古诗词

赋得春寒花较迟即用为韵

范景文

颇似关情事,春光恨未奢。pǒ shì guān qíng shì,chūn guāng hèn wèi shē。
宜留霜后菊,虚想雨前茶。yí liú shuāng hòu jú,xū xiǎng yǔ qián chá。
伴竹依新月,妆林倩晚霞。bàn zhú yī xīn yuè,zhuāng lín qiàn wǎn xiá。
群芳嗟异候,何不似梅花。qún fāng jiē yì hòu,hé bù shì méi huā。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

祝太蒙尚玺宗兄时为闰四月

范景文

春流馀闰雨花明,介寿长延夏气清。chūn liú yú rùn yǔ huā míng,jiè shòu zhǎng yán xià qì qīng。
水木自吴天衍派,玺书专尚月为卿。shuǐ mù zì wú tiān yǎn pài,xǐ shū zhuān shàng yuè wèi qīng。
同人应语偕忧乐,独往宁堪滞钓耕。tóng rén yīng yǔ xié yōu lè,dú wǎng níng kān zhì diào gēng。
聊选江山娱此日,白门杨柳正藏莺。liáo xuǎn jiāng shān yú cǐ rì,bái mén yáng liǔ zhèng cáng yīng。

寿周挹斋相国五帙时为仲冬

范景文

绮岁功成帝者师,浣花溪畔隐仙姿。qǐ suì gōng chéng dì zhě shī,huàn huā xī pàn yǐn xiān zī。
正馀日月悬青嶂,犹有云雷绕赤墀。zhèng yú rì yuè xuán qīng zhàng,yóu yǒu yún léi rào chì chí。
炉暖博山藏旧赐,梅含霜圃长新枝。lú nuǎn bó shān cáng jiù cì,méi hán shuāng pǔ zhǎng xīn zhī。
伫看紫诏蟠龙卧,泰际阳回正此时。zhù kàn zǐ zhào pán lóng wò,tài jì yáng huí zhèng cǐ shí。

灵谷寺

范景文

小队冲寒路不喧,长松影落给孤园。xiǎo duì chōng hán lù bù xuān,zhǎng sōng yǐng luò gěi gū yuán。
迎风十里旃檀气,负郭千家古雪村。yíng fēng shí lǐ zhān tán qì,fù guō qiān jiā gǔ xuě cūn。
灵月自生空谷底,暗泉环漱半山根。líng yuè zì shēng kōng gǔ dǐ,àn quán huán shù bàn shān gēn。
到来未敢穷游目,时亟方严锁钥门。dào lái wèi gǎn qióng yóu mù,shí jí fāng yán suǒ yào mén。

黄公让垣长以言事去国

范景文

龙门正气接天都,抗疏高名壮伏蒲。lóng mén zhèng qì jiē tiān dōu,kàng shū gāo míng zhuàng fú pú。
独以时危鸣仗马,不因秋老忆莼鲈。dú yǐ shí wēi míng zhàng mǎ,bù yīn qiū lǎo yì chún lú。
熙朝终是霜霆重,幽梦还将日月扶。xī cháo zhōng shì shuāng tíng zhòng,yōu mèng hái jiāng rì yuè fú。
世事正须同击楫,竞传江左有夷吾。shì shì zhèng xū tóng jī jí,jìng chuán jiāng zuǒ yǒu yí wú。

寿许子洽

范景文

寥天孤鹤翥云翎,高士于今见典刑。liáo tiān gū hè zhù yún líng,gāo shì yú jīn jiàn diǎn xíng。
字饱神仙灵蠹简,书藏石室续麟经。zì bǎo shén xiān líng dù jiǎn,shū cáng shí shì xù lín jīng。
董狐笔不宽时贵,司马名先动汉廷。dǒng hú bǐ bù kuān shí guì,sī mǎ míng xiān dòng hàn tíng。
陵谷几更君未老,老人星傍少微星。líng gǔ jǐ gèng jūn wèi lǎo,lǎo rén xīng bàng shǎo wēi xīng。

登燕子矶

范景文

天地从来峙此矶,惊涛欲撼石崔巍。tiān dì cóng lái zhì cǐ jī,jīng tāo yù hàn shí cuī wēi。
长江自昔称天堑,一水于今壮帝畿。zhǎng jiāng zì xī chēng tiān qiàn,yī shuǐ yú jīn zhuàng dì jī。
云锁蛟螭澜自倒,山蟠龙虎脉相依。yún suǒ jiāo chī lán zì dào,shān pán lóng hǔ mài xiāng yī。
上流形势操全胜,隔岸休传羽檄飞。shàng liú xíng shì cāo quán shèng,gé àn xiū chuán yǔ xí fēi。

天界寺

范景文

尘外何从觅净缘,偶来法界叩诸天。chén wài hé cóng mì jìng yuán,ǒu lái fǎ jiè kòu zhū tiān。
经声度水鱼能听,树影参云鸟自翩。jīng shēng dù shuǐ yú néng tīng,shù yǐng cān yún niǎo zì piān。
地静宝花香作雨,阴多松月夜为烟。dì jìng bǎo huā xiāng zuò yǔ,yīn duō sōng yuè yè wèi yān。
慵将馀慧需牙后,半偈还期四大捐。yōng jiāng yú huì xū yá hòu,bàn jì hái qī sì dà juān。

贺京兆王元珠擢廷尉

范景文

南国棠阴借保釐,功成雷雨慰茕黎。nán guó táng yīn jiè bǎo lí,gōng chéng léi yǔ wèi qióng lí。
忧时未肯忘桑梓,治内尤须问栋榱。yōu shí wèi kěn wàng sāng zǐ,zhì nèi yóu xū wèn dòng cuī。
泣罪汤仁宽一面,祥刑吕傅重三推。qì zuì tāng rén kuān yī miàn,xiáng xíng lǚ fù zhòng sān tuī。
临岐别有萦愁绪,欲诵嵩山补衮诗。lín qí bié yǒu yíng chóu xù,yù sòng sōng shān bǔ gǔn shī。

贺李含真晋司农

范景文

凤诏新传自九天,秋深花共绮云妍。fèng zhào xīn chuán zì jiǔ tiān,qiū shēn huā gòng qǐ yún yán。
茧丝忧切监门绘,箸借风清紫塞烟。jiǎn sī yōu qiè jiān mén huì,zhù jiè fēng qīng zǐ sāi yān。
万井恩波霖雨润,四朝元老地卿贤。wàn jǐng ēn bō lín yǔ rùn,sì cháo yuán lǎo dì qīng xián。
冰厨酿得芙蓉露,重挽行驺醉别筵。bīng chú niàng dé fú róng lù,zhòng wǎn xíng zōu zuì bié yán。

鸡鸣山

范景文

壁削高城寺带山,云寮丹舍见渔蛮。bì xuē gāo chéng sì dài shān,yún liáo dān shě jiàn yú mán。
波光照映湖为镜,树色青归雾作鬟。bō guāng zhào yìng hú wèi jìng,shù sè qīng guī wù zuò huán。
诸象疑从空际幻,一官忽觉去时闲。zhū xiàng yí cóng kōng jì huàn,yī guān hū jué qù shí xián。
残阳未下东生月,无尽光中自往还。cán yáng wèi xià dōng shēng yuè,wú jǐn guāng zhōng zì wǎng hái。

寿官凝之母宋恭人七帙

范景文

几许明膏听喔咿,代严成教两名齐。jǐ xǔ míng gāo tīng ō yī,dài yán chéng jiào liǎng míng qí。
鸡鸣每肃星坛礼,布素恒兼象服携。jī míng měi sù xīng tán lǐ,bù sù héng jiān xiàng fú xié。
脱剃真称名士母,长斋不愧太常妻。tuō tì zhēn chēng míng shì mǔ,zhǎng zhāi bù kuì tài cháng qī。
楚烟绿处春风起,吹放桃花遍五溪。chǔ yān lǜ chù chūn fēng qǐ,chuī fàng táo huā biàn wǔ xī。

送唐损占祠部出守归德

范景文

夏寒江涨水平天,花映朱幡草色鲜。xià hán jiāng zhǎng shuǐ píng tiān,huā yìng zhū fān cǎo sè xiān。
舟楫济时新五两,威仪行部旧三千。zhōu jí jì shí xīn wǔ liǎng,wēi yí xíng bù jiù sān qiān。
兵销渤海人驱犊,云吐中嵩地涌莲。bīng xiāo bó hǎi rén qū dú,yún tǔ zhōng sōng dì yǒng lián。
露冕悬知泽自溥,随行霖雨遍周田。lù miǎn xuán zhī zé zì pǔ,suí xíng lín yǔ biàn zhōu tián。

题翁汉生园

范景文

震泽湖中第一山,山中别有一人间。zhèn zé hú zhōng dì yī shān,shān zhōng bié yǒu yī rén jiān。
园开透水峰峰出,花断成蹊树树湾。yuán kāi tòu shuǐ fēng fēng chū,huā duàn chéng qī shù shù wān。
海气生烟楼阁敞,书灯彻夜酒杯闲。hǎi qì shēng yān lóu gé chǎng,shū dēng chè yè jiǔ bēi xián。
还闻光禄神仙去,不待千年化鹤还。hái wén guāng lù shén xiān qù,bù dài qiān nián huà hè hái。

寿邱太安人为杨计部母

范景文

鸾珈色映彩衣新,栉帨曾随骨鲠臣。luán jiā sè yìng cǎi yī xīn,zhì shuì céng suí gǔ gěng chén。
教化鲤庭勤杜稷,溯来熊梦叶天人。jiào huà lǐ tíng qín dù jì,sù lái xióng mèng yè tiān rén。
潘舆晴日花堪赏,陶母官厨性爱贫。pān yú qíng rì huā kān shǎng,táo mǔ guān chú xìng ài pín。
见说冰心兼露洒,南天竞祝北堂春。jiàn shuō bīng xīn jiān lù sǎ,nán tiān jìng zhù běi táng chūn。

贺李少文

范景文

凤毛代起重明光,御笔新分豸史霜。fèng máo dài qǐ zhòng míng guāng,yù bǐ xīn fēn zhì shǐ shuāng。
暂尔鸣珂娴礼乐,还看策驭问津梁。zàn ěr míng kē xián lǐ lè,hái kàn cè yù wèn jīn liáng。
褰帷日映寒花丽,感事愁同雁字长。qiān wéi rì yìng hán huā lì,gǎn shì chóu tóng yàn zì zhǎng。
尺五恩章晖帝里,应知諌草映缥囊。chǐ wǔ ēn zhāng huī dì lǐ,yīng zhī dǒng cǎo yìng piāo náng。