古诗词

渔人得巨鳖鬻于市赎而放之戏为此诗

成鹫

我生不乐逢伏羲,网罟既设发杀机。wǒ shēng bù lè féng fú xī,wǎng gǔ jì shè fā shā jī。
潜虽伏矣身亦危,绝流竭泽靡孑遗。qián suī fú yǐ shēn yì wēi,jué liú jié zé mí jié yí。
鱼虾蟹蛤由取携,朝市晚市肩相挤。yú xiā xiè há yóu qǔ xié,cháo shì wǎn shì jiān xiāng jǐ。
中有巨物非等夷,状类覆釜圆筲箕。zhōng yǒu jù wù fēi děng yí,zhuàng lèi fù fǔ yuán shāo jī。
缩项帖尾蒙絷维,舍身判命供烹炊。suō xiàng tiē wěi méng zhí wéi,shě shēn pàn mìng gōng pēng chuī。
市人过之咸朵颐,磨刀霍霍争先施。shì rén guò zhī xián duǒ yí,mó dāo huò huò zhēng xiān shī。
垂手入廛僧所稀,偶来乍见心酸悲。chuí shǒu rù chán sēng suǒ xī,ǒu lái zhà jiàn xīn suān bēi。
谛观乃是大鳖龟,脱渊失水虫蚁欺。dì guān nǎi shì dà biē guī,tuō yuān shī shuǐ chóng yǐ qī。
大似大人罹世羁,壮志消磨神力衰。dà shì dà rén lí shì jī,zhuàng zhì xiāo mó shén lì shuāi。
扬眉吐气今低垂,大声疾呼天不知。yáng méi tǔ qì jīn dī chuí,dà shēng jí hū tiān bù zhī。
丹砂可点金可挥,为君聊作续命丝。dān shā kě diǎn jīn kě huī,wèi jūn liáo zuò xù mìng sī。
施劳伐善吾岂为,相怜同病须同归。shī láo fá shàn wú qǐ wèi,xiāng lián tóng bìng xū tóng guī。
世人所重毛与皮,穹窿躯壳徒支离。shì rén suǒ zhòng máo yǔ pí,qióng lóng qū ké tú zhī lí。
五管在背喙在肌,介而不武顽且痴。wǔ guǎn zài bèi huì zài jī,jiè ér bù wǔ wán qiě chī。
不堪钻灼通幽微,吉凶悔吝惭先几。bù kān zuān zhuó tōng yōu wēi,jí xiōng huǐ lìn cán xiān jǐ。
随波逐浪能几时,俯首听命于造物之小儿。suí bō zhú làng néng jǐ shí,fǔ shǒu tīng mìng yú zào wù zhī xiǎo ér。
非不枵然大也,吾为其无用而故弃之。fēi bù xiāo rán dà yě,wú wèi qí wú yòng ér gù qì zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

臣心百折类抽丝,欲写丹心退食时。chén xīn bǎi zhé lèi chōu sī,yù xiě dān xīn tuì shí shí。
那得朝廊千万丈,代将牙笏为书思。nà dé cháo láng qiān wàn zhàng,dài jiāng yá hù wèi shū sī。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

青莲老子心胆怯,会么居士太饶舌。qīng lián lǎo zi xīn dǎn qiè,huì me jū shì tài ráo shé。
不难不易在当人,剑门劈破乾坤裂。bù nán bù yì zài dāng rén,jiàn mén pī pò qián kūn liè。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

舞干七日苗民格,何以文翁化蜀时。wǔ gàn qī rì miáo mín gé,hé yǐ wén wēng huà shǔ shí。
月下群苗自歌舞,抱关檄文也相宜。yuè xià qún miáo zì gē wǔ,bào guān xí wén yě xiāng yí。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

为蚓为蜩原一体,饮泉饮露也同清。wèi yǐn wèi tiáo yuán yī tǐ,yǐn quán yǐn lù yě tóng qīng。
腹中岂有不平事,飞出枝头咽一声。fù zhōng qǐ yǒu bù píng shì,fēi chū zhī tóu yàn yī shēng。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

曾笑贫儿夸暴富,又怜老姥作贫婆。céng xiào pín ér kuā bào fù,yòu lián lǎo lǎo zuò pín pó。
提筐植杖沿街乞,餍足墦间不较多。tí kuāng zhí zhàng yán jiē qǐ,yàn zú fán jiān bù jiào duō。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

仓颉未生先有字,包羲才画已无书。cāng jié wèi shēng xiān yǒu zì,bāo xī cái huà yǐ wú shū。
瓜园共看如意帖,借问三?如不如。guā yuán gòng kàn rú yì tiē,jiè wèn sān rú bù rú。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

选官须近圣人边,选佛直到然灯前。xuǎn guān xū jìn shèng rén biān,xuǎn fú zhí dào rán dēng qián。
选石全凭方寸地,清风两袖米家颠。xuǎn shí quán píng fāng cùn dì,qīng fēng liǎng xiù mǐ jiā diān。

题刘让夫明府行乐图十二

成鹫

尺幅波涛万里思,坳堂杯水即天池。chǐ fú bō tāo wàn lǐ sī,ào táng bēi shuǐ jí tiān chí。
凭君开只摩醯眼,看到扶桑日出时。píng jūn kāi zhǐ mó xī yǎn,kàn dào fú sāng rì chū shí。

和诸笠山县尉见过一韵四绝

成鹫

牢锁重关路不通,何人过我扣参同。láo suǒ zhòng guān lù bù tōng,hé rén guò wǒ kòu cān tóng。
问君识得真空否,法界空时讼狱空。wèn jūn shí dé zhēn kōng fǒu,fǎ jiè kōng shí sòng yù kōng。

和诸笠山县尉见过一韵四绝

成鹫

大地春光一气通,河阳花与武陵同。dà dì chūn guāng yī qì tōng,hé yáng huā yǔ wǔ líng tóng。
花时花下逢梅福,一笑相看色是空。huā shí huā xià féng méi fú,yī xiào xiāng kàn sè shì kōng。

和诸笠山县尉见过一韵四绝

成鹫

挟策宁兼博塞通,亡羊前路却相同。xié cè níng jiān bó sāi tōng,wáng yáng qián lù què xiāng tóng。
暂时放下官家事,莫放花前茗碗空。zàn shí fàng xià guān jiā shì,mò fàng huā qián míng wǎn kōng。

和诸笠山县尉见过一韵四绝

成鹫

春水浮天万派通,扬舲鼓枻往来同。chūn shuǐ fú tiān wàn pài tōng,yáng líng gǔ yì wǎng lái tóng。
画船去后松门闭,归雁一声过远空。huà chuán qù hòu sōng mén bì,guī yàn yī shēng guò yuǎn kōng。

送高邑佐伴贡入京用来韵十首

成鹫

代耕未易得逢年,宦况诗情总冷然。dài gēng wèi yì dé féng nián,huàn kuàng shī qíng zǒng lěng rán。
闲却簿书问重译,风光何处不周还。xián què bù shū wèn zhòng yì,fēng guāng hé chù bù zhōu hái。

送高邑佐伴贡入京用来韵十首

成鹫

江上大郎连二郎,江干番舶并官航。jiāng shàng dà láng lián èr láng,jiāng gàn fān bó bìng guān háng。
远人不用夸奇货,馆伴明珠在锦囊。yuǎn rén bù yòng kuā qí huò,guǎn bàn míng zhū zài jǐn náng。

送高邑佐伴贡入京用来韵十首

成鹫

登舟风便抱琴眠,梦逐飞凫上九天。dēng zhōu fēng biàn bào qín mián,mèng zhú fēi fú shàng jiǔ tiān。
此去莫愁天路远,清风先到圣人前。cǐ qù mò chóu tiān lù yuǎn,qīng fēng xiān dào shèng rén qián。