古诗词

罗浮对雪歌

屈大均

峤南自古无大雪,况复罗浮火洞穴。jiào nán zì gǔ wú dà xuě,kuàng fù luó fú huǒ dòng xué。
山人不识冰与霜,白露少凝阴道绝。shān rén bù shí bīng yǔ shuāng,bái lù shǎo níng yīn dào jué。
今年季冬太苦寒,雪花三尺如玉盘。jīn nián jì dōng tài kǔ hán,xuě huā sān chǐ rú yù pán。
麻姑玉女尽头白,四百缟素失峰峦。má gū yù nǚ jǐn tóu bái,sì bǎi gǎo sù shī fēng luán。
天气忽将南作北,层冰峨峨路四塞。tiān qì hū jiāng nán zuò běi,céng bīng é é lù sì sāi。
浮碇冈头似白山,罗阳溪口成敕勒。fú dìng gāng tóu shì bái shān,luó yáng xī kǒu chéng chì lēi。
千株万株松欲摧,梅花冻死无一开。qiān zhū wàn zhū sōng yù cuī,méi huā dòng sǐ wú yī kāi。
北风惨吹笼葱裂,猿狖僵卧吟且哀。běi fēng cǎn chuī lóng cōng liè,yuán yòu jiāng wò yín qiě āi。
辟寒有方得仙客,斫取龙鳞薪琥珀。pì hán yǒu fāng dé xiān kè,zhuó qǔ lóng lín xīn hǔ pò。
地炉烧出日轮红,天井迸来云箭白。dì lú shāo chū rì lún hóng,tiān jǐng bèng lái yún jiàn bái。
咫尺空蒙接海津,光摇宫阙失金银。zhǐ chǐ kōng méng jiē hǎi jīn,guāng yáo gōng quē shī jīn yín。
玉作越王烽火树,瑶华飞满珊瑚身。yù zuò yuè wáng fēng huǒ shù,yáo huá fēi mǎn shān hú shēn。
天鸡夜半冻不叫,曜灵忍失朱明照。tiān jī yè bàn dòng bù jiào,yào líng rěn shī zhū míng zhào。
久伤乌羽坠重光,安得烛龙衔一爝。jiǔ shāng wū yǔ zhuì zhòng guāng,ān dé zhú lóng xián yī jué。
欲挽羲车力士无,穷阴苦逼岁华徂。yù wǎn xī chē lì shì wú,qióng yīn kǔ bī suì huá cú。
麑裘不暖难消夜,坐拥瑶琴影太弧。ní qiú bù nuǎn nán xiāo yè,zuò yōng yáo qín yǐng tài hú。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

舂山草堂感怀

屈大均

客心伤已尽,黄鸟苦流声。kè xīn shāng yǐ jǐn,huáng niǎo kǔ liú shēng。
一水穿云直,孤花吐日明。yī shuǐ chuān yún zhí,gū huā tǔ rì míng。
东西家未定,四十道无成。dōng xī jiā wèi dìng,sì shí dào wú chéng。
何以蠲忧疾,文章送此生。hé yǐ juān yōu jí,wén zhāng sòng cǐ shēng。

舂山草堂感怀

屈大均

卧病江皋久,空悬渔父期。wò bìng jiāng gāo jiǔ,kōng xuán yú fù qī。
秋风不可触,一夕鬓成丝。qiū fēng bù kě chù,yī xī bìn chéng sī。
海暗鸿声疾,山寒日影迟。hǎi àn hóng shēng jí,shān hán rì yǐng chí。
只应与黄菊,荣落在东篱。zhǐ yīng yǔ huáng jú,róng luò zài dōng lí。

舂山草堂感怀

屈大均

故国松楸里,君臣几杜鹃。gù guó sōng qiū lǐ,jūn chén jǐ dù juān。
卧龙成白首,跃马已黄泉。wò lóng chéng bái shǒu,yuè mǎ yǐ huáng quán。
风雨悲寒食,干戈失墓田。fēng yǔ bēi hán shí,gàn gē shī mù tián。
先人薇蕨在,采采暮云边。xiān rén wēi jué zài,cǎi cǎi mù yún biān。

舂山草堂感怀

屈大均

失志今如此,吾生安所成。shī zhì jīn rú cǐ,wú shēng ān suǒ chéng。
但能饮美酒,自可得高名。dàn néng yǐn měi jiǔ,zì kě dé gāo míng。
孔雀春多翠,黄花晚有英。kǒng què chūn duō cuì,huáng huā wǎn yǒu yīng。
九歌谁忍续,绮靡但伤情。jiǔ gē shuí rěn xù,qǐ mí dàn shāng qíng。

舂山草堂感怀

屈大均

慷慨空长啸,无心爱好春。kāng kǎi kōng zhǎng xiào,wú xīn ài hǎo chūn。
愁多生白发,命薄失佳人。chóu duō shēng bái fā,mìng báo shī jiā rén。
海燕成巢屡,安榴结子频。hǎi yàn chéng cháo lǚ,ān liú jié zi pín。
纤纤银系爪,犹忆搊弹新。xiān xiān yín xì zhǎo,yóu yì chōu dàn xīn。

舂山草堂感怀

屈大均

松子和枝落,萧疏见鹤巢。sōng zi hé zhī luò,xiāo shū jiàn hè cháo。
秋声多在竹,露气半含梢。qiū shēng duō zài zhú,lù qì bàn hán shāo。
寂寞通先哲,饥寒答素交。jì mò tōng xiān zhé,jī hán dá sù jiāo。
年来无可用,惭愧似空匏。nián lái wú kě yòng,cán kuì shì kōng páo。

舂山草堂感怀

屈大均

隐忍身将老,英豪世不知。yǐn rěn shēn jiāng lǎo,yīng háo shì bù zhī。
梁鸿元烈士,鲁肃本狂儿。liáng hóng yuán liè shì,lǔ sù běn kuáng ér。
阴市名刀久,横行匹马迟。yīn shì míng dāo jiǔ,héng xíng pǐ mǎ chí。
朝来频揽镜,叹息鬓边丝。cháo lái pín lǎn jìng,tàn xī bìn biān sī。

舂山草堂感怀

屈大均

未能诛淖齿,何以见慈亲。wèi néng zhū nào chǐ,hé yǐ jiàn cí qīn。
市井堪呼战,君王已属人。shì jǐng kān hū zhàn,jūn wáng yǐ shǔ rén。
倚闾从白发,报国及青春。yǐ lǘ cóng bái fā,bào guó jí qīng chūn。
去去提双剑,男儿自有神。qù qù tí shuāng jiàn,nán ér zì yǒu shén。

舂山草堂感怀

屈大均

几夕松间石,披衣坐忍寒。jǐ xī sōng jiān shí,pī yī zuò rěn hán。
啸声空外答,心影月中看。xiào shēng kōng wài dá,xīn yǐng yuè zhōng kàn。
果落惊山鸟,风来堕箨冠。guǒ luò jīng shān niǎo,fēng lái duò tuò guān。
凄凉殊不寐,更上步虚坛。qī liáng shū bù mèi,gèng shàng bù xū tán。

舂山草堂感怀

屈大均

慷慨干戈里,文章任杀身。kāng kǎi gàn gē lǐ,wén zhāng rèn shā shēn。
尊周存信史,讨贼托词人。zūn zhōu cún xìn shǐ,tǎo zéi tuō cí rén。
素发垂三楚,愁心历九春。sù fā chuí sān chǔ,chóu xīn lì jiǔ chūn。
桃花风雨后,和泪共沾巾。táo huā fēng yǔ hòu,hé lèi gòng zhān jīn。

舂山草堂感怀

屈大均

白发同秋草,愁心似落花。bái fā tóng qiū cǎo,chóu xīn shì luò huā。
君王频殉国,将帅只为家。jūn wáng pín xùn guó,jiāng shuài zhǐ wèi jiā。
蓟北瞻丹极,滇南想翠华。jì běi zhān dān jí,diān nán xiǎng cuì huá。
无才扶日月,流落任天涯。wú cái fú rì yuè,liú luò rèn tiān yá。

舂山草堂感怀

屈大均

衣服烧丹尽,图书换米馀。yī fú shāo dān jǐn,tú shū huàn mǐ yú。
养亲生计薄,求道世情疏。yǎng qīn shēng jì báo,qiú dào shì qíng shū。
儿女催华发,亲朋笑索居。ér nǚ cuī huá fā,qīn péng xiào suǒ jū。
黄花寒不落,岁晏欲何如。huáng huā hán bù luò,suì yàn yù hé rú。

舂山草堂感怀

屈大均

隐几长忘世,扶疴始觉身。yǐn jǐ zhǎng wàng shì,fú kē shǐ jué shēn。
死生元不厌,药饵且相亲。sǐ shēng yuán bù yàn,yào ěr qiě xiāng qīn。
明月已云满,桃花那再春。míng yuè yǐ yún mǎn,táo huā nà zài chūn。
浩歌聊自送,去作北邙尘。hào gē liáo zì sòng,qù zuò běi máng chén。

舂山草堂感怀

屈大均

几欲从军旅,其如白发人。jǐ yù cóng jūn lǚ,qí rú bái fā rén。
有家难委弟,无策可娱亲。yǒu jiā nán wěi dì,wú cè kě yú qīn。
作士诗书贱,为农陇亩贫。zuò shì shī shū jiàn,wèi nóng lǒng mǔ pín。
终然将七尺,去作玉关尘。zhōng rán jiāng qī chǐ,qù zuò yù guān chén。

舂山草堂感怀

屈大均

平生梁雪窦,是我最知音。píng shēng liáng xuě dòu,shì wǒ zuì zhī yīn。
一自斯人没,三年不鼓琴。yī zì sī rén méi,sān nián bù gǔ qín。
文章藏禹井,涕泪满山阴。wén zhāng cáng yǔ jǐng,tì lèi mǎn shān yīn。
向夕闻悲篥,魂应起壮心。xiàng xī wén bēi lì,hún yīng qǐ zhuàng xīn。