古诗词

梦马歌

屈大均

张侯十六勇无敌,锦衣玉貌乌孙识。zhāng hóu shí liù yǒng wú dí,jǐn yī yù mào wū sūn shí。
千金买得大宛骝,骑出沙场人辟易。qiān jīn mǎi dé dà wǎn liú,qí chū shā chǎng rén pì yì。
挥鞭曾跃三重河,势如天边紫电过。huī biān céng yuè sān zhòng hé,shì rú tiān biān zǐ diàn guò。
羌儿万箭射不得,死生可托征蓬婆。qiāng ér wàn jiàn shè bù dé,sǐ shēng kě tuō zhēng péng pó。
一朝汗血用忽竭,君恩难报徒呜咽。yī cháo hàn xuè yòng hū jié,jūn ēn nán bào tú wū yàn。
玉勒金羁委草莱,龙鬐凤臆埋冰雪。yù lēi jīn jī wěi cǎo lái,lóng qí fèng yì mái bīng xuě。
英雄无命自古伤,驽骀寿比骐驎长。yīng xióng wú mìng zì gǔ shāng,nú dài shòu bǐ qí lín zhǎng。
嗟子功名终不偶,归耕海上泪浪浪。jiē zi gōng míng zhōng bù ǒu,guī gēng hǎi shàng lèi làng làng。
髀里肉生悲老大,虚拟封侯如拾芥。bì lǐ ròu shēng bēi lǎo dà,xū nǐ fēng hóu rú shí jiè。
霸陵醉尉时相侵,榆次博徒尝见卖。bà líng zuì wèi shí xiāng qīn,yú cì bó tú cháng jiàn mài。
秋宵木叶飘寒庭,苞衣肉酪心不平。qiū xiāo mù yè piāo hán tíng,bāo yī ròu lào xīn bù píng。
弯弓欲射天山月,拔剑难斩被头星。wān gōng yù shè tiān shān yuè,bá jiàn nán zhǎn bèi tóu xīng。
长夜悠悠何时旦,君父仇雠不可缓。zhǎng yè yōu yōu hé shí dàn,jūn fù chóu chóu bù kě huǎn。
梦中忽在白龙堆,追风千里飞龙媒。mèng zhōng hū zài bái lóng duī,zhuī fēng qiān lǐ fēi lóng méi。
细看乃是旧乘骏,玉花朱鬣气雄哉。xì kàn nǎi shì jiù chéng jùn,yù huā zhū liè qì xióng zāi。
初交冲破沮渠阵,横行踏倒赫连台。chū jiāo chōng pò jǔ qú zhèn,héng xíng tà dào hè lián tái。
双瞳黄金蹄碧玉,闲向长城窟中浴。shuāng tóng huáng jīn tí bì yù,xián xiàng zhǎng chéng kū zhōng yù。
圉人乃是诸降王,日喂焉支花百束。yǔ rén nǎi shì zhū jiàng wáng,rì wèi yān zhī huā bǎi shù。
阴风吹帐雪纷纷,魂去魄来瀚海濆。yīn fēng chuī zhàng xuě fēn fēn,hún qù pò lái hàn hǎi fén。
死葬黄沙犹恋主,生为红粉更依君。sǐ zàng huáng shā yóu liàn zhǔ,shēng wèi hóng fěn gèng yī jūn。
繇来良骥感一顾,赤兔当年殉吕布。yáo lái liáng jì gǎn yī gù,chì tù dāng nián xùn lǚ bù。
愿君努力更临戎,厉鬼还能相夹辅。yuàn jūn nǔ lì gèng lín róng,lì guǐ hái néng xiāng jiā fǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。