杨风叶下,三度送红颜。bái yáng fēng yè xià,sān dù sòng hóng yán。
涕泪惭如水,恩情悔似山。tì lèi cán rú shuǐ,ēn qíng huǐ shì shān。
空多闺阁累,未有啸歌闲。kōng duō guī gé lèi,wèi yǒu xiào gē xián。
哀痛平生足,吞声返竹关。āi tòng píng shēng zú,tūn shēng fǎn zhú guān。

送刘生之金陵就昏

屈大均

少年频首路,江左问乡园。shǎo nián pín shǒu lù,jiāng zuǒ wèn xiāng yuán。
廉吏难为子,忠臣易有孙。lián lì nán wèi zi,zhōng chén yì yǒu sūn。
礼方恙雁执,诗有兔丝言。lǐ fāng yàng yàn zhí,shī yǒu tù sī yán。
自此孤生竹,依依泰岱尊。zì cǐ gū shēng zhú,yī yī tài dài zūn。

送刘生之金陵就昏

屈大均

此去非为客,枌榆是故都。cǐ qù fēi wèi kè,fén yú shì gù dōu。
婿怜齐赘好,儿念羽林孤。xù lián qí zhuì hǎo,ér niàn yǔ lín gū。
烈祖丹书在,先人素业无。liè zǔ dān shū zài,xiān rén sù yè wú。
鸡鸣思大母,回首白头乌。jī míng sī dà mǔ,huí shǒu bái tóu wū。