古诗词

会稽春暮酬南海陈五给谏怀予塞上之作兼寄西樵道士薛二

屈大均

我家扶桑下,日日见东君。wǒ jiā fú sāng xià,rì rì jiàn dōng jūn。
遗我紫琼花,风吹落白云。yí wǒ zǐ qióng huā,fēng chuī luò bái yún。
白云泱漭起南海,蓬莱宫阙须臾改。bái yún yāng mǎng qǐ nán hǎi,péng lái gōng quē xū yú gǎi。
往日三千玉女群,只今惟有麻姑在。wǎng rì sān qiān yù nǚ qún,zhǐ jīn wéi yǒu má gū zài。
与君携手入罗浮,瑶琴一曲难消忧。yǔ jūn xié shǒu rù luó fú,yáo qín yī qū nán xiāo yōu。
绮季终当扶汉室,张良未得报韩仇。qǐ jì zhōng dāng fú hàn shì,zhāng liáng wèi dé bào hán chóu。
君家相国奋长剑,曾捧轩辕出金殿。jūn jiā xiāng guó fèn zhǎng jiàn,céng pěng xuān yuán chū jīn diàn。
呜呜吹角为龙声,大呼玄女来助战。wū wū chuī jiǎo wèi lóng shēng,dà hū xuán nǚ lái zhù zhàn。
蚩尤未灭妖氛多,可怜碧血归天河。chī yóu wèi miè yāo fēn duō,kě lián bì xuè guī tiān hé。
君栖芦中凡几日,悲风吹断鹊鸰歌。jūn qī lú zhōng fán jǐ rì,bēi fēng chuī duàn què líng gē。
神虬久蛰无人识,黄鹄高飞奈我何。shén qiú jiǔ zhé wú rén shí,huáng gǔ gāo fēi nài wǒ hé。
高飞忽向天山月,月照天山皎如雪。gāo fēi hū xiàng tiān shān yuè,yuè zhào tiān shān jiǎo rú xuě。
丁零争献葡萄杯,苏武共持青海节。dīng líng zhēng xiàn pú táo bēi,sū wǔ gòng chí qīng hǎi jié。
鸿雁南从大庾回,口衔尺素落龙堆。hóng yàn nán cóng dà yǔ huí,kǒu xián chǐ sù luò lóng duī。
开缄未读泪沾臆,城上吹笳凄且哀。kāi jiān wèi dú lèi zhān yì,chéng shàng chuī jiā qī qiě āi。
处处牛羊衔白草,纷纷雨雪下轮台。chù chù niú yáng xián bái cǎo,fēn fēn yǔ xuě xià lún tái。
问君塞上胡不来,当时敕赐有龙媒。wèn jūn sāi shàng hú bù lái,dāng shí chì cì yǒu lóng méi。
投笔曾无班子志,吹篪宁让伍胥才。tóu bǐ céng wú bān zi zhì,chuī chí níng ràng wǔ xū cái。
新诗字字琅玕重,何时草就西樵洞。xīn shī zì zì láng gān zhòng,hé shí cǎo jiù xī qiáo dòng。
西樵道士剑侠流,应共悲歌击银瓮。xī qiáo dào shì jiàn xiá liú,yīng gòng bēi gē jī yín wèng。
春风三月梨花飞,我游禹穴方思归。chūn fēng sān yuè lí huā fēi,wǒ yóu yǔ xué fāng sī guī。
黄莺开关啼碧柳,万里乡心连翠微。huáng yīng kāi guān tí bì liǔ,wàn lǐ xiāng xīn lián cuì wēi。
谁怜寂寞耶溪上,泪洒西施金缕衣。shuí lián jì mò yé xī shàng,lèi sǎ xī shī jīn lǚ yī。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

李广

屈大均

秋风吹老北平城,飞将增人慷慨情。qiū fēng chuī lǎo běi píng chéng,fēi jiāng zēng rén kāng kǎi qíng。
长臂双如猿有势,大黄一发虎无声。zhǎng bì shuāng rú yuán yǒu shì,dà huáng yī fā hǔ wú shēng。
陇西风节羞降敌,武帝思私悔请行。lǒng xī fēng jié xiū jiàng dí,wǔ dì sī sī huǐ qǐng xíng。
一石自从深饮羽,至今雕鹗过犹惊。yī shí zì cóng shēn yǐn yǔ,zhì jīn diāo è guò yóu jīng。

和人谒昭烈惠陵

屈大均

永安宫里悔征吴,国贼繇来是赤乌。yǒng ān gōng lǐ huǐ zhēng wú,guó zéi yáo lái shì chì wū。
三国新书尊季汉,千秋正朔在成都。sān guó xīn shū zūn jì hàn,qiān qiū zhèng shuò zài chéng dōu。
园陵寂寞珠丘似,弓剑凄凉玉垒孤。yuán líng jì mò zhū qiū shì,gōng jiàn qī liáng yù lěi gū。
自古重华多野死,锦江流恨亦苍梧。zì gǔ zhòng huá duō yě sǐ,jǐn jiāng liú hèn yì cāng wú。

和卧龙冈

屈大均

星落频惊五丈原,天心岂欲汉犹存。xīng luò pín jīng wǔ zhàng yuán,tiān xīn qǐ yù hàn yóu cún。
伏龙一识三分帝,雄雉重飞九世孙。fú lóng yī shí sān fēn dì,xióng zhì zhòng fēi jiǔ shì sūn。
遂使中原归蜀国,长留正统在夔门。suì shǐ zhōng yuán guī shǔ guó,zhǎng liú zhèng tǒng zài kuí mén。
平冈咫尺传高卧,枫叶离离满泪痕。píng gāng zhǐ chǐ chuán gāo wò,fēng yè lí lí mǎn lèi hén。

和人岳王墓

屈大均

鄂王坟上哭南朝,声落钱塘作暮潮。è wáng fén shàng kū nán cháo,shēng luò qián táng zuò mù cháo。
鸱革有膏成碧玉,蜀镂无气上丹霄。chī gé yǒu gāo chéng bì yù,shǔ lòu wú qì shàng dān xiāo。
松楸亦向黄龙指,风雨难将白马招。sōng qiū yì xiàng huáng lóng zhǐ,fēng yǔ nán jiāng bái mǎ zhāo。
今日却思和议好,沙场不恨失嫖姚。jīn rì què sī hé yì hǎo,shā chǎng bù hèn shī piáo yáo。

和人巫峡中望十二峰之作

屈大均

十二峰横彩翠长,含情不忍上高唐。shí èr fēng héng cǎi cuì zhǎng,hán qíng bù rěn shàng gāo táng。
朝云终古疑神女,暮雨何年惑楚王。cháo yún zhōng gǔ yí shén nǚ,mù yǔ hé nián huò chǔ wáng。
南国荒淫多梦寐,骚人讽谏有辞章。nán guó huāng yín duō mèng mèi,sāo rén fěng jiàn yǒu cí zhāng。
兰荪亦爱风流地,茎叶青青不断香。lán sūn yì ài fēng liú dì,jīng yè qīng qīng bù duàn xiāng。

和人河西开府新移肃藩废邸之作

屈大均

河西幕府朔方开,节钺新移肃邸来。hé xī mù fǔ shuò fāng kāi,jié yuè xīn yí sù dǐ lái。
木叶声悲兜勒曲,穹闾气暗赫连台。mù yè shēng bēi dōu lēi qū,qióng lǘ qì àn hè lián tái。
诸王河间多为善,一代淮南更有才。zhū wáng hé jiān duō wèi shàn,yī dài huái nán gèng yǒu cái。
最是云中鸡犬好,不惊鸣镝向龙堆。zuì shì yún zhōng jī quǎn hǎo,bù jīng míng dī xiàng lóng duī。

和友人朝天官之作

屈大均

冶城宫殿旧朝天,剑佩千官肃几筵。yě chéng gōng diàn jiù cháo tiān,jiàn pèi qiān guān sù jǐ yán。
自举玉衣当九庙,人疑银海在三泉。zì jǔ yù yī dāng jiǔ miào,rén yí yín hǎi zài sān quán。
騊駼卧处边云满,苜蓿开时战血鲜。táo tú wò chù biān yún mǎn,mù xu kāi shí zhàn xuè xiān。
雷雨不容酥酪奠,神灵咫尺寝园边。léi yǔ bù róng sū lào diàn,shén líng zhǐ chǐ qǐn yuán biān。

和李生与客上庐山之作

屈大均

三叠泉门是玉川,开当大月翠微边。sān dié quán mén shì yù chuān,kāi dāng dà yuè cuì wēi biān。
老人五作奇峰立,居士双从醉石眠。lǎo rén wǔ zuò qí fēng lì,jū shì shuāng cóng zuì shí mián。
污地松黄香满帚,穿苔竹笋小成鞭。wū dì sōng huáng xiāng mǎn zhǒu,chuān tái zhú sǔn xiǎo chéng biān。
楼窗面面吞彭蠡,啸落天风万壑传。lóu chuāng miàn miàn tūn péng lí,xiào luò tiān fēng wàn hè chuán。

绿珠井

屈大均

懊侬曾照井泉清,一代红颜水底明。ào nóng céng zhào jǐng quán qīng,yī dài hóng yán shuǐ dǐ míng。
丝布正愁穿指涩,花裙频使坠楼轻。sī bù zhèng chóu chuān zhǐ sè,huā qún pín shǐ zhuì lóu qīng。
翾风枉作房中老,王氏虚为粪土英。xuān fēng wǎng zuò fáng zhōng lǎo,wáng shì xū wèi fèn tǔ yīng。
白首同归有才子,当时金谷总多情。bái shǒu tóng guī yǒu cái zi,dāng shí jīn gǔ zǒng duō qíng。

绿珠井

屈大均

寒泉终古白粼粼,饮水能令出丽人。hán quán zhōng gǔ bái lín lín,yǐn shuǐ néng lìng chū lì rén。
梁女自归金谷日,蛮花都让绿萝春。liáng nǚ zì guī jīn gǔ rì,mán huā dōu ràng lǜ luó chūn。
长为石氏千秋事,未死真珠十斛身。zhǎng wèi shí shì qiān qiū shì,wèi sǐ zhēn zhū shí hú shēn。
吹笛当时多弟子,有谁相殉落花尘。chuī dí dāng shí duō dì zi,yǒu shuí xiāng xùn luò huā chén。

江上逢郑翰林因联舟同上端州赋赠

屈大均

紫洞江干邂逅时,兰桡相逐去迟迟。zǐ dòng jiāng gàn xiè hòu shí,lán ráo xiāng zhú qù chí chí。
空天忽接高鸿影,光露初含蔓草姿。kōng tiān hū jiē gāo hóng yǐng,guāng lù chū hán màn cǎo zī。
乌鸟终怀南海日,鸾皇频别未央枝。wū niǎo zhōng huái nán hǎi rì,luán huáng pín bié wèi yāng zhī。
从来太史多风雅,肯向乡邦采楚辞。cóng lái tài shǐ duō fēng yǎ,kěn xiàng xiāng bāng cǎi chǔ cí。

江上逢郑翰林因联舟同上端州赋赠

屈大均

江头忽作连枝会,两两舟中有雁行。jiāng tóu hū zuò lián zhī huì,liǎng liǎng zhōu zhōng yǒu yàn xíng。
藉地正怜春草软,扬帆更喜海风长。jí dì zhèng lián chūn cǎo ruǎn,yáng fān gèng xǐ hǎi fēng zhǎng。
康成羽翼先三始,南屈渊流复九章。kāng chéng yǔ yì xiān sān shǐ,nán qū yuān liú fù jiǔ zhāng。
西溯牂牁连日夕,嘉鱼寄酒待同尝。xī sù zāng kē lián rì xī,jiā yú jì jiǔ dài tóng cháng。

舟经金利作

屈大均

金利墟边首夏时,家家蛮布有蕉丝。jīn lì xū biān shǒu xià shí,jiā jiā mán bù yǒu jiāo sī。
木棉花尽犹无叶,榕树根多复作枝。mù mián huā jǐn yóu wú yè,róng shù gēn duō fù zuò zhī。
西水正愁双峡急,东风莫使片帆迟。xī shuǐ zhèng chóu shuāng xiá jí,dōng fēng mò shǐ piàn fān chí。
鹧鸪本是催归鸟,啼遍春山人未知。zhè gū běn shì cuī guī niǎo,tí biàn chūn shān rén wèi zhī。

入端溪

屈大均

卧入春溪万树烟,峡门一半掩云边。wò rù chūn xī wàn shù yān,xiá mén yī bàn yǎn yún biān。
水帘影落羚羊乱,山黛光含石妇妍。shuǐ lián yǐng luò líng yáng luàn,shān dài guāng hán shí fù yán。
笳咽天风悲处处,马肥江草恨年年。jiā yàn tiān fēng bēi chù chù,mǎ féi jiāng cǎo hèn nián nián。
黄鱼大上无人见,渔父沧浪去渺然。huáng yú dà shàng wú rén jiàn,yú fù cāng làng qù miǎo rán。

斑竹

屈大均

斑竹枝枝拂暮烟,无情亦自泪痕鲜。bān zhú zhī zhī fú mù yān,wú qíng yì zì lèi hén xiān。
美人渺渺江云外,亡国萋萋野草边。měi rén miǎo miǎo jiāng yún wài,wáng guó qī qī yě cǎo biān。
髻散不须悲堕马,魂归犹可化啼鹃。jì sàn bù xū bēi duò mǎ,hún guī yóu kě huà tí juān。
东风莫卷飞花片,留与愁人伴醉眠。dōng fēng mò juǎn fēi huā piàn,liú yǔ chóu rén bàn zuì mián。