古诗词

质古玩行

屈大均

我之所玩无珍奇,玉杯玉盘佳人贻。wǒ zhī suǒ wán wú zhēn qí,yù bēi yù pán jiā rén yí。
珊瑚樱桃红多肌,以为笔格光离离。shān hú yīng táo hóng duō jī,yǐ wèi bǐ gé guāng lí lí。
贫中往往乏名酒,杯无颜色焦羊脂。pín zhōng wǎng wǎng fá míng jiǔ,bēi wú yán sè jiāo yáng zhī。
象箸纷纭作一束,山殽厌饫无香狸。xiàng zhù fēn yún zuò yī shù,shān xiáo yàn yù wú xiāng lí。
雷惊花入纹参差,血牙鲜润徒空持。léi jīng huā rù wén cān chà,xuè yá xiān rùn tú kōng chí。
饥来儿女容惨淡,堂上旨甘安所资。jī lái ér nǚ róng cǎn dàn,táng shàng zhǐ gān ān suǒ zī。
赵生为我鞠躬执,子母钱家求毫厘。zhào shēng wèi wǒ jū gōng zhí,zi mǔ qián jiā qiú háo lí。
寄实于人不越宿,于托妻子怀忧疑。jì shí yú rén bù yuè sù,yú tuō qī zi huái yōu yí。
暴弃天物贵易贱,锥刀之末终何裨。bào qì tiān wù guì yì jiàn,zhuī dāo zhī mò zhōng hé bì。
韫椟不能沽不忍,须臾割爱含酸悲。yùn dú bù néng gū bù rěn,xū yú gē ài hán suān bēi。
况兼玉镇雕眠狮,初看绝似丹玻瓈。kuàng jiān yù zhèn diāo mián shī,chū kàn jué shì dān bō lí。
何年出自晋灵冢,蟾蜍书滴交光辉。hé nián chū zì jìn líng zhǒng,chán chú shū dī jiāo guāng huī。
昔人殉葬苦用此,宝华吐白虹霏霏。xī rén xùn zàng kǔ yòng cǐ,bǎo huá tǔ bái hóng fēi fēi。
精彩溢流可照面,美人气见春含滋。jīng cǎi yì liú kě zhào miàn,měi rén qì jiàn chūn hán zī。
血痕暗洒古花碧,水岩火捺同膏肥。xuè hén àn sǎ gǔ huā bì,shuǐ yán huǒ nà tóng gāo féi。
藐姑冰雪久渗渍,苌弘朱碧争淋漓。miǎo gū bīng xuě jiǔ shèn zì,cháng hóng zhū bì zhēng lín lí。
珊瑚旧是烽火柏,赵佗铁纲千寻施。shān hú jiù shì fēng huǒ bǎi,zhào tuó tiě gāng qiān xún shī。
一本三柯献高帝,夜光欲然惊波斯。yī běn sān kē xiàn gāo dì,yè guāng yù rán jīng bō sī。
一年始黄三年赤,扶疏石上连根移。yī nián shǐ huáng sān nián chì,fú shū shí shàng lián gēn yí。
积草池中泣辞汉,流落石家人不知。jī cǎo chí zhōng qì cí hàn,liú luò shí jiā rén bù zhī。
多谢绿珠铁如意,为予击碎馀一枝。duō xiè lǜ zhū tiě rú yì,wèi yǔ jī suì yú yī zhī。
槎枒颇似鹿角菜,礧砢多节仍纷披。chá yā pǒ shì lù jiǎo cài,léi kē duō jié réng fēn pī。
虫食琅玕小穿穴,洞见心赤如通犀。chóng shí láng gān xiǎo chuān xué,dòng jiàn xīn chì rú tōng xī。
不知珊瑚雄定雌,或女珊瑚之孑遗。bù zhī shān hú xióng dìng cí,huò nǚ shān hú zhī jié yí。
珊瑚之棁一萌蘖,尺寸亦作盘蛟螭。shān hú zhī zhuō yī méng niè,chǐ cùn yì zuò pán jiāo chī。
绿沈漆镂大小管,参两架取随高卑。lǜ shěn qī lòu dà xiǎo guǎn,cān liǎng jià qǔ suí gāo bēi。
犀植象跗恣偃仰,铜龙不插难倾欹。xī zhí xiàng fū zì yǎn yǎng,tóng lóng bù chā nán qīng yī。
门庭免著太冲笔,笔床不用相撑支。mén tíng miǎn zhù tài chōng bǐ,bǐ chuáng bù yòng xiāng chēng zhī。
一朝为质去书案,兔翰狐柱伤无依。yī cháo wèi zhì qù shū àn,tù hàn hú zhù shāng wú yī。
栖笔寝牍自今始,泣别左伯兼张芝。qī bǐ qǐn dú zì jīn shǐ,qì bié zuǒ bó jiān zhāng zhī。
馁在砚田耕不得,鬻文为活求者谁。něi zài yàn tián gēng bù dé,yù wén wèi huó qiú zhě shuí。
君苗焚笔欲更学,陈汤掷笔思乘时。jūn miáo fén bǐ yù gèng xué,chén tāng zhì bǐ sī chéng shí。
错刀粪土尔何物,令我推颓迷所为。cuò dāo fèn tǔ ěr hé wù,lìng wǒ tuī tuí mí suǒ wèi。
锱铢仰面贾人子,彼贱丈夫何蚩蚩。zī zhū yǎng miàn jiǎ rén zi,bǐ jiàn zhàng fū hé chī chī。
一钱羞涩笑杜老,岂知百万囊珠玑。yī qián xiū sè xiào dù lǎo,qǐ zhī bǎi wàn náng zhū jī。
珠玑无用化鱼目,泥沙抛弃空骇鸡。zhū jī wú yòng huà yú mù,ní shā pāo qì kōng hài jī。
妻孥朝夕作书蠹,食尽万卷仍长饥。qī nú cháo xī zuò shū dù,shí jǐn wàn juǎn réng zhǎng jī。
鲋鱼只求升斗活,鹓雏遑与梧桐期。fù yú zhǐ qiú shēng dòu huó,yuān chú huáng yǔ wú tóng qī。
呜咽无言向珍宝,临分审视无瑕疵。wū yàn wú yán xiàng zhēn bǎo,lín fēn shěn shì wú xiá cī。
鲛文鹅眼多盗铸,绀文赤仄忧吾欺。jiāo wén é yǎn duō dào zhù,gàn wén chì zè yōu wú qī。
但求白镪救当厄,多寡敢望兼金赍。dàn qiú bái qiāng jiù dāng è,duō guǎ gǎn wàng jiān jīn jī。
区区长物不自保,匹夫怀璧防灾罹。qū qū zhǎng wù bù zì bǎo,pǐ fū huái bì fáng zāi lí。
交情所贵在终始,遗簪故剑诚吾师。jiāo qíng suǒ guì zài zhōng shǐ,yí zān gù jiàn chéng wú shī。
殷勤赎汝未容缓,恐遭点辱琼瑶姿。yīn qín shú rǔ wèi róng huǎn,kǒng zāo diǎn rǔ qióng yáo zī。
与儿辈处患玷缺,白圭再磨终不宜。yǔ ér bèi chù huàn diàn quē,bái guī zài mó zhōng bù yí。
紫榆文具谨扃钥,愿言什袭长孳孳。zǐ yú wén jù jǐn jiōng yào,yuàn yán shén xí zhǎng zī zī。
稍待竭力营阿堵,朱提或得微刀圭。shāo dài jié lì yíng ā dǔ,zhū tí huò dé wēi dāo guī。
凭君完璧复归我,被褐坏之毋迟迟。píng jūn wán bì fù guī wǒ,bèi hè huài zhī wú chí chí。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

送声远往杭州

屈大均

舟向孤山柳外堤,知从处士问幽栖。zhōu xiàng gū shān liǔ wài dī,zhī cóng chù shì wèn yōu qī。
故人亦是林和靖,家有梅花作女妻。gù rén yì shì lín hé jìng,jiā yǒu méi huā zuò nǚ qī。

送声远往杭州

屈大均

雨雪归来匹马劳,翩翩不是五陵豪。yǔ xuě guī lái pǐ mǎ láo,piān piān bù shì wǔ líng háo。
锦囊双压明驼重,诗句多于金错刀。jǐn náng shuāng yā míng tuó zhòng,shī jù duō yú jīn cuò dāo。

西蜀费锡璜数枉书来自称私淑弟子赋以答之

屈大均

诗歌岂敢作人师,私淑如君乃不疑。shī gē qǐ gǎn zuò rén shī,sī shū rú jūn nǎi bù yí。
风雅只今谁丽则,不才多祖楚骚辞。fēng yǎ zhǐ jīn shuí lì zé,bù cái duō zǔ chǔ sāo cí。

西蜀费锡璜数枉书来自称私淑弟子赋以答之

屈大均

古诗源向汉京寻,十九情同三百深。gǔ shī yuán xiàng hàn jīng xún,shí jiǔ qíng tóng sān bǎi shēn。
唱叹泠然清庙瑟,朱弦疏越有遗音。chàng tàn líng rán qīng miào sè,zhū xián shū yuè yǒu yí yīn。

西蜀费锡璜数枉书来自称私淑弟子赋以答之

屈大均

少陵家学本昭明,文选教儿最老成。shǎo líng jiā xué běn zhāo míng,wén xuǎn jiào ér zuì lǎo chéng。
君向八朝中取法,休裁伪体逐时名。jūn xiàng bā cháo zhōng qǔ fǎ,xiū cái wěi tǐ zhú shí míng。

西蜀费锡璜数枉书来自称私淑弟子赋以答之

屈大均

开元大历十馀公,总在高才变化中。kāi yuán dà lì shí yú gōng,zǒng zài gāo cái biàn huà zhōng。
谁复光芒真万丈,谪仙犹让浣花翁。shuí fù guāng máng zhēn wàn zhàng,zhé xiān yóu ràng huàn huā wēng。

九月望后梅已数花先黄菊而发喜赋

屈大均

霜降初寒即吐花,不教黄菊擅陶家。shuāng jiàng chū hán jí tǔ huā,bù jiào huáng jú shàn táo jiā。
篱边秋色兼春色,别作幽人一岁华。lí biān qiū sè jiān chūn sè,bié zuò yōu rén yī suì huá。

秋夕作

屈大均

不知萧瑟是秋声,落叶哀蝉总不平。bù zhī xiāo sè shì qiū shēng,luò yè āi chán zǒng bù píng。
更恨蕉林当户牖,教人魂梦不分明。gèng hèn jiāo lín dāng hù yǒu,jiào rén hún mèng bù fēn míng。

题画

屈大均

老树横斜似酒龙,扶持须倩木芙蓉。lǎo shù héng xié shì jiǔ lóng,fú chí xū qiàn mù fú róng。
凭君更泼兰香墨,多写含霜三醉容。píng jūn gèng pō lán xiāng mò,duō xiě hán shuāng sān zuì róng。

梦里

屈大均

梦里啼痕湿锦衾,断肠人作峡猿吟。mèng lǐ tí hén shī jǐn qīn,duàn cháng rén zuò xiá yuán yín。
香魂未肯成烟雾,只为恩情深又深。xiāng hún wèi kěn chéng yān wù,zhǐ wèi ēn qíng shēn yòu shēn。

梦里

屈大均

衾枕何曾间死生,梦魂夜夜甚分明。qīn zhěn hé céng jiān sǐ shēng,mèng hún yè yè shén fēn míng。
无穷属累惟儿女,呜咽邻鸡第几声。wú qióng shǔ lèi wéi ér nǚ,wū yàn lín jī dì jǐ shēng。

梦里

屈大均

秋到宵深益有声,满林凉月助凄清。qiū dào xiāo shēn yì yǒu shēng,mǎn lín liáng yuè zhù qī qīng。
霜华一片催头白,断绝啼乌子母情。shuāng huá yī piàn cuī tóu bái,duàn jué tí wū zi mǔ qíng。

送王观察之官蜀中二十四首

屈大均

蜀道盘回似上天,川南更在二峨边。shǔ dào pán huí shì shàng tiān,chuān nán gèng zài èr é biān。
使君观察劳旌节,南极牂牁是下川。shǐ jūn guān chá láo jīng jié,nán jí zāng kē shì xià chuān。

送王观察之官蜀中二十四首

屈大均

回首京华北斗边,庭闱近与紫宸连。huí shǒu jīng huá běi dòu biān,tíng wéi jìn yǔ zǐ chén lián。
簪缨未敢辞神武,真逸华阳待暮年。zān yīng wèi gǎn cí shén wǔ,zhēn yì huá yáng dài mù nián。

送王观察之官蜀中二十四首

屈大均

旧事真人白紫清,传来仙诀自朱明。jiù shì zhēn rén bái zǐ qīng,chuán lái xiān jué zì zhū míng。
拂衣中岁谁能早,亲老空悬万里情。fú yī zhōng suì shuí néng zǎo,qīn lǎo kōng xuán wàn lǐ qíng。