古诗词

九马行

林大春

君不见吴兴公子八骏图,飞腾矫若群龙趋。jūn bù jiàn wú xīng gōng zi bā jùn tú,fēi téng jiǎo ruò qún lóng qū。
白日忽疑风雨至,满堂宾客生欢呼。bái rì hū yí fēng yǔ zhì,mǎn táng bīn kè shēng huān hū。
又不见周王殿下画五马,蹄嘶仰秣长松下。yòu bù jiàn zhōu wáng diàn xià huà wǔ mǎ,tí sī yǎng mò zhǎng sōng xià。
阴云惨澹起高台,恍若麒麟出东野。yīn yún cǎn dàn qǐ gāo tái,huǎng ruò qí lín chū dōng yě。
吁嗟神物难久存,二图剥落随湮沦。xū jiē shén wù nán jiǔ cún,èr tú bō luò suí yān lún。
毕宏韦偃不可作,空馀诗牍留千春。bì hóng wéi yǎn bù kě zuò,kōng yú shī dú liú qiān chūn。
岂意于今忽见此,珍重周生远携取。qǐ yì yú jīn hū jiàn cǐ,zhēn zhòng zhōu shēng yuǎn xié qǔ。
问谁作者自勾吴,唐寅妙手追前史。wèn shuí zuò zhě zì gōu wú,táng yín miào shǒu zhuī qián shǐ。
依稀远逼画龙公,不说林良与钦礼。yī xī yuǎn bī huà lóng gōng,bù shuō lín liáng yǔ qīn lǐ。
雄文一举冠南都,惜哉不遇空老死。xióng wén yī jǔ guān nán dōu,xī zāi bù yù kōng lǎo sǐ。
怪得画马无定疋,不用周游遍八极。guài dé huà mǎ wú dìng pǐ,bù yòng zhōu yóu biàn bā jí。
渡江化龙非所思,但画霜蹄二十七。dù jiāng huà lóng fēi suǒ sī,dàn huà shuāng tí èr shí qī。
轻尘软草按辔行,人马回翔两相得。qīng chén ruǎn cǎo àn pèi xíng,rén mǎ huí xiáng liǎng xiāng dé。
或经茂树相向鸣,或逐凉飙傍人立。huò jīng mào shù xiāng xiàng míng,huò zhú liáng biāo bàng rén lì。
暖嚼平芜瘦骨高,浴罢清泉血汗湿。nuǎn jué píng wú shòu gǔ gāo,yù bà qīng quán xuè hàn shī。
锦石金莎色似烟,修鬣方瞳干如铁。jǐn shí jīn shā sè shì yān,xiū liè fāng tóng gàn rú tiě。
须臾变化态不同,生绡恐与天河通。xū yú biàn huà tài bù tóng,shēng xiāo kǒng yǔ tiān hé tōng。
可奈观者不省事,徒以方员肥瘦论其工。kě nài guān zhě bù shěng shì,tú yǐ fāng yuán féi shòu lùn qí gōng。
岂知牝牡骊黄外,自有天然意趣之无穷。qǐ zhī pìn mǔ lí huáng wài,zì yǒu tiān rán yì qù zhī wú qióng。
安得驰之冀北之广野,定须云锦千疋皆为空。ān dé chí zhī jì běi zhī guǎng yě,dìng xū yún jǐn qiān pǐ jiē wèi kōng。
以此命名作冀图,知子含情忆塞翁。yǐ cǐ mìng míng zuò jì tú,zhī zi hán qíng yì sāi wēng。
吾闻骐骥之初世,未识盐车陇阪心忡忡。wú wén qí jì zhī chū shì,wèi shí yán chē lǒng bǎn xīn chōng chōng。
一朝邂逅遇知己,千金一顾何其雄。yī cháo xiè hòu yù zhī jǐ,qiān jīn yī gù hé qí xióng。
天下未必无伯乐,人间岂尽非宛洛。tiān xià wèi bì wú bó lè,rén jiān qǐ jǐn fēi wǎn luò。
有才到底终为用,不见荆山卞和璞。yǒu cái dào dǐ zhōng wèi yòng,bù jiàn jīng shān biàn hé pú。

林大春

明广东潮阳人,字邦阳,一字井丹。嘉靖二十九年进士。授行人,累官浙江提学副使,致高拱私党于法,为言官论劾,罢官。有《井丹集》。 林大春的作品>>

猜您喜欢

题吕端俊画竹吕为夏仲昭画师

林大春

龙种凤媒森壁立,参差翠影浓还湿。lóng zhǒng fèng méi sēn bì lì,cān chà cuì yǐng nóng hái shī。
古来画竹几多家,谁似当朝吕生笔。gǔ lái huà zhú jǐ duō jiā,shuí shì dāng cháo lǚ shēng bǐ。
吕生笔有仲昭传,馀韵铿然自往还。lǚ shēng bǐ yǒu zhòng zhāo chuán,yú yùn kēng rán zì wǎng hái。
不向生绡题姓字,空馀劲节留人间。bù xiàng shēng xiāo tí xìng zì,kōng yú jìn jié liú rén jiān。

清梦行和季弟

林大春

余昔梦游登金山,山寺浮空凌广寒。yú xī mèng yóu dēng jīn shān,shān sì fú kōng líng guǎng hán。
海色苍茫雄剑外,钟声隐见落花间。hǎi sè cāng máng xióng jiàn wài,zhōng shēng yǐn jiàn luò huā jiān。
又梦云中降一老,松姿雪色顾予笑。yòu mèng yún zhōng jiàng yī lǎo,sōng zī xuě sè gù yǔ xiào。
手贻玄玉金龙文,题曰天街拾瑶草。shǒu yí xuán yù jīn lóng wén,tí yuē tiān jiē shí yáo cǎo。
等闲复梦韩与苏,论文尊酒罄欢娱。děng xián fù mèng hán yǔ sū,lùn wén zūn jiǔ qìng huān yú。
长廊广厦细旃上,恍如身世在蓬壶。zhǎng láng guǎng shà xì zhān shàng,huǎng rú shēn shì zài péng hú。
以此堂名作三梦,时对二贤坐吟讽。yǐ cǐ táng míng zuò sān mèng,shí duì èr xián zuò yín fěng。
镌之图志示不忘,方之董扬梦龙凤。juān zhī tú zhì shì bù wàng,fāng zhī dǒng yáng mèng lóng fèng。
岂知吾弟亦有之,翛然诸葛梦来时。qǐ zhī wú dì yì yǒu zhī,xiāo rán zhū gé mèng lái shí。
三分割据岂而志,千载神交方在兹。sān fēn gē jù qǐ ér zhì,qiān zài shén jiāo fāng zài zī。
云胡尔才人未识,南阳高卧空默默。yún hú ěr cái rén wèi shí,nán yáng gāo wò kōng mò mò。
抱膝聊为梁甫吟,亦以清梦名其宅。bào xī liáo wèi liáng fǔ yín,yì yǐ qīng mèng míng qí zhái。
舂容大篇若解嘲,飞商流徵揖风骚。chōng róng dà piān ruò jiě cháo,fēi shāng liú zhēng yī fēng sāo。
我来见之长太息,乾坤今古谁为豪。wǒ lái jiàn zhī zhǎng tài xī,qián kūn jīn gǔ shuí wèi háo。
诸葛韩苏各分半,勋业文章皆梦幻。zhū gé hán sū gè fēn bàn,xūn yè wén zhāng jiē mèng huàn。
奚如瑶草发天街,拾之可历乔松算。xī rú yáo cǎo fā tiān jiē,shí zhī kě lì qiáo sōng suàn。
漫道海色钟声句有神,至今世上知音者何人。màn dào hǎi sè zhōng shēng jù yǒu shén,zhì jīn shì shàng zhī yīn zhě hé rén。
藉草且向天街卧,不学朝燕与暮秦。jí cǎo qiě xiàng tiān jiē wò,bù xué cháo yàn yǔ mù qín。
有时自检千金帚,与汝共结神交友。yǒu shí zì jiǎn qiān jīn zhǒu,yǔ rǔ gòng jié shén jiāo yǒu。
不作庄生梦蝴蝶,但见鸾凤蹁跹蛟龙走。bù zuò zhuāng shēng mèng hú dié,dàn jiàn luán fèng pián xiān jiāo lóng zǒu。
人生得意随所如,宁论世事荣与枯。rén shēng dé yì suí suǒ rú,níng lùn shì shì róng yǔ kū。
愿言独寐不愿醒,俯视世人皆醉皆浊皆如无。yuàn yán dú mèi bù yuàn xǐng,fǔ shì shì rén jiē zuì jiē zhuó jiē rú wú。
呜呼,不独此曹皆如无,古来皇王帝霸皆如浮云归太虚。wū hū,bù dú cǐ cáo jiē rú wú,gǔ lái huáng wáng dì bà jiē rú fú yún guī tài xū。

题向北之居

林大春

人皆忌北居,岂知北居可望斗堪摘月。rén jiē jì běi jū,qǐ zhī běi jū kě wàng dòu kān zhāi yuè。
不见皇家宅,九州百官台署森罗列。bù jiàn huáng jiā zhái,jiǔ zhōu bǎi guān tái shǔ sēn luó liè。
惟有翰苑与使垣,岁岁年年向天阙。wéi yǒu hàn yuàn yǔ shǐ yuán,suì suì nián nián xiàng tiān quē。
岂非职论思,兼之司喉舌。qǐ fēi zhí lùn sī,jiān zhī sī hóu shé。
夜静起见极星明,雨霁行看天宇彻。yè jìng qǐ jiàn jí xīng míng,yǔ jì xíng kàn tiān yǔ chè。
人居曷忌北与南,男儿所志燕与越。rén jū hé jì běi yǔ nán,nán ér suǒ zhì yàn yǔ yuè。
会须方行遍区隅,文峰笔阵摩沧碣。huì xū fāng xíng biàn qū yú,wén fēng bǐ zhèn mó cāng jié。

人日雨

林大春

献岁占人日,惟祈此日晴。xiàn suì zhàn rén rì,wéi qí cǐ rì qíng。
岂知春雨至,更觉春花明。qǐ zhī chūn yǔ zhì,gèng jué chūn huā míng。
湿舞空庭鹤,寒栖独树莺。shī wǔ kōng tíng hè,hán qī dú shù yīng。
老夫犹见客,相对话蓬瀛。lǎo fū yóu jiàn kè,xiāng duì huà péng yíng。

古意

林大春

阿房紫光满,上林秋色遥。ā fáng zǐ guāng mǎn,shàng lín qiū sè yáo。
东方隐金马,季子敝黑貂。dōng fāng yǐn jīn mǎ,jì zi bì hēi diāo。