古诗词

秋日卧疴京邸与王郑二司徒论书时二君相继自吴中至

林大春

宿昔好奇书,家世本岭峤。sù xī hǎo qí shū,jiā shì běn lǐng jiào。
山中禹篆稀,海上羲文杳。shān zhōng yǔ zhuàn xī,hǎi shàng xī wén yǎo。
习静入山中,冥心坐幽讨。xí jìng rù shān zhōng,míng xīn zuò yōu tǎo。
风起珠林鸣,翡翠翔其表。fēng qǐ zhū lín míng,fěi cuì xiáng qí biǎo。
晴云泛溟渤,蛟龙浴仪曜。qíng yún fàn míng bó,jiāo lóng yù yí yào。
感此悟真诠,因之契夙好。gǎn cǐ wù zhēn quán,yīn zhī qì sù hǎo。
一自出山来,公车待明诏。yī zì chū shān lái,gōng chē dài míng zhào。
朝游齐鲁郊,暮宿燕门徼。cháo yóu qí lǔ jiāo,mù sù yàn mén jiǎo。
前年西入关,京洛恣临眺。qián nián xī rù guān,jīng luò zì lín tiào。
秦迹访西华,汉图陟嵩少。qín jì fǎng xī huá,hàn tú zhì sōng shǎo。
迤逦出商墟,谒我先人庙。yí lǐ chū shāng xū,yè wǒ xiān rén miào。
墓门有石碣,云是宣尼造。mù mén yǒu shí jié,yún shì xuān ní zào。
文古苔藓深,读之泪盈抱。wén gǔ tái xiǎn shēn,dú zhī lèi yíng bào。
心画良在兹,幽怀耿惟肖。xīn huà liáng zài zī,yōu huái gěng wéi xiào。
无奈白日驰,悒悒红尘绕。wú nài bái rì chí,yì yì hóng chén rào。
有时忽乘兴,对客漫挥扫。yǒu shí hū chéng xīng,duì kè màn huī sǎo。
只为舒沉郁,聊用资言笑。zhǐ wèi shū chén yù,liáo yòng zī yán xiào。
岂知海内英,神交乃不约。qǐ zhī hǎi nèi yīng,shén jiāo nǎi bù yuē。
孔丛起西垂,邂逅咸阳道。kǒng cóng qǐ xī chuí,xiè hòu xián yáng dào。
索我双素书,为我发清啸。suǒ wǒ shuāng sù shū,wèi wǒ fā qīng xiào。
相思别后看,传家讵为宝。xiāng sī bié hòu kàn,chuán jiā jù wèi bǎo。
舞剑两悠悠,飞盖何寥渺。wǔ jiàn liǎng yōu yōu,fēi gài hé liáo miǎo。
昨予自东还,二君并南召。zuó yǔ zì dōng hái,èr jūn bìng nán zhào。
谷口意已真,会稽谅同调。gǔ kǒu yì yǐ zhēn,huì jī liàng tóng diào。
今兹明光归,相见各倾倒。jīn zī míng guāng guī,xiāng jiàn gè qīng dào。
自言徵仲交,况慕祝京兆。zì yán zhēng zhòng jiāo,kuàng mù zhù jīng zhào。
俗方右江河,君乃薄沈赵。sú fāng yòu jiāng hé,jūn nǎi báo shěn zhào。
坐客尽惊嗟,病夫亦狂叫。zuò kè jǐn jīng jiē,bìng fū yì kuáng jiào。
生绡蔼雾披,墨精纷日耀。shēng xiāo ǎi wù pī,mò jīng fēn rì yào。
为君振修翰,含情转悽悄。wèi jūn zhèn xiū hàn,hán qíng zhuǎn qī qiāo。
因思造化工,为穷金石奥。yīn sī zào huà gōng,wèi qióng jīn shí ào。
下及晋魏初,上乃彻轩昊。xià jí jìn wèi chū,shàng nǎi chè xuān hào。
史籀已雕凿,宁复论斯邈。shǐ zhòu yǐ diāo záo,níng fù lùn sī miǎo。
芝玉溯颓波,元常启末照。zhī yù sù tuí bō,yuán cháng qǐ mò zhào。
嗟哉王右军,未免偏傍诮。jiē zāi wáng yòu jūn,wèi miǎn piān bàng qiào。
男儿自我作,何必师窈窕。nán ér zì wǒ zuò,hé bì shī yǎo tiǎo。
千古馀鸟迹,道合自然妙。qiān gǔ yú niǎo jì,dào hé zì rán miào。
安得还此风,与子游浑灏。ān dé hái cǐ fēng,yǔ zi yóu hún hào。

林大春

明广东潮阳人,字邦阳,一字井丹。嘉靖二十九年进士。授行人,累官浙江提学副使,致高拱私党于法,为言官论劾,罢官。有《井丹集》。 林大春的作品>>

猜您喜欢

岁除寇至和吴广文五首

林大春

玉箫金鼓近春晖,旧日繁华事已非。yù xiāo jīn gǔ jìn chūn huī,jiù rì fán huá shì yǐ fēi。
刚道土牛随地转,却看铁骑逐云飞。gāng dào tǔ niú suí dì zhuǎn,què kàn tiě qí zhú yún fēi。
沧溟那更堪垂钓,翠阜何缘共采薇。cāng míng nà gèng kān chuí diào,cuì fù hé yuán gòng cǎi wēi。
犹忆当年壬癸会,严城白昼锁重围。yóu yì dāng nián rén guǐ huì,yán chéng bái zhòu suǒ zhòng wéi。

岁除寇至和吴广文五首

林大春

南郭沧江入海艘,何无忠愤怒秋涛。nán guō cāng jiāng rù hǎi sōu,hé wú zhōng fèn nù qiū tāo。
千山杀气青天泣,万古伤魂白骨高。qiān shān shā qì qīng tiān qì,wàn gǔ shāng hún bái gǔ gāo。
寡妇几家供野火,孤儿无处荐溪毛。guǎ fù jǐ jiā gōng yě huǒ,gū ér wú chù jiàn xī máo。
可怜授钺诸飞将,不念宸衷东顾劳。kě lián shòu yuè zhū fēi jiāng,bù niàn chén zhōng dōng gù láo。

岁除寇至和吴广文五首

林大春

谁谓江南庾信哀,多应未上粤王台。shuí wèi jiāng nán yǔ xìn āi,duō yīng wèi shàng yuè wáng tái。
愁闻绣幕珠帘尽,犹载歌钟舞袖来。chóu wén xiù mù zhū lián jǐn,yóu zài gē zhōng wǔ xiù lái。
献疏可谁医国手,传经今见掞天才。xiàn shū kě shuí yī guó shǒu,chuán jīng jīn jiàn shàn tiān cái。
相逢道有徵兵诏,无数庞眉惨色开。xiāng féng dào yǒu zhēng bīng zhào,wú shù páng méi cǎn sè kāi。

岁除寇至和吴广文五首

林大春

年来金甲几时销,一望烟村迥寂寥。nián lái jīn jiǎ jǐ shí xiāo,yī wàng yān cūn jiǒng jì liáo。
石窦夜窥南海月,云门晴吼越江潮。shí dòu yè kuī nán hǎi yuè,yún mén qíng hǒu yuè jiāng cháo。
张罗豢虎谋何拙,纵壑游鱼势自骄。zhāng luó huàn hǔ móu hé zhuō,zòng hè yóu yú shì zì jiāo。
大会番禺须此日,楼船应不让嫖姚。dà huì fān yú xū cǐ rì,lóu chuán yīng bù ràng piáo yáo。

岁除寇至和吴广文五首

林大春

谁染关山战血红,三吴壮士引雕弓。shuí rǎn guān shān zhàn xuè hóng,sān wú zhuàng shì yǐn diāo gōng。
荒林虎啸风声切,野戍乌啼夜色空。huāng lín hǔ xiào fēng shēng qiè,yě shù wū tí yè sè kōng。
未信吟诗能退虏,翻令生子学从戎。wèi xìn yín shī néng tuì lǔ,fān lìng shēng zi xué cóng róng。
何当挽取天河水,净洗扶桑日月东。hé dāng wǎn qǔ tiān hé shuǐ,jìng xǐ fú sāng rì yuè dōng。

寄郭舜举行人

林大春

钱塘挥袂忽三秋,羡汝名成四国游。qián táng huī mèi hū sān qiū,xiàn rǔ míng chéng sì guó yóu。
仗节恩新逢圣主,分庭礼自抗王侯。zhàng jié ēn xīn féng shèng zhǔ,fēn tíng lǐ zì kàng wáng hóu。
南随越鸟湖山远,东望秦松岱岳幽。nán suí yuè niǎo hú shān yuǎn,dōng wàng qín sōng dài yuè yōu。
我亦昔曾陪汉使,壮心今已负名流。wǒ yì xī céng péi hàn shǐ,zhuàng xīn jīn yǐ fù míng liú。

春日得曾中丞书至自吉水

林大春

河尹风流十载逢,仙舟每自忆林宗。hé yǐn fēng liú shí zài féng,xiān zhōu měi zì yì lín zōng。
西行却转三巴驭,北望应悬五凤钟。xī xíng què zhuǎn sān bā yù,běi wàng yīng xuán wǔ fèng zhōng。
翠岭春回芳草合,青原书到白云封。cuì lǐng chūn huí fāng cǎo hé,qīng yuán shū dào bái yún fēng。
开函不觉神飞去,何日重登江上峰。kāi hán bù jué shén fēi qù,hé rì zhòng dēng jiāng shàng fēng。

唐明府自泰和驰素卷索书兼示近作走笔赋此

林大春

生绡十丈锦为装,千里遥传到草堂。shēng xiāo shí zhàng jǐn wèi zhuāng,qiān lǐ yáo chuán dào cǎo táng。
岂谓輶轩在翁孺,终当书籍代中郎。qǐ wèi yóu xuān zài wēng rú,zhōng dāng shū jí dài zhōng láng。
新诗句句光堪摘,春雁年年情更长。xīn shī jù jù guāng kān zhāi,chūn yàn nián nián qíng gèng zhǎng。
见说时清政多暇,栽花应已遍河阳。jiàn shuō shí qīng zhèng duō xiá,zāi huā yīng yǐ biàn hé yáng。

凤渚薛生以岁暮来访季弟于山斋因留信宿别去诗以赠之

林大春

孤山玉蕊破晴芬,家弟朝朝苦忆君。gū shān yù ruǐ pò qíng fēn,jiā dì cháo cháo kǔ yì jūn。
说到便怜书似雪,重来空有赋凌云。shuō dào biàn lián shū shì xuě,zhòng lái kōng yǒu fù líng yún。
幽斋夜语山灵动,曲水春临海色分。yōu zhāi yè yǔ shān líng dòng,qū shuǐ chūn lín hǎi sè fēn。
忽别雁行归凤渚,徒劳牛斗望龙文。hū bié yàn xíng guī fèng zhǔ,tú láo niú dòu wàng lóng wén。

送吴广文移官陵水

林大春

河汾早负干时策,此日翻成泛海游。hé fén zǎo fù gàn shí cè,cǐ rì fān chéng fàn hǎi yóu。
高弟谁从观庙器,名山聊复访坟丘。gāo dì shuí cóng guān miào qì,míng shān liáo fù fǎng fén qiū。
风涛乍转诸星晓,岛树长青万壑秋。fēng tāo zhà zhuǎn zhū xīng xiǎo,dǎo shù zhǎng qīng wàn hè qiū。
却忆旧游欧博士,偏逢吏部入中州。què yì jiù yóu ōu bó shì,piān féng lì bù rù zhōng zhōu。

和周生菊下独酌韵同舍弟作

林大春

谁移丹菊遍疏篱,恰比醇醪色味奇。shuí yí dān jú biàn shū lí,qià bǐ chún láo sè wèi qí。
三径况存松作伴,小山谁许桂联枝。sān jìng kuàng cún sōng zuò bàn,xiǎo shān shuí xǔ guì lián zhī。
珠帘顾影情偏适,玉斝浮香醉岂辞。zhū lián gù yǐng qíng piān shì,yù jiǎ fú xiāng zuì qǐ cí。
一自潘生作赋后,嵇才鲍思总堪疑。yī zì pān shēng zuò fù hòu,jī cái bào sī zǒng kān yí。

次韵萧府君喜陈别驾至潮之作

林大春

二妙同登桂苑秋,金楼灵鹫况同游。èr miào tóng dēng guì yuàn qiū,jīn lóu líng jiù kuàng tóng yóu。
重逢已觉成三益,得句还应逼四愁。zhòng féng yǐ jué chéng sān yì,dé jù hái yīng bī sì chóu。
射斗遥空馀短剑,凌风极浦忆仙舟。shè dòu yáo kōng yú duǎn jiàn,líng fēng jí pǔ yì xiān zhōu。
嗟予忝窃仍分榻,疑傍箫声与凤谋。jiē yǔ tiǎn qiè réng fēn tà,yí bàng xiāo shēng yǔ fèng móu。

舍弟季子郊居观梅有作因用其韵自嘲书以示之

林大春

腊残春近忆郊坰,拟看梅花过小亭。là cán chūn jìn yì jiāo jiōng,nǐ kàn méi huā guò xiǎo tíng。
世态定须愁冷落,良工应已愧丹青。shì tài dìng xū chóu lěng luò,liáng gōng yīng yǐ kuì dān qīng。
风飘雪片衣犹湿,月拥芳魂睡欲醒。fēng piāo xuě piàn yī yóu shī,yuè yōng fāng hún shuì yù xǐng。
却笑孤山林处士,未能闭户草玄经。què xiào gū shān lín chù shì,wèi néng bì hù cǎo xuán jīng。

督府司马凌公大征罗旁上功次得蒙绮币之赐兼荫一子为勋卫盖异数也其年冬十月适会诞辰于是丘使君请予作诗为贺遂成一律

林大春

苍梧南海汉时功,渌水今看鸟道通。cāng wú nán hǎi hàn shí gōng,lù shuǐ jīn kàn niǎo dào tōng。
信有鱼龙来作阵,肯教蛇虺更为宫。xìn yǒu yú lóng lái zuò zhèn,kěn jiào shé huī gèng wèi gōng。
恩波世及垂勋籍,命服亲承列上公。ēn bō shì jí chuí xūn jí,mìng fú qīn chéng liè shàng gōng。
况值阳春正初度,遥知歌舞异方同。kuàng zhí yáng chūn zhèng chū dù,yáo zhī gē wǔ yì fāng tóng。

闻丘使君顷得稍迁报有飘然之思焉诗以别之

林大春

襄阳紫陌散铜鞮,为报山公征马嘶。xiāng yáng zǐ mò sàn tóng dī,wèi bào shān gōng zhēng mǎ sī。
漫说儿童歌正好,谁知父老望中迷。màn shuō ér tóng gē zhèng hǎo,shuí zhī fù lǎo wàng zhōng mí。
花明野戍迎前浦,雾隐春帆走绿堤。huā míng yě shù yíng qián pǔ,wù yǐn chūn fān zǒu lǜ dī。
惆怅无因共攀卧,离魂飞度武陵西。chóu chàng wú yīn gòng pān wò,lí hún fēi dù wǔ líng xī。