古诗词

送方瞳子

屈大均

家本浮罗上,仙人日往还。jiā běn fú luó shàng,xiān rén rì wǎng hái。
就中勾漏令,似尔芙蓉颜。jiù zhōng gōu lòu lìng,shì ěr fú róng yán。
芙蓉颜兮谁不悦,朝如丹霞暮如雪。fú róng yán xī shuí bù yuè,cháo rú dān xiá mù rú xuě。
弄玉来教紫凤箫,灵峨照以瑶台月。nòng yù lái jiào zǐ fèng xiāo,líng é zhào yǐ yáo tái yuè。
月出瑶台奈乐何,忽乘天马超天河。yuè chū yáo tái nài lè hé,hū chéng tiān mǎ chāo tiān hé。
遨游每共东方朔,功业聊为马伏波。áo yóu měi gòng dōng fāng shuò,gōng yè liáo wèi mǎ fú bō。
干金买得鱼肠剑,七宝装成狮子花。gàn jīn mǎi dé yú cháng jiàn,qī bǎo zhuāng chéng shī zi huā。
天下侯王犹草泽,江东子弟已干戈。tiān xià hóu wáng yóu cǎo zé,jiāng dōng zi dì yǐ gàn gē。
问君望气意如何,五色龙文嵩雒多。wèn jūn wàng qì yì rú hé,wǔ sè lóng wén sōng luò duō。
我作班彪王命论,群雄不敢思并吞。wǒ zuò bān biāo wáng mìng lùn,qún xióng bù gǎn sī bìng tūn。
赤眉必有长安败,王莽终遭宣室焚。chì méi bì yǒu zhǎng ān bài,wáng mǎng zhōng zāo xuān shì fén。
自古帝王尽天授,云台诸将罗星宿。zì gǔ dì wáng jǐn tiān shòu,yún tái zhū jiāng luó xīng sù。
子房奉是赤松流,汉家乃继唐尧后。zi fáng fèng shì chì sōng liú,hàn jiā nǎi jì táng yáo hòu。
春日张筵戏马台,千枝芍药送春来。chūn rì zhāng yán xì mǎ tái,qiān zhī sháo yào sòng chūn lái。
燕姬竞作莲花旋,羌笛齐吹阿亸回。yàn jī jìng zuò lián huā xuán,qiāng dí qí chuī ā duǒ huí。
惨淡风云归沛上,苍茫淮海入金杯。cǎn dàn fēng yún guī pèi shàng,cāng máng huái hǎi rù jīn bēi。
看君醉后挥鞭去,飒飒龙沙万里开。kàn jūn zuì hòu huī biān qù,sà sà lóng shā wàn lǐ kāi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

代人送客

屈大均

交能金石固,不惜暂分离。jiāo néng jīn shí gù,bù xī zàn fēn lí。
终始期高义,艰虞记昔时。zhōng shǐ qī gāo yì,jiān yú jì xī shí。
帆开珠海早,马度庾关迟。fān kāi zhū hǎi zǎo,mǎ dù yǔ guān chí。
莫叹梅花树,无春到此枝。mò tàn méi huā shù,wú chūn dào cǐ zhī。

寄赠九江曾丈并以为寿

屈大均

九江临海目,山色似朝霞。jiǔ jiāng lín hǎi mù,shān sè shì cháo xiá。
岁晏馀三秀,林深有一家。suì yàn yú sān xiù,lín shēn yǒu yī jiā。
早收多雁膳,春养亦鱼花。zǎo shōu duō yàn shàn,chūn yǎng yì yú huā。
不觉成高隐,清霜满鬓华。bù jué chéng gāo yǐn,qīng shuāng mǎn bìn huá。

寄赠九江曾丈并以为寿

屈大均

暮年悲老骥,千里岂无心。mù nián bēi lǎo jì,qiān lǐ qǐ wú xīn。
剑有仇人字,诗多猛虎吟。jiàn yǒu chóu rén zì,shī duō měng hǔ yín。
茧蛾常八熟,松子已三寻。jiǎn é cháng bā shú,sōng zi yǐ sān xún。
爱老还朱槿,枝枝拂玉琴。ài lǎo hái zhū jǐn,zhī zhī fú yù qín。

秋夕怀归有作

屈大均

秋从梧竹起,一夕作秋声。qiū cóng wú zhú qǐ,yī xī zuò qiū shēng。
叶乱偏宜雨,虫悲欲到明。yè luàn piān yí yǔ,chóng bēi yù dào míng。
将归愁远道,未老厌浮名。jiāng guī chóu yuǎn dào,wèi lǎo yàn fú míng。
耿耿兹魂梦,何因向穗城。gěng gěng zī hún mèng,hé yīn xiàng suì chéng。

家围示弟作

屈大均

不能长教育,惭愧作人兄。bù néng zhǎng jiào yù,cán kuì zuò rén xiōng。
世乱诗书废,家贫骨肉轻。shì luàn shī shū fèi,jiā pín gǔ ròu qīng。
无荒耕种业,且得水云情。wú huāng gēng zhǒng yè,qiě dé shuǐ yún qíng。
努力持门户,予方事远征。nǔ lì chí mén hù,yǔ fāng shì yuǎn zhēng。

家围示弟作

屈大均

壮志难凋落,名山且隐沦。zhuàng zhì nán diāo luò,míng shān qiě yǐn lún。
登临非孝子,骚些岂先臣。dēng lín fēi xiào zi,sāo xiē qǐ xiān chén。
朔雁能随暖,南花不待春。shuò yàn néng suí nuǎn,nán huā bù dài chūn。
明年逢甲子,日月喜重新。míng nián féng jiǎ zi,rì yuè xǐ zhòng xīn。

读史记有作

屈大均

六国譬终复,凶威岂得长。liù guó pì zhōng fù,xiōng wēi qǐ dé zhǎng。
人劳虚匕首,天定在辒辌。rén láo xū bǐ shǒu,tiān dìng zài wēn liáng。
蛇断真人起,狐鸣戍卒张。shé duàn zhēn rén qǐ,hú míng shù zú zhāng。
楚中多俊杰,最智是张良。chǔ zhōng duō jùn jié,zuì zhì shì zhāng liáng。

读史记有作

屈大均

天意何为者,三年两彗星。tiān yì hé wèi zhě,sān nián liǎng huì xīng。
无心在华夏,有力即朝廷。wú xīn zài huá xià,yǒu lì jí cháo tíng。
雷雨交虽始,玄黄战未形。léi yǔ jiāo suī shǐ,xuán huáng zhàn wèi xíng。
白头馀一女,不字守天经。bái tóu yú yī nǚ,bù zì shǒu tiān jīng。

读史记有作

屈大均

犹存人种在,多难五旬馀。yóu cún rén zhǒng zài,duō nán wǔ xún yú。
爪发皆神剑,心肝是素书。zhǎo fā jiē shén jiàn,xīn gān shì sù shū。
时来终大任,事去且端居。shí lái zhōng dà rèn,shì qù qiě duān jū。
山色青青好,衰颜愧不如。shān sè qīng qīng hǎo,shuāi yán kuì bù rú。

读史记有作

屈大均

当年常贳酒,抱颈泣文君。dāng nián cháng shì jiǔ,bào jǐng qì wén jūn。
作赋娱红粉,弹琴对绿云。zuò fù yú hóng fěn,dàn qín duì lǜ yún。
岁添愁脉脉,春使梦纷纷。suì tiān chóu mài mài,chūn shǐ mèng fēn fēn。
莫作鸾皇啸,泉台定不闻。mò zuò luán huáng xiào,quán tái dìng bù wén。

初秋春山作

屈大均

秋声犹未起,暮气已生寒。qiū shēng yóu wèi qǐ,mù qì yǐ shēng hán。
一叶梦中落,片云衣上乾。yī yè mèng zhōng luò,piàn yún yī shàng qián。
无才从寂寞,不义亦艰难。wú cái cóng jì mò,bù yì yì jiān nán。
菽水平生乐,浮云一笑看。shū shuǐ píng shēng lè,fú yún yī xiào kàn。

初秋春山作

屈大均

静去忘朝暮,庭空一叶惊。jìng qù wàng cháo mù,tíng kōng yī yè jīng。
香焚消雨气,笔落起秋声。xiāng fén xiāo yǔ qì,bǐ luò qǐ qiū shēng。
林鸟欲无语,山花安用名。lín niǎo yù wú yǔ,shān huā ān yòng míng。
月寒频化水,相照有馀清。yuè hán pín huà shuǐ,xiāng zhào yǒu yú qīng。

初秋春山作

屈大均

香好烟多紫,花寒色更红。xiāng hǎo yān duō zǐ,huā hán sè gèng hóng。
书成秋爽后,梦尽水流中。shū chéng qiū shuǎng hòu,mèng jǐn shuǐ liú zhōng。
喜客惟山鹊,愁人是草虫。xǐ kè wéi shān què,chóu rén shì cǎo chóng。
雨抽蕉叶大,片片映帘空。yǔ chōu jiāo yè dà,piàn piàn yìng lián kōng。

初秋春山作

屈大均

磴道交烟竹,阴阴扫不开。dèng dào jiāo yān zhú,yīn yīn sǎo bù kāi。
人惟盘石坐,客是白鸥来。rén wéi pán shí zuò,kè shì bái ōu lái。
叶尽山无影,花多水有苔。yè jǐn shān wú yǐng,huā duō shuǐ yǒu tái。
松脂新服食,白发莫相催。sōng zhī xīn fú shí,bái fā mò xiāng cuī。

初秋春山作

屈大均

灯影摇黄叶,楼阴压白云。dēng yǐng yáo huáng yè,lóu yīn yā bái yún。
风来山雨合,日出水烟分。fēng lái shān yǔ hé,rì chū shuǐ yān fēn。
兰暗香无定,松高响不闻。lán àn xiāng wú dìng,sōng gāo xiǎng bù wén。
几宵凉月下,长啸忆离群。jǐ xiāo liáng yuè xià,zhǎng xiào yì lí qún。