古诗词

卢亭

屈大均

老万山中多卢亭,雌雄一一皆人形。lǎo wàn shān zhōng duō lú tíng,cí xióng yī yī jiē rén xíng。
绿毛遍身只留面,半遮下体松皮青。lǜ máo biàn shēn zhǐ liú miàn,bàn zhē xià tǐ sōng pí qīng。
攀船三两不肯去,投似酒食声咿嘤。pān chuán sān liǎng bù kěn qù,tóu shì jiǔ shí shēng yī yīng。
纷纷将鱼来献客,穿腮紫藤花无名。fēn fēn jiāng yú lái xiàn kè,chuān sāi zǐ téng huā wú míng。
生食诸鱼不烟火,一大鲈鱼持向我。shēng shí zhū yú bù yān huǒ,yī dà lú yú chí xiàng wǒ。
殷勤更欲求香醪,雌者腰身时袅娜。yīn qín gèng yù qiú xiāng láo,cí zhě yāo shēn shí niǎo nà。
在山知不是人鱼,乃是鱼人山上居。zài shān zhī bù shì rén yú,nǎi shì yú rén shān shàng jū。
编茅作屋数千百,海上渔村多不如。biān máo zuò wū shù qiān bǎi,hǎi shàng yú cūn duō bù rú。
卢循苗裔毋乃是,化为异类关天理。lú xún miáo yì wú nǎi shì,huà wèi yì lèi guān tiān lǐ。
或有衣裳即古人,避秦留得多孙子。huò yǒu yī shang jí gǔ rén,bì qín liú dé duō sūn zi。
我亦秦时古丈夫,手携绿毛三两姝。wǒ yì qín shí gǔ zhàng fū,shǒu xié lǜ máo sān liǎng shū。
只因误餐谷与肉,遂令肥重非仙癯。zhǐ yīn wù cān gǔ yǔ ròu,suì lìng féi zhòng fēi xiān qú。
卢亭羡尔无拘束,裸国之人如可畜。lú tíng xiàn ěr wú jū shù,luǒ guó zhī rén rú kě chù。
猩猩能言虽不如,彼却未离禽兽族。xīng xīng néng yán suī bù rú,bǐ què wèi lí qín shòu zú。
鱼人自是洪荒人,茹腥饮血何狉獉。yú rén zì shì hóng huāng rén,rú xīng yǐn xuè hé pī zhēn。
我欲衣裳易鳞介,尽教蛙黾皆吾民。wǒ yù yī shang yì lín jiè,jǐn jiào wā mǐn jiē wú mín。
自古越人象龙子,入江绣面兼文身。zì gǔ yuè rén xiàng lóng zi,rù jiāng xiù miàn jiān wén shēn。
腼然人面能雪耻,差胜中州冠带伦。miǎn rán rén miàn néng xuě chǐ,chà shèng zhōng zhōu guān dài lún。
觞乃豆肉且分与,期尔血气知尊亲。shāng nǎi dòu ròu qiě fēn yǔ,qī ěr xuè qì zhī zūn qīn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

屈大均

采花莫采叶,采叶恐伤藕。cǎi huā mò cǎi yè,cǎi yè kǒng shāng ǒu。
藕中多乱丝,缠绵那得久。ǒu zhōng duō luàn sī,chán mián nà dé jiǔ。

采莲曲

屈大均

莲白多生花,莲红多生子。lián bái duō shēng huā,lián hóng duō shēng zi。
采白莫采红,留红在叶底。cǎi bái mò cǎi hóng,liú hóng zài yè dǐ。

采莲曲

屈大均

种菱水宜浅,种藕水宜深。zhǒng líng shuǐ yí qiǎn,zhǒng ǒu shuǐ yí shēn。
白白无人见,淤泥识此心。bái bái wú rén jiàn,yū ní shí cǐ xīn。

采莲曲

屈大均

水肥多并蒂,色映白成红。shuǐ féi duō bìng dì,sè yìng bái chéng hóng。
叶大偏宜藕,田田满浦东。yè dà piān yí ǒu,tián tián mǎn pǔ dōng。

题画

屈大均

古木不成林,风含太古心。gǔ mù bù chéng lín,fēng hán tài gǔ xīn。
不须枝与叶,自可作悲吟。bù xū zhī yǔ yè,zì kě zuò bēi yín。

西洋菊

屈大均

枝枝花上花,莲菊互相变。zhī zhī huā shàng huā,lián jú hù xiāng biàn。
惟见西洋人,朝朝海头见。wéi jiàn xī yáng rén,cháo cháo hǎi tóu jiàn。

梧桐

屈大均

子熟无饥凤,枝枝坠露清。zi shú wú jī fèng,zhī zhī zhuì lù qīng。
只须三两叶,便可作秋声。zhǐ xū sān liǎng yè,biàn kě zuò qiū shēng。

山丹

屈大均

亦是珊瑚种,花开大似盘。yì shì shān hú zhǒng,huā kāi dà shì pán。
石家如意好,击碎作山丹。shí jiā rú yì hǎo,jī suì zuò shān dān。

山丹

屈大均

珊瑚亦作林,红绝知三岁。shān hú yì zuò lín,hóng jué zhī sān suì。
自红开至黄,不忍离头髻。zì hóng kāi zhì huáng,bù rěn lí tóu jì。

屈大均

暮春淳菜长,半出湘湖水。mù chūn chún cài zhǎng,bàn chū xiāng hú shuǐ。
水浅叶生多,不见茎茎紫。shuǐ qiǎn yè shēng duō,bù jiàn jīng jīng zǐ。

古意

屈大均

愿君似山丹,红颜得长保。yuàn jūn shì shān dān,hóng yán dé zhǎng bǎo。
一开三月馀,黄落犹能好。yī kāi sān yuè yú,huáng luò yóu néng hǎo。

古意

屈大均

一夕花荣落,终如木槿何。yī xī huā róng luò,zhōng rú mù jǐn hé。
朱颜不可恃,流恨蕣英多。zhū yán bù kě shì,liú hèn shùn yīng duō。

古意

屈大均

冉冉泰山竹,孤生只自怜。rǎn rǎn tài shān zhú,gū shēng zhǐ zì lián。
君非松与柏,那得女萝缠。jūn fēi sōng yǔ bǎi,nà dé nǚ luó chán。

古意

屈大均

郎采首阳甘,妾采首阳苦。láng cǎi shǒu yáng gān,qiè cǎi shǒu yáng kǔ。
甘苦不同心,枝条但相伍。gān kǔ bù tóng xīn,zhī tiáo dàn xiāng wǔ。

古意

屈大均

苔青至秋紫,兰紫至秋红。tái qīng zhì qiū zǐ,lán zǐ zhì qiū hóng。
妾自多颜色,承恩岁晏中。qiè zì duō yán sè,chéng ēn suì yàn zhōng。