古诗词

草书歌赠蓝公漪

屈大均

公漪爱我草书好,画成即遣作今草。gōng yī ài wǒ cǎo shū hǎo,huà chéng jí qiǎn zuò jīn cǎo。
角扇屏风总不辞,龙蛇飞动为君扫。jiǎo shàn píng fēng zǒng bù cí,lóng shé fēi dòng wèi jūn sǎo。
古来草圣称张芝,神变无方吾所师。gǔ lái cǎo shèng chēng zhāng zhī,shén biàn wú fāng wú suǒ shī。
点画精微尽天纵,岂惟劲骨兼丰肌。diǎn huà jīng wēi jǐn tiān zòng,qǐ wéi jìn gǔ jiān fēng jī。
二王笔精复墨妙,思极天人无不肖。èr wáng bǐ jīng fù mò miào,sī jí tiān rén wú bù xiào。
率意超旷我亦工,研精体势未知要。lǜ yì chāo kuàng wǒ yì gōng,yán jīng tǐ shì wèi zhī yào。
汉人遗法久无传,用笔从来贵极圆。hàn rén yí fǎ jiǔ wú chuán,yòng bǐ cóng lái guì jí yuán。
怀素颇得草三昧,夏云随风任盘旋。huái sù pǒ dé cǎo sān mèi,xià yún suí fēng rèn pán xuán。
米芾神锋每太峻,大黄远射力愁尽。mǐ fèi shén fēng měi tài jùn,dà huáng yuǎn shè lì chóu jǐn。
张旭颠草虽自然,亦伤雄壮终非晋。zhāng xù diān cǎo suī zì rán,yì shāng xióng zhuàng zhōng fēi jìn。
我今学草常苦迟,未能变化犹矜持。wǒ jīn xué cǎo cháng kǔ chí,wèi néng biàn huà yóu jīn chí。
裙滑无多羊氏练,水清安得伯英池。qún huá wú duō yáng shì liàn,shuǐ qīng ān dé bó yīng chí。
伯喈作书必纨素,欲购千端与毫兔。bó jiē zuò shū bì wán sù,yù gòu qiān duān yǔ háo tù。
仲将如漆墨盈箱,左伯光妍纸无数。zhòng jiāng rú qī mò yíng xiāng,zuǒ bó guāng yán zhǐ wú shù。
为君乱作一笔书,心手窈冥随所如。wèi jūn luàn zuò yī bǐ shū,xīn shǒu yǎo míng suí suǒ rú。
蛟龙拿攫恣夭矫,骤雨飘风教有馀。jiāo lóng ná jué zì yāo jiǎo,zhòu yǔ piāo fēng jiào yǒu yú。
秾纤折衷更精熟,每日淋漓须百幅。nóng xiān zhé zhōng gèng jīng shú,měi rì lín lí xū bǎi fú。
君之散隶亦入神,以之相易须神速。jūn zhī sàn lì yì rù shén,yǐ zhī xiāng yì xū shén sù。
君有尊人草篆精,凡夫赵氏同飞名。jūn yǒu zūn rén cǎo zhuàn jīng,fán fū zhào shì tóng fēi míng。
故君法书具清识,感激知己深余情。gù jūn fǎ shū jù qīng shí,gǎn jī zhī jǐ shēn yú qíng。
笔力会当友造化,安得闭门日多暇。bǐ lì huì dāng yǒu zào huà,ān dé bì mén rì duō xiá。
右军筋骨亦精心,与君八分早相亚。yòu jūn jīn gǔ yì jīng xīn,yǔ jūn bā fēn zǎo xiāng yà。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

西樵

屈大均

几处飞崖断,因松作一桥。jǐ chù fēi yá duàn,yīn sōng zuò yī qiáo。
风多长化水,雨小亦生潮。fēng duō zhǎng huà shuǐ,yǔ xiǎo yì shēng cháo。
垂钓来红女,牵舟上紫霄。chuí diào lái hóng nǚ,qiān zhōu shàng zǐ xiāo。
年年茶笋候,人竞入西樵。nián nián chá sǔn hòu,rén jìng rù xī qiáo。

西樵大雨同雪公往碧玉洞观瀑布

屈大均

骤雨惊林壑,开门落叶纷。zhòu yǔ jīng lín hè,kāi mén luò yè fēn。
遥知东瀑布,澎湃下重云。yáo zhī dōng pù bù,pēng pài xià zhòng yún。
破壁虹蜺出,随风珠玉分。pò bì hóng ní chū,suí fēng zhū yù fēn。
萝衣沾湿尽,援引赖夫君。luó yī zhān shī jǐn,yuán yǐn lài fū jūn。

京江舟中望金焦二山作

屈大均

一水分京口,双峰作海门。yī shuǐ fēn jīng kǒu,shuāng fēng zuò hǎi mén。
潮蒸寒日气,天插白云根。cháo zhēng hán rì qì,tiān chā bái yún gēn。
十里钟声接,中流塔影奔。shí lǐ zhōng shēng jiē,zhōng liú tǎ yǐng bēn。
茫茫吴楚恨,呜咽与谁论。máng máng wú chǔ hèn,wū yàn yǔ shuí lùn。

宁陵道中赠梵公

屈大均

黄河犹未渡,怅望雨纷纷。huáng hé yóu wèi dù,chàng wàng yǔ fēn fēn。
久客亲形影,长征厌水云。jiǔ kè qīn xíng yǐng,zhǎng zhēng yàn shuǐ yún。
村荒难乞食,日暮易离群。cūn huāng nán qǐ shí,rì mù yì lí qún。
何夜嵩阳寺,疏钟定里闻。hé yè sōng yáng sì,shū zhōng dìng lǐ wén。

重赋梅花为陈伯子寿

屈大均

两度梅花发,相将紫塞看。liǎng dù méi huā fā,xiāng jiāng zǐ sāi kàn。
移来浮峤月,为尔不知寒。yí lái fú jiào yuè,wèi ěr bù zhī hán。
积雪含春色,微风落玉盘。jī xuě hán chūn sè,wēi fēng luò yù pán。
平生无可赠,惟有此琅玕。píng shēng wú kě zèng,wéi yǒu cǐ láng gān。

读白堂词选作

屈大均

南国伤风雅,诗亡但有词。nán guó shāng fēng yǎ,shī wáng dàn yǒu cí。
草堂多作者,北宋复今时。cǎo táng duō zuò zhě,běi sòng fù jīn shí。
才子兼能选,风流亦可师。cái zi jiān néng xuǎn,fēng liú yì kě shī。
定知徐孝穆,更与玉台期。dìng zhī xú xiào mù,gèng yǔ yù tái qī。

和杜二雪中入潼谷作

屈大均

泥深潼谷路,人马滑难行。ní shēn tóng gǔ lù,rén mǎ huá nán xíng。
雪以河形失,冰将岳势平。xuě yǐ hé xíng shī,bīng jiāng yuè shì píng。
当关非汉将,践华是秦城。dāng guān fēi hàn jiāng,jiàn huá shì qín chéng。
白帝祠前宿,愁君永夜情。bái dì cí qián sù,chóu jūn yǒng yè qíng。

夜集焦将军宅作

屈大均

白发奈春何,红颜塞上多。bái fā nài chūn hé,hóng yán sāi shàng duō。
迎来纷宝马,舞去得花罗。yíng lái fēn bǎo mǎ,wǔ qù dé huā luó。
丝管沉明月,壶觞起绿波。sī guǎn chén míng yuè,hú shāng qǐ lǜ bō。
将军饶逸兴,天晓恋鸣珂。jiāng jūn ráo yì xīng,tiān xiǎo liàn míng kē。

步出虎山桥作

屈大均

二汇太湖通,桥横玉镜中。èr huì tài hú tōng,qiáo héng yù jìng zhōng。
云光晴在水,雪气冷含风。yún guāng qíng zài shuǐ,xuě qì lěng hán fēng。
鹭下多盘石,乌啼只故宫。lù xià duō pán shí,wū tí zhǐ gù gōng。
花开先柳叶,斟酌白还红。huā kāi xiān liǔ yè,zhēn zhuó bái hái hóng。

题梅村集

屈大均

七字初唐好,司成变化中。qī zì chū táng hǎo,sī chéng biàn huà zhōng。
自兼长庆体,先赋永和宫。zì jiān zhǎng qìng tǐ,xiān fù yǒng hé gōng。
事补先朝史,声高列国风。shì bǔ xiān cháo shǐ,shēng gāo liè guó fēng。
遗音在流水,洄溯意无穷。yí yīn zài liú shuǐ,huí sù yì wú qióng。

夜坐蔡五玉得斋作

屈大均

平生此清夜,不负白云钟。píng shēng cǐ qīng yè,bù fù bái yún zhōng。
世事馀明月,天心但碧峰。shì shì yú míng yuè,tiān xīn dàn bì fēng。
微言因酒发,薄梦与花逢。wēi yán yīn jiǔ fā,báo mèng yǔ huā féng。
隐几谁能似,人间一老龙。yǐn jǐ shuí néng shì,rén jiān yī lǎo lóng。

初夏集蔡氏园池作

屈大均

江南樱笋会,最重是清和。jiāng nán yīng sǔn huì,zuì zhòng shì qīng hé。
柳色全欺酒,花光半染波。liǔ sè quán qī jiǔ,huā guāng bàn rǎn bō。
白鸥人事少,黄鸟友声多。bái ōu rén shì shǎo,huáng niǎo yǒu shēng duō。
芍药劳相赠,情如欲别何。sháo yào láo xiāng zèng,qíng rú yù bié hé。

秦淮观水涨作

屈大均

春尽流方满,微茫接凤台。chūn jǐn liú fāng mǎn,wēi máng jiē fèng tái。
黄因山雨发,青是海潮来。huáng yīn shān yǔ fā,qīng shì hǎi cháo lái。
野泪犹洋溢,天河未草莱。yě lèi yóu yáng yì,tiān hé wèi cǎo lái。
年年凫雁意,太液望重开。nián nián fú yàn yì,tài yè wàng zhòng kāi。

题怒吴楼

屈大均

一片吞吴气,风涛共不平。yī piàn tūn wú qì,fēng tāo gòng bù píng。
天门高庙貌,江左畏神明。tiān mén gāo miào mào,jiāng zuǒ wèi shén míng。
正统还先主,偏安亦汉京。zhèng tǒng hái xiān zhǔ,piān ān yì hàn jīng。
仲谋真国贼,遗恨是连营。zhòng móu zhēn guó zéi,yí hèn shì lián yíng。

题怒吴楼

屈大均

绝代髯超逸,名高季汉书。jué dài rán chāo yì,míng gāo jì hàn shū。
千秋犹讨贼,百战未宁居。qiān qiū yóu tǎo zéi,bǎi zhàn wèi níng jū。
豚犬魂安在,蛟龙气有馀。tún quǎn hún ān zài,jiāo lóng qì yǒu yú。
东吴尤可怒,乘势窃皇舆。dōng wú yóu kě nù,chéng shì qiè huáng yú。