古诗词

银河曲

屈大均

万里银河接凤城,迢迢怅望不胜情。wàn lǐ yín hé jiē fèng chéng,tiáo tiáo chàng wàng bù shèng qíng。
生作仙灵偏独宿,天公何苦累双星。shēng zuò xiān líng piān dú sù,tiān gōng hé kǔ lèi shuāng xīng。
为天耕织辛勤绝,一年一夕还呜咽。wèi tiān gēng zhī xīn qín jué,yī nián yī xī hái wū yàn。
谁言天上暂生离,胜似人间长死别。shuí yán tiān shàng zàn shēng lí,shèng shì rén jiān zhǎng sǐ bié。
人间死别又吞声,泪逐银河地下倾。rén jiān sǐ bié yòu tūn shēng,lèi zhú yín hé dì xià qīng。
荷鼓有妃仍命薄,匏瓜无匹肯心平。hé gǔ yǒu fēi réng mìng báo,páo guā wú pǐ kěn xīn píng。
相隔盈盈才一水,何如泉路数千里。xiāng gé yíng yíng cái yī shuǐ,hé rú quán lù shù qiān lǐ。
紫圭烟化绿珠沉,再见容华终已矣。zǐ guī yān huà lǜ zhū chén,zài jiàn róng huá zhōng yǐ yǐ。
清浅河精本易干,何须乌鹊日盘桓。qīng qiǎn hé jīng běn yì gàn,hé xū wū què rì pán huán。
填河肯用支机石,会见桥飞胜羽翰。tián hé kěn yòng zhī jī shí,huì jiàn qiáo fēi shèng yǔ hàn。
将牛更饮银河尽,天罪多情应不忍。jiāng niú gèng yǐn yín hé jǐn,tiān zuì duō qíng yīng bù rěn。
本是牵牛贵莫当,化为沐犊穷堪悯。běn shì qiān niú guì mò dāng,huà wèi mù dú qióng kān mǐn。
玉手回旋作七襄,长空日夕锦霞张。yù shǒu huí xuán zuò qī xiāng,zhǎng kōng rì xī jǐn xiá zhāng。
难将绮绣偿天债,皇穹何不重文章。nán jiāng qǐ xiù cháng tiān zhài,huáng qióng hé bù zhòng wén zhāng。
浣纱水冷谁知汝,胍胍灵仇不得语。huàn shā shuǐ lěng shuí zhī rǔ,guā guā líng chóu bù dé yǔ。
龙镳不解逐浮槎,逃向人边依海渚。lóng biāo bù jiě zhú fú chá,táo xiàng rén biān yī hǎi zhǔ。
双精曾降黄姑地,金篦划河阻天使。shuāng jīng céng jiàng huáng gū dì,jīn bì huà hé zǔ tiān shǐ。
河名百沸至今传,牛女有祠人尽祀。hé míng bǎi fèi zhì jīn chuán,niú nǚ yǒu cí rén jǐn sì。
窃药嫦娥路不迷,蟾兔宫中容叛妻。qiè yào cháng é lù bù mí,chán tù gōng zhōng róng pàn qī。
不闻天帝罪奔月,天仙偏遣守空闺。bù wén tiān dì zuì bēn yuè,tiān xiān piān qiǎn shǒu kōng guī。
香华既有芳祠在,七夕不须针缕待。xiāng huá jì yǒu fāng cí zài,qī xī bù xū zhēn lǚ dài。
丈夫况作馆甥来,帝子应教须女代。zhàng fū kuàng zuò guǎn shēng lái,dì zi yīng jiào xū nǚ dài。
女儿乞巧且逡巡,巧得蟢丝祗误人。nǚ ér qǐ qiǎo qiě qūn xún,qiǎo dé xǐ sī zhī wù rén。
宝家枉自回文妙,卢女虚传飞盖神。bǎo jiā wǎng zì huí wén miào,lú nǚ xū chuán fēi gài shén。
指间织锦称机绝,岂是星光长照身。zhǐ jiān zhī jǐn chēng jī jué,qǐ shì xīng guāng zhǎng zhào shēn。
缣素不劳分丈尺,旧人争得白头新。jiān sù bù láo fēn zhàng chǐ,jiù rén zhēng dé bái tóu xīn。
自古才贤罕嘉耦,生逢寡宿难消受。zì gǔ cái xián hǎn jiā ǒu,shēng féng guǎ sù nán xiāo shòu。
安仁悼俪为姿研,诸葛求婚须貌丑。ān rén dào lì wèi zī yán,zhū gé qiú hūn xū mào chǒu。
而今倘欲娶姬姜,先乞双星与年寿。ér jīn tǎng yù qǔ jī jiāng,xiān qǐ shuāng xīng yǔ nián shòu。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

病起作

屈大均

物化何妨速,蜉蝣即是仙。wù huà hé fáng sù,fú yóu jí shì xiān。
如能生羽翼,便作一高蝉。rú néng shēng yǔ yì,biàn zuò yī gāo chán。
抱影归明月,遗音在碧泉。bào yǐng guī míng yuè,yí yīn zài bì quán。
泠泠风与露,吸饮病长捐。líng líng fēng yǔ lù,xī yǐn bìng zhǎng juān。

病起作

屈大均

处顺吾何事,馀生且复留。chù shùn wú hé shì,yú shēng qiě fù liú。
药劳贤太守,方得古丹丘。yào láo xián tài shǒu,fāng dé gǔ dān qiū。
未死终无用,非仁岂有求。wèi sǐ zhōng wú yòng,fēi rén qǐ yǒu qiú。
自今除痛苦,更得几春秋。zì jīn chú tòng kǔ,gèng dé jǐ chūn qiū。

病起作

屈大均

伏枕已多时,春光总未知。fú zhěn yǐ duō shí,chūn guāng zǒng wèi zhī。
儿欢梅结子,女喜柳垂丝。ér huān méi jié zi,nǚ xǐ liǔ chuí sī。
杖好扶须力,冠轻戴莫移。zhàng hǎo fú xū lì,guān qīng dài mò yí。
郊行殊未可,两失野人期。jiāo xíng shū wèi kě,liǎng shī yě rén qī。

人日榆林王夫人生辰追悼之

屈大均

因卿废人日,已历廿馀春。yīn qīng fèi rén rì,yǐ lì niàn yú chūn。
画恐容颜改,香教梦寐真。huà kǒng róng yán gǎi,xiāng jiào mèng mèi zhēn。
毛姜应是汝,玉女本非人。máo jiāng yīng shì rǔ,yù nǚ běn fēi rén。
峰下欢如昨,回思泪满巾。fēng xià huān rú zuó,huí sī lèi mǎn jīn。

人日榆林王夫人生辰追悼之

屈大均

昔时人日好,有美一人存。xī shí rén rì hǎo,yǒu měi yī rén cún。
此日陈花胜,丹青惨不言。cǐ rì chén huā shèng,dān qīng cǎn bù yán。
烟消埋玉地,月冷浣香村。yān xiāo mái yù dì,yuè lěng huàn xiāng cūn。
试拂生时镜,依稀见泪痕。shì fú shēng shí jìng,yī xī jiàn lèi hén。

秭归

屈大均

秭归文藻地,佳丽复蛾眉。zǐ guī wén zǎo dì,jiā lì fù é méi。
终古香溪月,光含神女姿。zhōng gǔ xiāng xī yuè,guāng hán shén nǚ zī。
江山空翠外,云雨泬寥时。jiāng shān kōng cuì wài,yún yǔ jué liáo shí。
兰芷香无极,行人不自持。lán zhǐ xiāng wú jí,xíng rén bù zì chí。

弱年

屈大均

弱年已好道,垂老未丹成。ruò nián yǐ hǎo dào,chuí lǎo wèi dān chéng。
悔别青山早,徒令白发生。huǐ bié qīng shān zǎo,tú lìng bái fā shēng。
穷猿吟啸苦,饥鹤羽毛轻。qióng yuán yín xiào kǔ,jī hè yǔ máo qīng。
几度思长往,飘然向玉京。jǐ dù sī zhǎng wǎng,piāo rán xiàng yù jīng。

屈大均

不食蝉无力,声如易断何。bù shí chán wú lì,shēng rú yì duàn hé。
露华涓滴少,秋气泬寥多。lù huá juān dī shǎo,qiū qì jué liáo duō。
高洁虽天性,悲凉岂太和。gāo jié suī tiān xìng,bēi liáng qǐ tài hé。
萧萧玄鬓影,一叶亦婆娑。xiāo xiāo xuán bìn yǐng,yī yè yì pó suō。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

一卧百馀日,相关惟使君。yī wò bǎi yú rì,xiāng guān wéi shǐ jūn。
药钱能苦致,餐物每甘分。yào qián néng kǔ zhì,cān wù měi gān fēn。
羽恐蝉将蜕,声愁鹤不闻。yǔ kǒng chán jiāng tuì,shēng chóu hè bù wén。
明朝挂帆去,谁复念孤云。míng cháo guà fān qù,shuí fù niàn gū yún。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

日来思复食,杯箸久生尘。rì lái sī fù shí,bēi zhù jiǔ shēng chén。
感尔金无橐,遗予味有珍。gǎn ěr jīn wú tuó,yí yǔ wèi yǒu zhēn。
畲田香秫美,浙海鲞鱼真。shē tián xiāng shú měi,zhè hǎi xiǎng yú zhēn。
稍损瓯中物,肝肠即古人。shāo sǔn ōu zhōng wù,gān cháng jí gǔ rén。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

松老思为石,桐焦待作琴。sōng lǎo sī wèi shí,tóng jiāo dài zuò qín。
但存辞世念,并绝学仙心。dàn cún cí shì niàn,bìng jué xué xiān xīn。
暖喜茶烟入,香嫌药气侵。nuǎn xǐ chá yān rù,xiāng xián yào qì qīn。
君来忧绝粒,又与白山蔘。jūn lái yōu jué lì,yòu yǔ bái shān shēn。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

一室沈冥日,全家惨淡秋。yī shì shěn míng rì,quán jiā cǎn dàn qiū。
无生曾亦学,不死欲何求。wú shēng céng yì xué,bù sǐ yù hé qiú。
香烬烟犹袅,灯残焰未收。xiāng jìn yān yóu niǎo,dēng cán yàn wèi shōu。
念君行有日,相诀且淹留。niàn jūn xíng yǒu rì,xiāng jué qiě yān liú。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

此别最凄然,当予衰疾年。cǐ bié zuì qī rán,dāng yǔ shuāi jí nián。
泪同春雨水,流满大江烟。lèi tóng chūn yǔ shuǐ,liú mǎn dà jiāng yān。
赋望将归日,魂招未死前。fù wàng jiāng guī rì,hún zhāo wèi sǐ qián。
休令巴峡里,添得一啼鹃。xiū lìng bā xiá lǐ,tiān dé yī tí juān。

病中奉柬王南区使君兼送之任川南

屈大均

流泪到潇湘,君看必断肠。liú lèi dào xiāo xiāng,jūn kàn bì duàn cháng。
时无骚子姓,定少楚辞章。shí wú sāo zi xìng,dìng shǎo chǔ cí zhāng。
哀怨一家善,风流终古长。āi yuàn yī jiā shàn,fēng liú zhōng gǔ zhǎng。
投诗赠先子,招我共琼浆。tóu shī zèng xiān zi,zhāo wǒ gòng qióng jiāng。

病中柬元孝

屈大均

病已知难愈,踟蹰欲委形。bìng yǐ zhī nán yù,chí chú yù wěi xíng。
黔娄谁作诔,贞曜汝题铭。qián lóu shuí zuò lěi,zhēn yào rǔ tí míng。
咫尺将魂爽,罗浮入杳冥。zhǐ chǐ jiāng hún shuǎng,luó fú rù yǎo míng。
儿曹营发冢,教近锦云屏。ér cáo yíng fā zhǒng,jiào jìn jǐn yún píng。