古诗词

丁巳再饥

范景文

彼苍何可问,异祲若为常。bǐ cāng hé kě wèn,yì jìn ruò wèi cháng。
秋至还祈雨,田空又见蝗。qiū zhì hái qí yǔ,tián kōng yòu jiàn huáng。
疗饥人啖鬼,劝赈肉医疮。liáo jī rén dàn guǐ,quàn zhèn ròu yī chuāng。
沟瘠填难尽,流离满路旁。gōu jí tián nán jǐn,liú lí mǎn lù páng。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

乙卯十九首

范景文

羊豕杀尽继以犊,木皮草根聊充腹。yáng shǐ shā jǐn jì yǐ dú,mù pí cǎo gēn liáo chōng fù。
掘得饥鼠带毛啖,爨底无薪煮不熟。jué dé jī shǔ dài máo dàn,cuàn dǐ wú xīn zhǔ bù shú。

乙卯十九首

范景文

资用斥尽典敝服,圮颓止剩半间屋。zī yòng chì jǐn diǎn bì fú,pǐ tuí zhǐ shèng bàn jiān wū。
拆将难得易一饱,明日忍饥草间宿。chāi jiāng nán dé yì yī bǎo,míng rì rěn jī cǎo jiān sù。

乙卯十九首

范景文

吹霜打雪北风号,惨裂肌骨息不属。chuī shuāng dǎ xuě běi fēng hào,cǎn liè jī gǔ xī bù shǔ。
老人一夜卧且僵,少待将无幼壮续。lǎo rén yī yè wò qiě jiāng,shǎo dài jiāng wú yòu zhuàng xù。

乙卯十九首

范景文

荷锄携釜出门泣,欲行不行空踯躅。hé chú xié fǔ chū mén qì,yù xíng bù xíng kōng zhí zhú。
本以逃死去其乡,此去生死那可卜。běn yǐ táo sǐ qù qí xiāng,cǐ qù shēng sǐ nà kě bo。

乙卯十九首

范景文

揾泪伤心走穷谷,稚子牵挽跌且仆。wèn lèi shāng xīn zǒu qióng gǔ,zhì zi qiān wǎn diē qiě pū。
眼前饥死不能起,暂作生离委中麓。yǎn qián jī sǐ bù néng qǐ,zàn zuò shēng lí wěi zhōng lù。

乙卯十九首

范景文

羸妻冲风行且哭,偕毙不如将去鬻。léi qī chōng fēng xíng qiě kū,xié bì bù rú jiāng qù yù。
市价斗米值千金,一妻难籴一升榖。shì jià dòu mǐ zhí qiān jīn,yī qī nán dí yī shēng gǔ。

乙卯十九首

范景文

中贫人赈数升榖,持去连糠和苜蓿。zhōng pín rén zhèn shù shēng gǔ,chí qù lián kāng hé mù xu。
一勺分作两日餐,食尽还愁生计促。yī sháo fēn zuò liǎng rì cān,shí jǐn hái chóu shēng jì cù。

乙卯十九首

范景文

今年饥望明年熟,野赪曾无一寸绿。jīn nián jī wàng míng nián shú,yě chēng céng wú yī cùn lǜ。
村南尽有田可耕,谁使卖剑为买犊。cūn nán jǐn yǒu tián kě gēng,shuí shǐ mài jiàn wèi mǎi dú。

乙卯十九首

范景文

减俸劝施收几斛,沟中或可存遗骨。jiǎn fèng quàn shī shōu jǐ hú,gōu zhōng huò kě cún yí gǔ。
青州富守亦何人,苦口属告我良牧。qīng zhōu fù shǒu yì hé rén,kǔ kǒu shǔ gào wǒ liáng mù。

早观趵突泉和尔律

范景文

谁使人意闲,听浪宜向晚。shuí shǐ rén yì xián,tīng làng yí xiàng wǎn。
谁使澄素心,波静快平远。shuí shǐ chéng sù xīn,bō jìng kuài píng yuǎn。
泉脉此何来,乱溅崩雪堰。quán mài cǐ hé lái,luàn jiàn bēng xuě yàn。
滚滚漾冰花,斗此珠珍苑。gǔn gǔn yàng bīng huā,dòu cǐ zhū zhēn yuàn。
相斗势未降,碎击琉璃散。xiāng dòu shì wèi jiàng,suì jī liú lí sàn。
每夸匡瀑飞,玉跳胜瓴建。měi kuā kuāng pù fēi,yù tiào shèng líng jiàn。
应是天液灵,巧与地籁混。yīng shì tiān yè líng,qiǎo yǔ dì lài hùn。
渟泓不尽奇,故此束而卷。tíng hóng bù jǐn qí,gù cǐ shù ér juǎn。
试取浣尘空,喷薄省决挽。shì qǔ huàn chén kōng,pēn báo shěng jué wǎn。
照之须眉扬,挹之醒沉懑。zhào zhī xū méi yáng,yì zhī xǐng chén mèn。
寄语洗耳人,此际堪嘉遁。jì yǔ xǐ ěr rén,cǐ jì kān jiā dùn。

赋得春寒花较迟即用为韵其四

范景文

神欲取其清,韵格欲取峭。shén yù qǔ qí qīng,yùn gé yù qǔ qiào。
譬如品美人,倾国不关貌。pì rú pǐn měi rén,qīng guó bù guān mào。
竞艳抹浓脂,何似天然妙。jìng yàn mǒ nóng zhī,hé shì tiān rán miào。
此亦需解人,细与闲商较。cǐ yì xū jiě rén,xì yǔ xián shāng jiào。

寄李仁常

范景文

李郎好情致,都不关山水。lǐ láng hǎo qíng zhì,dōu bù guān shān shuǐ。
虽尔负才多,渊静无自喜。suī ěr fù cái duō,yuān jìng wú zì xǐ。
两人称淡交,政此元味尔。liǎng rén chēng dàn jiāo,zhèng cǐ yuán wèi ěr。
许日不见时,辄欲生吝鄙。xǔ rì bù jiàn shí,zhé yù shēng lìn bǐ。
况是别经年,中怀能已已。kuàng shì bié jīng nián,zhōng huái néng yǐ yǐ。
把酒读离骚,所思在兰芷。bǎ jiǔ dú lí sāo,suǒ sī zài lán zhǐ。

漂母祠

范景文

世间谁谓男子智,跨下侯王眼不识。shì jiān shuí wèi nán zi zhì,kuà xià hóu wáng yǎn bù shí。
尘埃物色有英雄,众人所难妇人易。chén āi wù sè yǒu yīng xióng,zhòng rén suǒ nán fù rén yì。
一饭博换千金来,千金不受名乃至。yī fàn bó huàn qiān jīn lái,qiān jīn bù shòu míng nǎi zhì。
衿鞶者流如是奇,言下寻绎有深致。jīn pán zhě liú rú shì qí,yán xià xún yì yǒu shēn zhì。
进食吾以哀王孙,岂以壶餐因为利。jìn shí wú yǐ āi wáng sūn,qǐ yǐ hú cān yīn wèi lì。
功臣事业纯臣心,望报不可皆此类。gōng chén shì yè chún chén xīn,wàng bào bù kě jiē cǐ lèi。
圮上黄石教子房,子房用之赤松避。pǐ shàng huáng shí jiào zi fáng,zi fáng yòng zhī chì sōng bì。
吾悔不用蒯生言,惜哉未达漂母意。wú huǐ bù yòng kuǎi shēng yán,xī zāi wèi dá piāo mǔ yì。

秋夕同王公兆邓未孩何赞否曹愚公小集

范景文

新秋亦已清,况是经雨后。xīn qiū yì yǐ qīng,kuàng shì jīng yǔ hòu。
良朋亦已欢,兼之叙故旧。liáng péng yì yǐ huān,jiān zhī xù gù jiù。
集坐碍广堂,深语达昏昼。jí zuò ài guǎng táng,shēn yǔ dá hūn zhòu。
率意口不择,更端每错谬。lǜ yì kǒu bù zé,gèng duān měi cuò miù。
岂不或脱疏,亦自见骨肉。qǐ bù huò tuō shū,yì zì jiàn gǔ ròu。
酒至各盈樽,责令引杯覆。jiǔ zhì gè yíng zūn,zé lìng yǐn bēi fù。
佐以骰与枰,碎声和檐溜。zuǒ yǐ tóu yǔ píng,suì shēng hé yán liū。
角技两分曹,喧呶如相斗。jiǎo jì liǎng fēn cáo,xuān náo rú xiāng dòu。
令长酒政苛,屈卮法无宥。lìng zhǎng jiǔ zhèng kē,qū zhī fǎ wú yòu。
醉极喉吻焦,江水寒可嗽。zuì jí hóu wěn jiāo,jiāng shuǐ hán kě sòu。

吊方先生墓

范景文

夷齐叩马諌,原不为武王。yí qí kòu mǎ dǒng,yuán bù wèi wǔ wáng。
心忧篡弑者,借口于伐商。xīn yōu cuàn shì zhě,jiè kǒu yú fá shāng。
武烈当时变,二子念天常。wǔ liè dāng shí biàn,èr zi niàn tiān cháng。
各自具深心,并行岂相妨。gè zì jù shēn xīn,bìng xíng qǐ xiāng fáng。
顽民迁洛邑,义士死首阳。wán mín qiān luò yì,yì shì sǐ shǒu yáng。
死名与死节,武俱不忍伤。sǐ míng yǔ sǐ jié,wǔ jù bù rěn shāng。
一时两知已,千载有臣纲。yī shí liǎng zhī yǐ,qiān zài yǒu chén gāng。
忆昔方正学,将无同肝肠。yì xī fāng zhèng xué,jiāng wú tóng gān cháng。
气不激不烈,节不烈不扬。qì bù jī bù liè,jié bù liè bù yáng。
悲风寒木末,至今有馀怆。bēi fēng hán mù mò,zhì jīn yǒu yú chuàng。