古诗词

四雏操

屈大均

嗟四雏兮二男二女,咸婴孩兮无知,未委兮其虎与鼠。jiē sì chú xī èr nán èr nǚ,xián yīng hái xī wú zhī,wèi wěi xī qí hǔ yǔ shǔ。
朝无食兮酸啼,数顾视兮筐筥。cháo wú shí xī suān tí,shù gù shì xī kuāng jǔ。
为廉士兮不仁,吾过高兮累汝。wèi lián shì xī bù rén,wú guò gāo xī lèi rǔ。
彼墨台之殉洁兮,亦薇英之独茹。bǐ mò tái zhī xùn jié xī,yì wēi yīng zhī dú rú。
岂妻孥而同饥兮,为西山之土苴。qǐ qī nú ér tóng jī xī,wèi xī shān zhī tǔ jū。
吁嗟乎,膏粱吾不知求兮,文绣吾不知与。xū jiē hū,gāo liáng wú bù zhī qiú xī,wén xiù wú bù zhī yǔ。
徒著书兮满家,不能易兮一肥羜。tú zhù shū xī mǎn jiā,bù néng yì xī yī féi zhù。
既遭时兮不祥,分吾生兮终窭。jì zāo shí xī bù xiáng,fēn wú shēng xī zhōng jù。
熬文章兮为糜,是吾心兮所组。áo wén zhāng xī wèi mí,shì wú xīn xī suǒ zǔ。
化呱呱兮为蠹鱼,饱六艺兮以孳乳。huà gū gū xī wèi dù yú,bǎo liù yì xī yǐ zī rǔ。
天下皆晦盲兮,吾多学兮焉补。tiān xià jiē huì máng xī,wú duō xué xī yān bǔ。
欲号泣兮困穷,天地岂吾兮公姥。yù hào qì xī kùn qióng,tiān dì qǐ wú xī gōng lǎo。
彼鸱鸮兮肆虐,将切鸾皇兮为脯。bǐ chī xiāo xī sì nüè,jiāng qiè luán huáng xī wèi pú。
返岩穴兮深潜,与骨肉兮为土。fǎn yán xué xī shēn qián,yǔ gǔ ròu xī wèi tǔ。
已矣乎,孔雀爱其珠尾兮,山鸡惜其文羽。yǐ yǐ hū,kǒng què ài qí zhū wěi xī,shān jī xī qí wén yǔ。
宁网罗之见罹兮,不忍濡夫微雨。níng wǎng luó zhī jiàn lí xī,bù rěn rú fū wēi yǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

天边

屈大均

天边明月迥含霜,夜夜哀笳怨望乡。tiān biān míng yuè jiǒng hán shuāng,yè yè āi jiā yuàn wàng xiāng。
一片愁心与鸿雁,秋风吹不到衡阳。yī piàn chóu xīn yǔ hóng yàn,qiū fēng chuī bù dào héng yáng。

吊王于一

屈大均

君本豫章贞女树,一朝摧折向秋风。jūn běn yù zhāng zhēn nǚ shù,yī cháo cuī zhé xiàng qiū fēng。
大名空在遗民传,白首同归恨不同。dà míng kōng zài yí mín chuán,bái shǒu tóng guī hèn bù tóng。

代州曲中作

屈大均

琵琶争唱玉娥郎,艳曲传来自武皇。pí pá zhēng chàng yù é láng,yàn qū chuán lái zì wǔ huáng。
一代文章馀乐府,孤臣泪洒雁门霜。yī dài wén zhāng yú lè fǔ,gū chén lèi sǎ yàn mén shuāng。

柬赵子实

屈大均

往岁慈娥清峪边,佳人双鬓杏花烟。wǎng suì cí é qīng yù biān,jiā rén shuāng bìn xìng huā yān。
莺歌细雨谁能那,马惜残霞亦不前。yīng gē xì yǔ shuí néng nà,mǎ xī cán xiá yì bù qián。

柬赵子实

屈大均

一别黄河间白云,秦筝慷慨梦中闻。yī bié huáng hé jiān bái yún,qín zhēng kāng kǎi mèng zhōng wén。
春光不到昭阳殿,绝代红颜却与君。chūn guāng bù dào zhāo yáng diàn,jué dài hóng yán què yǔ jūn。

柬赵子实

屈大均

生长邯郸二十春,平原那贵卖浆人。shēng zhǎng hán dān èr shí chūn,píng yuán nà guì mài jiāng rén。
黄金未必如肝胆,且共开樽醉锦茵。huáng jīn wèi bì rú gān dǎn,qiě gòng kāi zūn zuì jǐn yīn。

柬赵子实

屈大均

伯劳东去燕西飞,万里相逢泪欲挥。bó láo dōng qù yàn xī fēi,wàn lǐ xiāng féng lèi yù huī。
莫道王孙难自食,春来淮上鳜鱼肥。mò dào wáng sūn nán zì shí,chūn lái huái shàng guì yú féi。

柬赵子实

屈大均

走马阴山竞射雕,嘶风代马为君骄。zǒu mǎ yīn shān jìng shè diāo,sī fēng dài mǎ wèi jūn jiāo。
英雄不向沙场月,那得铙歌合短箫。yīng xióng bù xiàng shā chǎng yuè,nà dé náo gē hé duǎn xiāo。

柬赵子实

屈大均

双泪天山洒翠微,生憎鸿雁入关飞。shuāng lèi tiān shān sǎ cuì wēi,shēng zēng hóng yàn rù guān fēi。
望乡空上昭君墓,一片牛羊共夕晖。wàng xiāng kōng shàng zhāo jūn mù,yī piàn niú yáng gòng xī huī。

柬赵子实

屈大均

豪杰繇来厮养多,不逢张耳奈愁何。háo jié yáo lái sī yǎng duō,bù féng zhāng ěr nài chóu hé。
云蒸龙变知无命,早向深山弄薜萝。yún zhēng lóng biàn zhī wú mìng,zǎo xiàng shēn shān nòng bì luó。

柬赵子实

屈大均

燕赵无人吊望诸,君来意气定何如。yàn zhào wú rén diào wàng zhū,jūn lái yì qì dìng hé rú。
酒酣若是悲歌者,应念渐离堂下居。jiǔ hān ruò shì bēi gē zhě,yīng niàn jiàn lí táng xià jū。

柬赵子实

屈大均

汉家才子盛西京,高帝从来爱楚声。hàn jiā cái zi shèng xī jīng,gāo dì cóng lái ài chǔ shēng。
尔继房中诸乐府,清商一奏感神明。ěr jì fáng zhōng zhū lè fǔ,qīng shāng yī zòu gǎn shén míng。

柬赵子实

屈大均

我昨题诗太华峰,仙人掌上抱芙蓉。wǒ zuó tí shī tài huá fēng,xiān rén zhǎng shàng bào fú róng。
玉浆一就明星饮,赋比青莲思更浓。yù jiāng yī jiù míng xīng yǐn,fù bǐ qīng lián sī gèng nóng。

柬赵子实

屈大均

歌舞休将换玉骢,神仙只畏酒樽空。gē wǔ xiū jiāng huàn yù cōng,shén xiān zhǐ wèi jiǔ zūn kōng。
雁门亦有芙蕖好,醉共鸳鸯入水中。yàn mén yì yǒu fú qú hǎo,zuì gòng yuān yāng rù shuǐ zhōng。

柬赵子实

屈大均

豫让桥边落日昏,徘徊往迹泪双痕。yù ràng qiáo biān luò rì hūn,pái huái wǎng jì lèi shuāng hén。
君怜国士能终始,自有干将解报恩。jūn lián guó shì néng zhōng shǐ,zì yǒu gàn jiāng jiě bào ēn。