古诗词

赋得韩之水为潮州丘使君寿

林大春

君不见韩江之水清且涟,昔日何名今姓韩。jūn bù jiàn hán jiāng zhī shuǐ qīng qiě lián,xī rì hé míng jīn xìng hán。
乾坤剖辟江回环,不缘刺史畴能传。qián kūn pōu pì jiāng huí huán,bù yuán cì shǐ chóu néng chuán。
借问刺史家谁边,昌黎为邑韩为先。jiè wèn cì shǐ jiā shuí biān,chāng lí wèi yì hán wèi xiān。
为争佛骨摧龙颜,投荒远谪南海壖。wèi zhēng fú gǔ cuī lóng yán,tóu huāng yuǎn zhé nán hǎi ruán。
南海之中蛟鳄蟠,含沙射人甘如膻。nán hǎi zhī zhōng jiāo è pán,hán shā shè rén gān rú shān。
刺史投文达渊泉,坐令孽魄妖魂迁。cì shǐ tóu wén dá yuān quán,zuò lìng niè pò yāo hún qiān。
始知正气冲斗躔,不特文章光烛天。shǐ zhī zhèng qì chōng dòu chán,bù tè wén zhāng guāng zhú tiān。
斯人一去何当还,今日使君堪接联。sī rén yī qù hé dāng hái,jīn rì shǐ jūn kān jiē lián。
使君在朝秉芳荃,召对金门吏隐兼。shǐ jūn zài cháo bǐng fāng quán,zhào duì jīn mén lì yǐn jiān。
名驰五岳跨其巅,岂惟三楚腾孤骞。míng chí wǔ yuè kuà qí diān,qǐ wéi sān chǔ téng gū qiān。
一朝卧治东南偏,回瞻紫闼凌空寒。yī cháo wò zhì dōng nán piān,huí zhān zǐ tà líng kōng hán。
去年下车法象悬,霜风凛凛廉贪顽。qù nián xià chē fǎ xiàng xuán,shuāng fēng lǐn lǐn lián tān wán。
天吴深悲海若潜,令人击节驱鳄篇。tiān wú shēn bēi hǎi ruò qián,lìng rén jī jié qū è piān。
再见黄犊横秋田,谈经问字罗英贤。zài jiàn huáng dú héng qiū tián,tán jīng wèn zì luó yīng xián。
有时乘兴却跻攀,北走卧龙西飞鸾。yǒu shí chéng xīng què jī pān,běi zǒu wò lóng xī fēi luán。
微茫星宿入毫端,吐吞溟渤性灵全。wēi máng xīng sù rù háo duān,tǔ tūn míng bó xìng líng quán。
时维五月薰风旋,池塘过雨碧荷圆。shí wéi wǔ yuè xūn fēng xuán,chí táng guò yǔ bì hé yuán。
千里封疆歌且弦,搢绅奉觞称南山。qiān lǐ fēng jiāng gē qiě xián,jìn shēn fèng shāng chēng nán shān。
为君起舞张广筵,盘空白鹤来翩跹。wèi jūn qǐ wǔ zhāng guǎng yán,pán kōng bái hè lái piān xiān。
独有扬生白尚玄,曾从翁孺识輶轩。dú yǒu yáng shēng bái shàng xuán,céng cóng wēng rú shí yóu xuān。
恨不作赋随登坛,一书一度思留连。hèn bù zuò fù suí dēng tán,yī shū yī dù sī liú lián。
心知所思不在言,神交气合非徒然。xīn zhī suǒ sī bù zài yán,shén jiāo qì hé fēi tú rán。
但愿岭左人安眠,时和俗厚群生欢。dàn yuàn lǐng zuǒ rén ān mián,shí hé sú hòu qún shēng huān。
天子书名御屏前,行看接武夔龙班。tiān zi shū míng yù píng qián,xíng kàn jiē wǔ kuí lóng bān。
君不见韩之水,清且涟。jūn bù jiàn hán zhī shuǐ,qīng qiě lián。
昔何名,今姓韩。xī hé míng,jīn xìng hán。
从此长流千万年,会须更作使君滩。cóng cǐ zhǎng liú qiān wàn nián,huì xū gèng zuò shǐ jūn tān。

林大春

明广东潮阳人,字邦阳,一字井丹。嘉靖二十九年进士。授行人,累官浙江提学副使,致高拱私党于法,为言官论劾,罢官。有《井丹集》。 林大春的作品>>

猜您喜欢

山居漫兴四首

林大春

结篱未种渊明菊,作榭宁栖安石云。jié lí wèi zhǒng yuān míng jú,zuò xiè níng qī ān shí yún。
时报林宗元礼过,为询东汉黄徵君。shí bào lín zōng yuán lǐ guò,wèi xún dōng hàn huáng zhēng jūn。

山居漫兴四首

林大春

疏池不凿暗通溪,径路萧萧乱草萋。shū chí bù záo àn tōng xī,jìng lù xiāo xiāo luàn cǎo qī。
驱石驾虹君莫问,任它金谷与铜鞮。qū shí jià hóng jūn mò wèn,rèn tā jīn gǔ yǔ tóng dī。

送郁林王判官二首

林大春

汉家煮海储边计,幕下推贤遣使来。hàn jiā zhǔ hǎi chǔ biān jì,mù xià tuī xián qiǎn shǐ lái。
使者风流自江左,故将民瘼报霜台。shǐ zhě fēng liú zì jiāng zuǒ,gù jiāng mín mò bào shuāng tái。

送郁林王判官二首

林大春

风林郁郁武皇州,勾漏岩岩葛令游。fēng lín yù yù wǔ huáng zhōu,gōu lòu yán yán gé lìng yóu。
此去三秋多碧树,应陪五马上丹丘。cǐ qù sān qiū duō bì shù,yīng péi wǔ mǎ shàng dān qiū。

寄丘司寇二首

林大春

故人十载卧青丘,不学康浪去叩牛。gù rén shí zài wò qīng qiū,bù xué kāng làng qù kòu niú。
何意清朝重耆旧,翻然结绶上神州。hé yì qīng cháo zhòng qí jiù,fān rán jié shòu shàng shén zhōu。

寄丘司寇二首

林大春

三台周历寻常事,数疏低回动紫宸。sān tái zhōu lì xún cháng shì,shù shū dī huí dòng zǐ chén。
却笑孙弘归再出,空馀曲学拜平津。què xiào sūn hóng guī zài chū,kōng yú qū xué bài píng jīn。

山中话别吴生北上

林大春

天路纷纷绕玉珂,多情犹自入烟萝。tiān lù fēn fēn rào yù kē,duō qíng yóu zì rù yān luó。
看花得意男儿事,自古男儿事更多。kàn huā dé yì nán ér shì,zì gǔ nán ér shì gèng duō。

送罗少府归雩都二绝

林大春

一官何事独求归,应为迷途觉者稀。yī guān hé shì dú qiú guī,yīng wèi mí tú jué zhě xī。
此日王门裾不曳,漫将玉佩换荷衣。cǐ rì wáng mén jū bù yè,màn jiāng yù pèi huàn hé yī。

送罗少府归雩都二绝

林大春

郁郁佳城古勒铭,多君一顾慰先灵。yù yù jiā chéng gǔ lēi míng,duō jūn yī gù wèi xiān líng。
若还海宇飘蓬日,应向江湖访客星。ruò hái hǎi yǔ piāo péng rì,yīng xiàng jiāng hú fǎng kè xīng。

送马郡丞之官陇右二首

林大春

曾闻召对栽花日,忆在明光起草时。céng wén zhào duì zāi huā rì,yì zài míng guāng qǐ cǎo shí。
不是马卿清节重,谁能别驾到天涯。bù shì mǎ qīng qīng jié zhòng,shuí néng bié jià dào tiān yá。

送马郡丞之官陇右二首

林大春

负奇迁谪谁同调,见说荆州与会稽。fù qí qiān zhé shuí tóng diào,jiàn shuō jīng zhōu yǔ huì jī。
此日陶生滞江左,嗟君犹自赴关西。cǐ rì táo shēng zhì jiāng zuǒ,jiē jūn yóu zì fù guān xī。

孙比部以建言谪潮阳宾于小墅清夜相过感而赋此四首

林大春

青年抗疏动重华,万古纲常为汉家。qīng nián kàng shū dòng zhòng huá,wàn gǔ gāng cháng wèi hàn jiā。
状貌张良成羽翼,才名贾傅出长沙。zhuàng mào zhāng liáng chéng yǔ yì,cái míng jiǎ fù chū zhǎng shā。

孙比部以建言谪潮阳宾于小墅清夜相过感而赋此四首

林大春

承家世笃孤忠远,报国心悬白日高。chéng jiā shì dǔ gū zhōng yuǎn,bào guó xīn xuán bái rì gāo。
海上于今频北望,宸衷应已念西曹。hǎi shàng yú jīn pín běi wàng,chén zhōng yīng yǐ niàn xī cáo。

孙比部以建言谪潮阳宾于小墅清夜相过感而赋此四首

林大春

高卧清斋听晓钟,行吟双树寄幽踪。gāo wò qīng zhāi tīng xiǎo zhōng,xíng yín shuāng shù jì yōu zōng。
今宵对尔青藜杖,它日应传白鹤峰。jīn xiāo duì ěr qīng lí zhàng,tā rì yīng chuán bái hè fēng。

孙比部以建言谪潮阳宾于小墅清夜相过感而赋此四首

林大春

吴越归来十载馀,乾坤空老万山居。wú yuè guī lái shí zài yú,qián kūn kōng lǎo wàn shān jū。
忽驰北海通家刺,欲效河汾诣阙书。hū chí běi hǎi tōng jiā cì,yù xiào hé fén yì quē shū。