古诗词

予既祀华山将之蓝田之温泉复取道骊山从者告予曰此焚书坑也予叹虐政之狂奸斯之恶为之弹指者久之于乎始皇其坑儒耶儒其坑始皇耶后人必有能辩之者虽然六经之道炳如日星而阿房之宫骊山之墓盖已付楚人之一炬牧竖之遗烬矣太息之不足因作长歌以哀之

朱诚泳

我来刮目骊山下,为爱骊山一驻马。wǒ lái guā mù lí shān xià,wèi ài lí shān yī zhù mǎ。
从臣指我焚书坑,不觉风前清泪洒。cóng chén zhǐ wǒ fén shū kēng,bù jué fēng qián qīng lèi sǎ。
却忆当年秦始皇,鱼肉六国真豺狼。què yì dāng nián qín shǐ huáng,yú ròu liù guó zhēn chái láng。
奸斯阿附助凶燄,困敝黔首如牛羊。jiān sī ā fù zhù xiōng yàn,kùn bì qián shǒu rú niú yáng。
虐政翻嫌人腹议,偶语诗书者弃市。nüè zhèng fān xián rén fù yì,ǒu yǔ shī shū zhě qì shì。
秦人乃以死为安,争敢编青作私史。qín rén nǎi yǐ sǐ wèi ān,zhēng gǎn biān qīng zuò sī shǐ。
六经诸子尽输官,章缝无复儒衣冠。liù jīng zhū zi jǐn shū guān,zhāng fèng wú fù rú yī guān。
万卷千编归一炬,守尉谁敢留馀残。wàn juǎn qiān biān guī yī jù,shǒu wèi shuí gǎn liú yú cán。
讵识诗书如日月,日月遭秦真暂蚀。jù shí shī shū rú rì yuè,rì yuè zāo qín zhēn zàn shí。
孔壁还藏科斗文,至今日月同无息。kǒng bì hái cáng kē dòu wén,zhì jīn rì yuè tóng wú xī。
祖龙死去楚人来,秦宫三月飞烟埃。zǔ lóng sǐ qù chǔ rén lái,qín gōng sān yuè fēi yān āi。
空有骊山山下墓,珠襦玉匣俱成灰。kōng yǒu lí shān shān xià mù,zhū rú yù xiá jù chéng huī。
远恨狂秦还一笑,驱车又上蓝田道。yuǎn hèn kuáng qín hái yī xiào,qū chē yòu shàng lán tián dào。
斜阳荆棘满荒陵,行人惟吊旌儒庙。xié yáng jīng jí mǎn huāng líng,xíng rén wéi diào jīng rú miào。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

宫怨

朱诚泳

自入春来减玉容,腰肢无力受东风。zì rù chūn lái jiǎn yù róng,yāo zhī wú lì shòu dōng fēng。
忽闻墙外羊车过,却恨君王过别宫。hū wén qiáng wài yáng chē guò,què hèn jūn wáng guò bié gōng。

宫怨

朱诚泳

珍珠帘卷隐回廊,寂寞难禁夏日长。zhēn zhū lián juǎn yǐn huí láng,jì mò nán jìn xià rì zhǎng。
自恨不如双燕子,衔泥犹解出宫墙。zì hèn bù rú shuāng yàn zi,xián ní yóu jiě chū gōng qiáng。

宫怨

朱诚泳

昨宵雨过嫩凉生,金屋银屏枕簟清。zuó xiāo yǔ guò nèn liáng shēng,jīn wū yín píng zhěn diàn qīng。
浴罢自怜香透骨,君王何事独无情。yù bà zì lián xiāng tòu gǔ,jūn wáng hé shì dú wú qíng。

宫怨

朱诚泳

夜静深宫睡不成,井梧满耳送秋声。yè jìng shēn gōng shuì bù chéng,jǐng wú mǎn ěr sòng qiū shēng。
三千宠爱偏遗妾,闲理寒衣厚戍兵。sān qiān chǒng ài piān yí qiè,xián lǐ hán yī hòu shù bīng。

宫怨

朱诚泳

独拥罗衾那得眠,炉烟消尽夜如年。dú yōng luó qīn nà dé mián,lú yān xiāo jǐn yè rú nián。
恼人最是宫壶水,点点声声在耳边。nǎo rén zuì shì gōng hú shuǐ,diǎn diǎn shēng shēng zài ěr biān。

宫怨

朱诚泳

门外飞花糁玉尘,天家谈笑别生春。mén wài fēi huā sǎn yù chén,tiān jiā tán xiào bié shēng chūn。
凤笙龙管羊羔酒,不是君王帐里人。fèng shēng lóng guǎn yáng gāo jiǔ,bù shì jūn wáng zhàng lǐ rén。

宫怨

朱诚泳

深宫寂寂冷无春,咫尺何缘近一人。shēn gōng jì jì lěng wú chūn,zhǐ chǐ hé yuán jìn yī rén。
误喜中官银钥动,朝来有例给乌薪。wù xǐ zhōng guān yín yào dòng,cháo lái yǒu lì gěi wū xīn。

朝云曲

朱诚泳

巫山之高高何极,十二晴峰倚空碧,襄王一去无消息。wū shān zhī gāo gāo hé jí,shí èr qíng fēng yǐ kōng bì,xiāng wáng yī qù wú xiāo xī。
无消息,神不游,化为雨,滋田畴。wú xiāo xī,shén bù yóu,huà wèi yǔ,zī tián chóu。

前有一樽酒行

朱诚泳

前有一樽酒,当筵艳绮罗。qián yǒu yī zūn jiǔ,dāng yán yàn qǐ luó。
谁能寿千岁,不饮复如何。shuí néng shòu qiān suì,bù yǐn fù rú hé。

上皇三台

朱诚泳

沈沈漏几更,辗转不胜情。shěn shěn lòu jǐ gèng,niǎn zhuǎn bù shèng qíng。
南内凄凉处,梧桐夜雨声。nán nèi qī liáng chù,wú tóng yè yǔ shēng。

起夜来

朱诚泳

念远断音书,揽衣中夜起。niàn yuǎn duàn yīn shū,lǎn yī zhōng yè qǐ。
月明如有情,照入深闺里。yuè míng rú yǒu qíng,zhào rù shēn guī lǐ。

从军行

朱诚泳

少年多义气,壮志在功名。shǎo nián duō yì qì,zhuàng zhì zài gōng míng。
许国千金重,捐身一羽轻。xǔ guó qiān jīn zhòng,juān shēn yī yǔ qīng。
旌旗风外卷,笳鼓月中鸣。jīng qí fēng wài juǎn,jiā gǔ yuè zhōng míng。
誓斩楼兰首,尘清万里城。shì zhǎn lóu lán shǒu,chén qīng wàn lǐ chéng。

游仙谣

朱诚泳

三花珠树春云香,琼楼十二凝寒光。sān huā zhū shù chūn yún xiāng,qióng lóu shí èr níng hán guāng。
灵童双吹白玉管,鹤背稳驾朝虚皇。líng tóng shuāng chuī bái yù guǎn,hè bèi wěn jià cháo xū huáng。
虚皇身著云锦裳,手持北斗斟天浆。xū huáng shēn zhù yún jǐn shang,shǒu chí běi dòu zhēn tiān jiāng。
素娥两两鼓瑶瑟,彩軿绕绕飞鸾凰。sù é liǎng liǎng gǔ yáo sè,cǎi píng rào rào fēi luán huáng。
历览须臾遍八荒,回首更欲攀扶桑。lì lǎn xū yú biàn bā huāng,huí shǒu gèng yù pān fú sāng。
阆风玄圃隔尘世,海波万里空茫茫。láng fēng xuán pǔ gé chén shì,hǎi bō wàn lǐ kōng máng máng。

长相思

朱诚泳

道路远且阻,相违动逾年。dào lù yuǎn qiě zǔ,xiāng wéi dòng yú nián。
秋风一夕起,堕我池中莲。qiū fēng yī xī qǐ,duò wǒ chí zhōng lián。
玉关渺何许,妾心空惘然。yù guān miǎo hé xǔ,qiè xīn kōng wǎng rán。
踌蹰坐宵境,搔首那能眠。chóu chú zuò xiāo jìng,sāo shǒu nà néng mián。
山高须及巅,水深须及泉。shān gāo xū jí diān,shuǐ shēn xū jí quán。
离合谅有日,微躯当保全。lí hé liàng yǒu rì,wēi qū dāng bǎo quán。

杨白花

朱诚泳

杨白花,随风无定止。yáng bái huā,suí fēng wú dìng zhǐ。
飘然一去太无情,飞度江南几千里。piāo rán yī qù tài wú qíng,fēi dù jiāng nán jǐ qiān lǐ。
可怜落水化浮萍,浮萍无复随风起。kě lián luò shuǐ huà fú píng,fú píng wú fù suí fēng qǐ。
宫中美人连臂歌,此情不断如春水。gōng zhōng měi rén lián bì gē,cǐ qíng bù duàn rú chūn shuǐ。