古诗词

画兰行

屈大均

张公画鹰胜画马,兰竹尤精知者寡。zhāng gōng huà yīng shèng huà mǎ,lán zhú yóu jīng zhī zhě guǎ。
兰师乃是程六无,竹亦仲昭始能写。lán shī nǎi shì chéng liù wú,zhú yì zhòng zhāo shǐ néng xiě。
写成辄乞我题诗,墨花如雨争淋漓。xiě chéng zhé qǐ wǒ tí shī,mò huā rú yǔ zhēng lín lí。
我欲学兰兰不就,馨香难寄所相思。wǒ yù xué lán lán bù jiù,xīn xiāng nán jì suǒ xiāng sī。
多日湘累音响绝,紫茎绿叶无人说。duō rì xiāng lèi yīn xiǎng jué,zǐ jīng lǜ yè wú rén shuō。
枝枝画出亦离骚,仿佛潇湘见风雪。zhī zhī huà chū yì lí sāo,fǎng fú xiāo xiāng jiàn fēng xuě。
兰膏细共露华滴,兰芽乱向春泥茁。lán gāo xì gòng lù huá dī,lán yá luàn xiàng chūn ní zhuó。
稏兰一箭五十花,罗浮生长美人家。yà lán yī jiàn wǔ shí huā,luó fú shēng zhǎng měi rén jiā。
花多人疑是蕙草,花少乃是真兰葩。huā duō rén yí shì huì cǎo,huā shǎo nǎi shì zhēn lán pā。
为兰为蕙总芳芬,兰蕙繇来本一身。wèi lán wèi huì zǒng fāng fēn,lán huì yáo lái běn yī shēn。
画手写多休写少,一花即是一幽人。huà shǒu xiě duō xiū xiě shǎo,yī huā jí shì yī yōu rén。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

流溪

屈大均

泉飘百丈带,曲折下流溪。quán piāo bǎi zhàng dài,qū zhé xià liú xī。
车水村村急,春苗莳未齐。chē shuǐ cūn cūn jí,chūn miáo shí wèi qí。

古意

屈大均

垂柳与垂杨,枝条有短长。chuí liǔ yǔ chuí yáng,zhī tiáo yǒu duǎn zhǎng。
柳长杨短短,一体似鸳鸯。liǔ zhǎng yáng duǎn duǎn,yī tǐ shì yuān yāng。

古意

屈大均

风流水杨柳,宜水复宜风。fēng liú shuǐ yáng liǔ,yí shuǐ fù yí fēng。
莫即为花絮,飘扬西复东。mò jí wèi huā xù,piāo yáng xī fù dōng。

古意

屈大均

菱花背日寒,芡花向日暖。líng huā bèi rì hán,qiàn huā xiàng rì nuǎn。
同是水中根,为心有长短。tóng shì shuǐ zhōng gēn,wèi xīn yǒu zhǎng duǎn。

古意

屈大均

有美云堂树,冬生翠负霜。yǒu měi yún táng shù,dōng shēng cuì fù shuāng。
少阴精自固,名以冻青香。shǎo yīn jīng zì gù,míng yǐ dòng qīng xiāng。

闺人寄远曲

屈大均

日月同一光,男女同一性。rì yuè tóng yī guāng,nán nǚ tóng yī xìng。
君不爱离居,早归共鸾镜。jūn bù ài lí jū,zǎo guī gòng luán jìng。

塞儿曲

屈大均

在北为苍鹰,在南为鹞子。zài běi wèi cāng yīng,zài nán wèi yào zi。
秋来奋羽毛,一击辄千里。qiū lái fèn yǔ máo,yī jī zhé qiān lǐ。

塞儿曲

屈大均

儿时射鸟鼠,稍长射狐兔。ér shí shè niǎo shǔ,shāo zhǎng shè hú tù。
生长牛羊中,肥白亦如瓠。shēng zhǎng niú yáng zhōng,féi bái yì rú hù。

塞儿曲

屈大均

壮者食肥美,老者食其馀。zhuàng zhě shí féi měi,lǎo zhě shí qí yú。
黄羊与野马,毛血腥衣裾。huáng yáng yǔ yě mǎ,máo xuè xīng yī jū。

塞儿曲

屈大均

箕踞而反言,佯为蛮种落。jī jù ér fǎn yán,yáng wèi mán zhǒng luò。
袍帽尽鼲貂,拦街弄弦索。páo mào jǐn hún diāo,lán jiē nòng xián suǒ。

塞儿曲

屈大均

自古汉和蕃,不闻蕃和汉。zì gǔ hàn hé fān,bù wén fān hé hàn。
汉儿一向眠,自致南朝乱。hàn ér yī xiàng mián,zì zhì nán cháo luàn。

讯汪子

屈大均

君在黄山口,桃花十里长。jūn zài huáng shān kǒu,táo huā shí lǐ zhǎng。
不知溪上水,流得几峰香。bù zhī xī shàng shuǐ,liú dé jǐ fēng xiāng。

茉莉

屈大均

未开先食蕾,虫细若飞丝。wèi kāi xiān shí lěi,chóng xì ruò fēi sī。
叶底粉如雪,香宜月上时。yè dǐ fěn rú xuě,xiāng yí yuè shàng shí。

茉莉

屈大均

欲花先摘叶,叶少始花多。yù huā xiān zhāi yè,yè shǎo shǐ huā duō。
向夕沾人气,香如膏沐何。xiàng xī zhān rén qì,xiāng rú gāo mù hé。

咏古

屈大均

紫芝华正秀,黄鹄翼还开。zǐ zhī huá zhèng xiù,huáng gǔ yì hái kāi。
绮皓诚儒者,何曾嫚骂来。qǐ hào chéng rú zhě,hé céng mān mà lái。