古诗词

卢亭

屈大均

老万山中多卢亭,雌雄一一皆人形。lǎo wàn shān zhōng duō lú tíng,cí xióng yī yī jiē rén xíng。
绿毛遍身只留面,半遮下体松皮青。lǜ máo biàn shēn zhǐ liú miàn,bàn zhē xià tǐ sōng pí qīng。
攀船三两不肯去,投似酒食声咿嘤。pān chuán sān liǎng bù kěn qù,tóu shì jiǔ shí shēng yī yīng。
纷纷将鱼来献客,穿腮紫藤花无名。fēn fēn jiāng yú lái xiàn kè,chuān sāi zǐ téng huā wú míng。
生食诸鱼不烟火,一大鲈鱼持向我。shēng shí zhū yú bù yān huǒ,yī dà lú yú chí xiàng wǒ。
殷勤更欲求香醪,雌者腰身时袅娜。yīn qín gèng yù qiú xiāng láo,cí zhě yāo shēn shí niǎo nà。
在山知不是人鱼,乃是鱼人山上居。zài shān zhī bù shì rén yú,nǎi shì yú rén shān shàng jū。
编茅作屋数千百,海上渔村多不如。biān máo zuò wū shù qiān bǎi,hǎi shàng yú cūn duō bù rú。
卢循苗裔毋乃是,化为异类关天理。lú xún miáo yì wú nǎi shì,huà wèi yì lèi guān tiān lǐ。
或有衣裳即古人,避秦留得多孙子。huò yǒu yī shang jí gǔ rén,bì qín liú dé duō sūn zi。
我亦秦时古丈夫,手携绿毛三两姝。wǒ yì qín shí gǔ zhàng fū,shǒu xié lǜ máo sān liǎng shū。
只因误餐谷与肉,遂令肥重非仙癯。zhǐ yīn wù cān gǔ yǔ ròu,suì lìng féi zhòng fēi xiān qú。
卢亭羡尔无拘束,裸国之人如可畜。lú tíng xiàn ěr wú jū shù,luǒ guó zhī rén rú kě chù。
猩猩能言虽不如,彼却未离禽兽族。xīng xīng néng yán suī bù rú,bǐ què wèi lí qín shòu zú。
鱼人自是洪荒人,茹腥饮血何狉獉。yú rén zì shì hóng huāng rén,rú xīng yǐn xuè hé pī zhēn。
我欲衣裳易鳞介,尽教蛙黾皆吾民。wǒ yù yī shang yì lín jiè,jǐn jiào wā mǐn jiē wú mín。
自古越人象龙子,入江绣面兼文身。zì gǔ yuè rén xiàng lóng zi,rù jiāng xiù miàn jiān wén shēn。
腼然人面能雪耻,差胜中州冠带伦。miǎn rán rén miàn néng xuě chǐ,chà shèng zhōng zhōu guān dài lún。
觞乃豆肉且分与,期尔血气知尊亲。shāng nǎi dòu ròu qiě fēn yǔ,qī ěr xuè qì zhī zūn qīn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

屡得友朋书札感赋

屈大均

西泠十字首驰黄,道我诗篇胜梦阳。xī líng shí zì shǒu chí huáng,dào wǒ shī piān shèng mèng yáng。
古调新声俱第一,肩随不敢逐飞扬。gǔ diào xīn shēng jù dì yī,jiān suí bù gǎn zhú fēi yáng。

屡得友朋书札感赋

屈大均

筜谷同心复同调,平湖皋旭亦渊通。dāng gǔ tóng xīn fù tóng diào,píng hú gāo xù yì yuān tōng。
三吴竞学翁山派,领袖风流得两公。sān wú jìng xué wēng shān pài,lǐng xiù fēng liú dé liǎng gōng。

屡得友朋书札感赋

屈大均

欲折弯弯射日弓,有人争欲作逢蒙。yù zhé wān wān shè rì gōng,yǒu rén zhēng yù zuò féng méng。
交游不向端人取,乘矢何繇得庾公。jiāo yóu bù xiàng duān rén qǔ,chéng shǐ hé yáo dé yǔ gōng。

屡得友朋书札感赋

屈大均

才名四十有馀年,老益饥寒万卷前。cái míng sì shí yǒu yú nián,lǎo yì jī hán wàn juǎn qián。
绝代文章多妒忌,自来人欲杀青莲。jué dài wén zhāng duō dù jì,zì lái rén yù shā qīng lián。

屡得友朋书札感赋

屈大均

老岂争名向少年,未焚笔研已归田。lǎo qǐ zhēng míng xiàng shǎo nián,wèi fén bǐ yán yǐ guī tián。
能知白也诗无敌,除是开元一代贤。néng zhī bái yě shī wú dí,chú shì kāi yuán yī dài xián。

长儿明洪十八岁生日口占示之

屈大均

二月三朝春未中,文昌生日汝相同。èr yuè sān cháo chūn wèi zhōng,wén chāng shēng rì rǔ xiāng tóng。
年今二九非初学,及早成章慰乃翁。nián jīn èr jiǔ fēi chū xué,jí zǎo chéng zhāng wèi nǎi wēng。

长儿明洪十八岁生日口占示之

屈大均

志学已多三岁矣,成童又过二年来。zhì xué yǐ duō sān suì yǐ,chéng tóng yòu guò èr nián lái。
文章莫与而翁似,一代聪明要自开。wén zhāng mò yǔ ér wēng shì,yī dài cōng míng yào zì kāi。

长儿明洪十八岁生日口占示之

屈大均

翁山山上八泉流,第一甘泉居上头。wēng shān shān shàng bā quán liú,dì yī gān quán jū shàng tóu。
汝字甘泉冠诸弟,要从文简溯尼丘。rǔ zì gān quán guān zhū dì,yào cóng wén jiǎn sù ní qiū。

长儿明洪十八岁生日口占示之

屈大均

母难兹辰泪满衣,九龄失恃怆慈威。mǔ nán zī chén lèi mǎn yī,jiǔ líng shī shì chuàng cí wēi。
劬劳总赖诗书报,仁孝休令奉养违。qú láo zǒng lài shī shū bào,rén xiào xiū lìng fèng yǎng wéi。

题朱君望云图

屈大均

春鸟催归处处闻,乡心画出翠氤氲。chūn niǎo cuī guī chù chù wén,xiāng xīn huà chū cuì yīn yūn。
江南山色无多少,总向邗沟作白云。jiāng nán shān sè wú duō shǎo,zǒng xiàng hán gōu zuò bái yún。

题刘君芦洲濯足图

屈大均

岂意菰芦尚有人,微茫烟水未迷津。qǐ yì gū lú shàng yǒu rén,wēi máng yān shuǐ wèi mí jīn。
白头渔父偏知汝,一棹相将出白蘋。bái tóu yú fù piān zhī rǔ,yī zhào xiāng jiāng chū bái píng。

新柳

屈大均

鹅黄浅淡雪初消,拂水拖烟已万条。é huáng qiǎn dàn xuě chū xiāo,fú shuǐ tuō yān yǐ wàn tiáo。
小得春风都解舞,憎他绝似阿蛮腰。xiǎo dé chūn fēng dōu jiě wǔ,zēng tā jué shì ā mán yāo。

送声远往杭州

屈大均

此去江湖路渺茫,千金岂必不垂堂。cǐ qù jiāng hú lù miǎo máng,qiān jīn qǐ bì bù chuí táng。
渊冰自守诗人戒,况复庭闱在异乡。yuān bīng zì shǒu shī rén jiè,kuàng fù tíng wéi zài yì xiāng。

送声远往杭州

屈大均

清浅秋光欲满轮,休贪明月向江滨。qīng qiǎn qiū guāng yù mǎn lún,xiū tān míng yuè xiàng jiāng bīn。
月明不似琼闺镜,中有蛾眉十道新。yuè míng bù shì qióng guī jìng,zhōng yǒu é méi shí dào xīn。

送声远往杭州

屈大均

西子湖西返照明,南高峰雨北高晴。xī zi hú xī fǎn zhào míng,nán gāo fēng yǔ běi gāo qíng。
莼丝采共鲈鱼腊,归作高堂锦带羹。chún sī cǎi gòng lú yú là,guī zuò gāo táng jǐn dài gēng。