古诗词

四雏操

屈大均

嗟四雏兮二男二女,咸婴孩兮无知,未委兮其虎与鼠。jiē sì chú xī èr nán èr nǚ,xián yīng hái xī wú zhī,wèi wěi xī qí hǔ yǔ shǔ。
朝无食兮酸啼,数顾视兮筐筥。cháo wú shí xī suān tí,shù gù shì xī kuāng jǔ。
为廉士兮不仁,吾过高兮累汝。wèi lián shì xī bù rén,wú guò gāo xī lèi rǔ。
彼墨台之殉洁兮,亦薇英之独茹。bǐ mò tái zhī xùn jié xī,yì wēi yīng zhī dú rú。
岂妻孥而同饥兮,为西山之土苴。qǐ qī nú ér tóng jī xī,wèi xī shān zhī tǔ jū。
吁嗟乎,膏粱吾不知求兮,文绣吾不知与。xū jiē hū,gāo liáng wú bù zhī qiú xī,wén xiù wú bù zhī yǔ。
徒著书兮满家,不能易兮一肥羜。tú zhù shū xī mǎn jiā,bù néng yì xī yī féi zhù。
既遭时兮不祥,分吾生兮终窭。jì zāo shí xī bù xiáng,fēn wú shēng xī zhōng jù。
熬文章兮为糜,是吾心兮所组。áo wén zhāng xī wèi mí,shì wú xīn xī suǒ zǔ。
化呱呱兮为蠹鱼,饱六艺兮以孳乳。huà gū gū xī wèi dù yú,bǎo liù yì xī yǐ zī rǔ。
天下皆晦盲兮,吾多学兮焉补。tiān xià jiē huì máng xī,wú duō xué xī yān bǔ。
欲号泣兮困穷,天地岂吾兮公姥。yù hào qì xī kùn qióng,tiān dì qǐ wú xī gōng lǎo。
彼鸱鸮兮肆虐,将切鸾皇兮为脯。bǐ chī xiāo xī sì nüè,jiāng qiè luán huáng xī wèi pú。
返岩穴兮深潜,与骨肉兮为土。fǎn yán xué xī shēn qián,yǔ gǔ ròu xī wèi tǔ。
已矣乎,孔雀爱其珠尾兮,山鸡惜其文羽。yǐ yǐ hū,kǒng què ài qí zhū wěi xī,shān jī xī qí wén yǔ。
宁网罗之见罹兮,不忍濡夫微雨。níng wǎng luó zhī jiàn lí xī,bù rěn rú fū wēi yǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

兰草

屈大均

花叶虽相似,青青有本心。huā yè suī xiāng shì,qīng qīng yǒu běn xīn。
亦知霜雪苦,不忍负空林。yì zhī shuāng xuě kǔ,bù rěn fù kōng lín。

持蔬轩作

屈大均

月出雨犹滴,微光似在林。yuè chū yǔ yóu dī,wēi guāng shì zài lín。
虫寒声渐小,不忍到愁心。chóng hán shēng jiàn xiǎo,bù rěn dào chóu xīn。

持蔬轩作

屈大均

蟋蟀寒相语,声声有所思。xī shuài hán xiāng yǔ,shēng shēng yǒu suǒ sī。
思君似初月,相照未多时。sī jūn shì chū yuè,xiāng zhào wèi duō shí。

持蔬轩作

屈大均

白云不出户,为我含精华。bái yún bù chū hù,wèi wǒ hán jīng huá。
所恐风吹去,离离成海霞。suǒ kǒng fēng chuī qù,lí lí chéng hǎi xiá。

持蔬轩作

屈大均

芙蓉白复红,向暮解还童。fú róng bái fù hóng,xiàng mù jiě hái tóng。
更拒秋霜甚,凝妆在月中。gèng jù qiū shuāng shén,níng zhuāng zài yuè zhōng。

持蔬轩作

屈大均

猗彼幽兰花,春黄而秋紫。yī bǐ yōu lán huā,chūn huáng ér qiū zǐ。
颜色能随时,所以媚君子。yán sè néng suí shí,suǒ yǐ mèi jūn zi。

持蔬轩作

屈大均

花叶皆有香,乃可持为佩。huā yè jiē yǒu xiāng,nǎi kě chí wèi pèi。
幽幽君子心,非兰无所爱。yōu yōu jūn zi xīn,fēi lán wú suǒ ài。

四愿辞

屈大均

愿君似芙蓉,不食犹可衣。yuàn jūn shì fú róng,bù shí yóu kě yī。
芙蓉且有实,一一含霜肥。fú róng qiě yǒu shí,yī yī hán shuāng féi。

四愿辞

屈大均

愿君如山丹,花红至百日。yuàn jūn rú shān dān,huā hóng zhì bǎi rì。
红尽变为黄,犹作纯金质。hóng jǐn biàn wèi huáng,yóu zuò chún jīn zhì。

四愿辞

屈大均

愿君似茨菰,一乳十馀子。yuàn jūn shì cí gū,yī rǔ shí yú zi。
心心向太阳,岁寒花愈美。xīn xīn xiàng tài yáng,suì hán huā yù měi。

四愿辞

屈大均

愿君若琼木,一身作五香。yuàn jūn ruò qióng mù,yī shēn zuò wǔ xiāng。
朱火欲尽时,芳气犹飘扬。zhū huǒ yù jǐn shí,fāng qì yóu piāo yáng。

莱圃杂咏

屈大均

甘蕉经雨后,叶叶有新心。gān jiāo jīng yǔ hòu,yè yè yǒu xīn xīn。
舒卷无人见,萧疏又一林。shū juǎn wú rén jiàn,xiāo shū yòu yī lín。

莱圃杂咏

屈大均

佳色朝来变,微红似带霜。jiā sè cháo lái biàn,wēi hóng shì dài shuāng。
但令开满径,何必值重阳。dàn lìng kāi mǎn jìng,hé bì zhí zhòng yáng。

莱圃杂咏

屈大均

生意怜春草,油油是我心。shēng yì lián chūn cǎo,yóu yóu shì wǒ xīn。
穿冰才一寸,芳气已盈襟。chuān bīng cái yī cùn,fāng qì yǐ yíng jīn。

莱圃杂咏

屈大均

又见梅花发,枝枝影向西。yòu jiàn méi huā fā,zhī zhī yǐng xiàng xī。
可怜千万片,飞不到潜溪。kě lián qiān wàn piàn,fēi bù dào qián xī。