古诗词

水车

屈大均

江中栅松纷无数,奔流横截相支柱。jiāng zhōng zhà sōng fēn wú shù,bēn liú héng jié xiāng zhī zhù。
要令江水尽湍急,势似惊滩石龃龉。yào lìng jiāng shuǐ jǐn tuān jí,shì shì jīng tān shí jǔ yǔ。
松身入水苦不朽,老龙一一皆锥处。sōng shēn rù shuǐ kǔ bù xiǔ,lǎo lóng yī yī jiē zhuī chù。
即枯尚裹霜鳞甲,断节膏流未成土。jí kū shàng guǒ shuāng lín jiǎ,duàn jié gāo liú wèi chéng tǔ。
何年五鬣失轮囷,潜无首尾谁知汝。hé nián wǔ liè shī lún qūn,qián wú shǒu wěi shuí zhī rǔ。
槎枒但有齿角用,纵横水中若钩距。chá yā dàn yǒu chǐ jiǎo yòng,zòng héng shuǐ zhōng ruò gōu jù。
水车因尔得旋转,昼夜轮翻起风雨。shuǐ chē yīn ěr dé xuán zhuǎn,zhòu yè lún fān qǐ fēng yǔ。
一车灌田四十亩,槽槽相接输甘乳。yī chē guàn tián sì shí mǔ,cáo cáo xiāng jiē shū gān rǔ。
舟人最苦水车多,上车下车色无主。zhōu rén zuì kǔ shuǐ chē duō,shàng chē xià chē sè wú zhǔ。
车车渐高高入云,车尾车头争鼓舞。chē chē jiàn gāo gāo rù yún,chē wěi chē tóu zhēng gǔ wǔ。
身强撑折湾湾篙,篙势有如大黄弩。shēn qiáng chēng zhé wān wān gāo,gāo shì yǒu rú dà huáng nǔ。
水浅不苦苦水深,雨多久已迷洲渚。shuǐ qiǎn bù kǔ kǔ shuǐ shēn,yǔ duō jiǔ yǐ mí zhōu zhǔ。
从阳向少乾旱忧,岁岁有收盛禾黍。cóng yáng xiàng shǎo qián hàn yōu,suì suì yǒu shōu shèng hé shǔ。
估人来往水车旁,各奋长篙助公姥。gū rén lái wǎng shuǐ chē páng,gè fèn zhǎng gāo zhù gōng lǎo。
我行虽觉此路艰,终爱水车利农圃。wǒ xíng suī jué cǐ lù jiān,zhōng ài shuǐ chē lì nóng pǔ。
丈人抱瓮一何愚,岂知桔槔施已普。zhàng rén bào wèng yī hé yú,qǐ zhī jú gāo shī yǐ pǔ。
圣人制器因自然,机事前民从上古。shèng rén zhì qì yīn zì rán,jī shì qián mín cóng shàng gǔ。
绝圣弃智非神明,大巧斯为道所取。jué shèng qì zhì fēi shén míng,dà qiǎo sī wèi dào suǒ qǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

寿榆林赵侯

屈大均

旗偃黄花岭,笳沉白草沟。qí yǎn huáng huā lǐng,jiā chén bái cǎo gōu。
武安勤飨士,太尉暇登楼。wǔ ān qín xiǎng shì,tài wèi xiá dēng lóu。
霸气沙陀早,军声阴馆秋。bà qì shā tuó zǎo,jūn shēng yīn guǎn qiū。
无须黄老术,儒将自风流。wú xū huáng lǎo shù,rú jiāng zì fēng liú。

寿榆林赵侯

屈大均

幕府依严武,溪堂筑浣花。mù fǔ yī yán wǔ,xī táng zhù huàn huā。
雄才惊不世,浪迹托为家。xióng cái jīng bù shì,làng jì tuō wèi jiā。
岳吐孤生竹,天含五色霞。yuè tǔ gū shēng zhú,tiān hán wǔ sè xiá。
年年持献寿,忠信是丹砂。nián nián chí xiàn shòu,zhōng xìn shì dān shā。

别阮亭

屈大均

今代青云客,渔洋丽句多。jīn dài qīng yún kè,yú yáng lì jù duō。
芙蓉开晓日,鳷鹊漾金波。fú róng kāi xiǎo rì,zhī què yàng jīn bō。
拥传扬州去,回鞭上苑过。yōng chuán yáng zhōu qù,huí biān shàng yuàn guò。
玉钩斜畔月,水调奈君何。yù gōu xié pàn yuè,shuǐ diào nài jūn hé。

别阮亭

屈大均

昔年寻白社,君赠庐山谣。xī nián xún bái shè,jūn zèng lú shān yáo。
以我栖禅寂,相思不见招。yǐ wǒ qī chán jì,xiāng sī bù jiàn zhāo。
今来望宫阙,又欲返东樵。jīn lái wàng gōng quē,yòu yù fǎn dōng qiáo。
喜尔容台上,殷勤玉佩要。xǐ ěr róng tái shàng,yīn qín yù pèi yào。

别阮亭

屈大均

不堪人老大,种柳已成围。bù kān rén lǎo dà,zhǒng liǔ yǐ chéng wéi。
羽翼中朝少,埙数故国稀。yǔ yì zhōng cháo shǎo,xūn shù gù guó xī。
微言及庄老,散带临芳菲。wēi yán jí zhuāng lǎo,sàn dài lín fāng fēi。
莫惜闲书札,雁门多雁飞。mò xī xián shū zhá,yàn mén duō yàn fēi。

送陈五黄门访药禅师

屈大均

白头陈给事,五岳去何迟。bái tóu chén gěi shì,wǔ yuè qù hé chí。
君父真无所,神仙亦后时。jūn fù zhēn wú suǒ,shén xiān yì hòu shí。
折梅过大庾,炊黍忆东菑。zhé méi guò dà yǔ,chuī shǔ yì dōng zāi。
此日宜高卧,浮山与尔期。cǐ rì yí gāo wò,fú shān yǔ ěr qī。

送陈五黄门访药禅师

屈大均

丈夫殊未遇,努力食嗟来。zhàng fū shū wèi yù,nǔ lì shí jiē lái。
况有青琴在,那忧白发催。kuàng yǒu qīng qín zài,nà yōu bái fā cuī。
吴山朝步马,越水暮流杯。wú shān cháo bù mǎ,yuè shuǐ mù liú bēi。
不有三禅客,谁怜一代才。bù yǒu sān chán kè,shuí lián yī dài cái。

张文献公祠

屈大均

南人初作相,始自曲江公。nán rén chū zuò xiāng,shǐ zì qū jiāng gōng。
风度朝廷肃,文章岭海雄。fēng dù cháo tíng sù,wén zhāng lǐng hǎi xióng。
开元多事业,大庾有祠宫。kāi yuán duō shì yè,dà yǔ yǒu cí gōng。
一自陈金鉴,君王念不穷。yī zì chén jīn jiàn,jūn wáng niàn bù qióng。

东莞伯

屈大均

往时雄保障,功在祝融墟。wǎng shí xióng bǎo zhàng,gōng zài zhù róng xū。
带砺盟犹在,山河胙已除。dài lì méng yóu zài,shān hé zuò yǐ chú。
不称南武号,频上窦融书。bù chēng nán wǔ hào,pín shàng dòu róng shū。
此日知王命,英雄总不如。cǐ rì zhī wáng mìng,yīng xióng zǒng bù rú。

送王鍊师

屈大均

片言为宝剑,赠尔壮游人。piàn yán wèi bǎo jiàn,zèng ěr zhuàng yóu rén。
儿女非无泪,英雄自有神。ér nǚ fēi wú lèi,yīng xióng zì yǒu shén。
黄冠辞百粤,白马入三秦。huáng guān cí bǎi yuè,bái mǎ rù sān qín。
谈笑取卿相,归来复养真。tán xiào qǔ qīng xiāng,guī lái fù yǎng zhēn。

哭从弟孚士

屈大均

往日趋行在,忠贞有我兄。wǎng rì qū xíng zài,zhōng zhēn yǒu wǒ xiōng。
六龙随扈从,双凤独功名。liù lóng suí hù cóng,shuāng fèng dú gōng míng。
泪洒兰仓水,心悬缅甸城。lèi sǎ lán cāng shuǐ,xīn xuán miǎn diān chéng。
家中凭第五,水菽苦经营。jiā zhōng píng dì wǔ,shuǐ shū kǔ jīng yíng。

哭从弟孚士

屈大均

吾宗荆子姓,人重楚王孙。wú zōng jīng zi xìng,rén zhòng chǔ wáng sūn。
与弟成嘉遁,惟兄在白园。yǔ dì chéng jiā dùn,wéi xiōng zài bái yuán。
情将同被笃,道以采薇尊。qíng jiāng tóng bèi dǔ,dào yǐ cǎi wēi zūn。
今日人琴丧,悲酸不可言。jīn rì rén qín sàng,bēi suān bù kě yán。

哭从弟孚士

屈大均

嗟汝年虽少,英姿已绝伦。jiē rǔ nián suī shǎo,yīng zī yǐ jué lún。
士龙真俊弟,仲武始成人。shì lóng zhēn jùn dì,zhòng wǔ shǐ chéng rén。
膂力难为用,才华易致贫。lǚ lì nán wèi yòng,cái huá yì zhì pín。
紫荆凋一干,痛绝是天亲。zǐ jīng diāo yī gàn,tòng jué shì tiān qīn。

哭从弟孚士

屈大均

奔墓君无及,招魂尔不归。bēn mù jūn wú jí,zhāo hún ěr bù guī。
池塘谁入梦,花萼旧相辉。chí táng shuí rù mèng,huā è jiù xiāng huī。
一女生弥月,三兄泪满衣。yī nǚ shēng mí yuè,sān xiōng lèi mǎn yī。
不知朝与暮,何以慰慈帏。bù zhī cháo yǔ mù,hé yǐ wèi cí wéi。

哭从弟孚士

屈大均

未有遗孤在,弥令寡妇悲。wèi yǒu yí gū zài,mí lìng guǎ fù bēi。
慈乌啼欲绝,孝竹槁多时。cí wū tí yù jué,xiào zhú gǎo duō shí。
康乐诗频献,离骚学不迟。kāng lè shī pín xiàn,lí sāo xué bù chí。
灵床尽一恸,泉下可能知。líng chuáng jǐn yī tòng,quán xià kě néng zhī。