古诗词

辰叟卧病西山作此讯之

范景文

病亦诗中料,于君未可除。bìng yì shī zhōng liào,yú jūn wèi kě chú。
游贪听瀑响,住爱伴云居。yóu tān tīng pù xiǎng,zhù ài bàn yún jū。
采药增新课,裁方检异书。cǎi yào zēng xīn kè,cái fāng jiǎn yì shū。
剧时兼愈理,一味是清虚。jù shí jiān yù lǐ,yī wèi shì qīng xū。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

暇办亭落成

范景文

雄都开白下,重镇寄师中。xióng dōu kāi bái xià,zhòng zhèn jì shī zhōng。
天作高山仰,地环二水通。tiān zuò gāo shān yǎng,dì huán èr shuǐ tōng。
铁花昭旧服,金匮袭遗弓。tiě huā zhāo jiù fú,jīn kuì xí yí gōng。
机务分宸北,绸缪控大东。jī wù fēn chén běi,chóu móu kòng dà dōng。
裘轻思宴镐,图览识诒丰。qiú qīng sī yàn gǎo,tú lǎn shí yí fēng。
六代风流地,千秋日月宫。liù dài fēng liú dì,qiān qiū rì yuè gōng。
但存高士意,期与昔贤同。dàn cún gāo shì yì,qī yǔ xī xián tóng。
锁钥惭司马,风云想卧龙。suǒ yào cán sī mǎ,fēng yún xiǎng wò lóng。
治丝须取暇,聚米快成功。zhì sī xū qǔ xiá,jù mǐ kuài chéng gōng。
了此无多事,于斯竭匪躬。le cǐ wú duō shì,yú sī jié fěi gōng。
捷书来赌墅,猛士忆歌风。jié shū lái dǔ shù,měng shì yì gē fēng。
氛静安甸服,时平燕帝穹。fēn jìng ān diān fú,shí píng yàn dì qióng。
登临筹豫胜,月帐梦非熊。dēng lín chóu yù shèng,yuè zhàng mèng fēi xióng。

夜坐偶成

范景文

晓来雪飞残,逗漏梅花信。xiǎo lái xuě fēi cán,dòu lòu méi huā xìn。
向夜晚风轻,敲动疏篁韵。xiàng yè wǎn fēng qīng,qiāo dòng shū huáng yùn。
引月沁空庭,一幅冰绡润。yǐn yuè qìn kōng tíng,yī fú bīng xiāo rùn。
稍嫌松影繁,映处生薄晕。shāo xián sōng yǐng fán,yìng chù shēng báo yūn。
起坐静焚香,香销烟未烬。qǐ zuò jìng fén xiāng,xiāng xiāo yān wèi jìn。
四顾万籁冥,何处响隐隐。sì gù wàn lài míng,hé chù xiǎng yǐn yǐn。
细听或钟声,悽咽乍远近。xì tīng huò zhōng shēng,qī yàn zhà yuǎn jìn。
此际饶深情,向谁与答问。cǐ jì ráo shēn qíng,xiàng shuí yǔ dá wèn。

望华楼山

范景文

山容一画图,所忌设色重。shān róng yī huà tú,suǒ jì shè sè zhòng。
中有一笔佳,笔笔都生动。zhōng yǒu yī bǐ jiā,bǐ bǐ dōu shēng dòng。
华楼独秀出,群峰如相控。huá lóu dú xiù chū,qún fēng rú xiāng kòng。
岚光浓淡间,幻态恣播弄。lán guāng nóng dàn jiān,huàn tài zì bō nòng。
始知化工巧,不与丹青共。shǐ zhī huà gōng qiǎo,bù yǔ dān qīng gòng。

种竹

范景文

自公有小暇,辟地时栽竹。zì gōng yǒu xiǎo xiá,pì dì shí zāi zhú。
岂无草与花,偏爱此君独。qǐ wú cǎo yǔ huā,piān ài cǐ jūn dú。
疏疏挺数竿,高可齐于屋。shū shū tǐng shù gān,gāo kě qí yú wū。
遥拟碧成阴,定招云来宿。yáo nǐ bì chéng yīn,dìng zhāo yún lái sù。
风定妙香生,时闻静中馥。fēng dìng miào xiāng shēng,shí wén jìng zhōng fù。
幽韵杂松涛,支枕如听瀑。yōu yùn zá sōng tāo,zhī zhěn rú tīng pù。
片石斜置傍,妆点画半幅。piàn shí xié zhì bàng,zhuāng diǎn huà bàn fú。
萧森官舍里,何异筼筜谷。xiāo sēn guān shě lǐ,hé yì yún dāng gǔ。

明孔山偈呈性甫

范景文

怪哉明孔山,灵窦一线白。guài zāi míng kǒng shān,líng dòu yī xiàn bái。
嵌空彻玲珑,巧似鬼工擘。qiàn kōng chè líng lóng,qiǎo shì guǐ gōng bāi。
人言达摩师,此中曾面壁。rén yán dá mó shī,cǐ zhōng céng miàn bì。
眼光不转观,坼此通明石。yǎn guāng bù zhuǎn guān,chè cǐ tōng míng shí。
我来仔细参,此义了难索。wǒ lái zǎi xì cān,cǐ yì le nán suǒ。
使以眼观空,空将何所坼。shǐ yǐ yǎn guān kōng,kōng jiāng hé suǒ chè。
若空可坼时,空亦成滞迹。ruò kōng kě chè shí,kōng yì chéng zhì jì。
譬如苍苍天,烁日一轮赤。pì rú cāng cāng tiān,shuò rì yī lún chì。
谁为舒长眼,点破长空碧。shuí wèi shū zhǎng yǎn,diǎn pò zhǎng kōng bì。
今有看日人,晶华纷相迫。jīn yǒu kàn rì rén,jīng huá fēn xiāng pò。
为是眼射日,为是日所射。wèi shì yǎn shè rì,wèi shì rì suǒ shè。
欲作如是观,益增万重逆。yù zuò rú shì guān,yì zēng wàn zhòng nì。
腐儒谈道理,谈此曷容易。fǔ rú tán dào lǐ,tán cǐ hé róng yì。
请君下一语,以之当笺释。qǐng jūn xià yī yǔ,yǐ zhī dāng jiān shì。

斋中瓶花吹落案间探韵得变字遂成二首

范景文

郊外春光容易变,花枝摇落红如霰。jiāo wài chūn guāng róng yì biàn,huā zhī yáo luò hóng rú xiàn。
留春无计折将归,胆瓶权作宜春院。liú chūn wú jì zhé jiāng guī,dǎn píng quán zuò yí chūn yuàn。
长辞妒雨与狂风,绣幕围香恼蜂燕。zhǎng cí dù yǔ yǔ kuáng fēng,xiù mù wéi xiāng nǎo fēng yàn。
上人好养马,自是冶性爱颠狂,棐几一夜飞片片。shàng rén hǎo yǎng mǎ,zì shì yě xìng ài diān kuáng,fěi jǐ yī yè fēi piàn piàn。
主人久已耐餐冰,领取禅心伴妖茜。zhǔ rén jiǔ yǐ nài cān bīng,lǐng qǔ chán xīn bàn yāo qiàn。

斋中瓶花吹落案间探韵得变字遂成二首

范景文

一般落红作春殿,不向树底向溪砚。yī bān luò hóng zuò chūn diàn,bù xiàng shù dǐ xiàng xī yàn。
花神应是好文雅,笔公墨君邀缱绻。huā shén yīng shì hǎo wén yǎ,bǐ gōng mò jūn yāo qiǎn quǎn。
如眠似起意韵骄,石床作枕藤纹荐。rú mián shì qǐ yì yùn jiāo,shí chuáng zuò zhěn téng wén jiàn。
谁言陌上少残芳,不衬马蹄扑人面。shuí yán mò shàng shǎo cán fāng,bù chèn mǎ tí pū rén miàn。
岂特花开有高低,花谢亦自分贵贱。qǐ tè huā kāi yǒu gāo dī,huā xiè yì zì fēn guì jiàn。

聊城吊古和毛伯二首

范景文

英雄露本色,时时其锋偏。yīng xióng lù běn sè,shí shí qí fēng piān。
排难别有为,遑计齐与燕。pái nán bié yǒu wèi,huáng jì qí yǔ yàn。
一将易一城,所全岂小然。yī jiāng yì yī chéng,suǒ quán qǐ xiǎo rán。
齐止还其故,燕亦何曾捐。qí zhǐ hái qí gù,yàn yì hé céng juān。
虽然数行字,气应壮千年。suī rán shù xíng zì,qì yīng zhuàng qiān nián。
不有成功者,血燐断郊烟。bù yǒu chéng gōng zhě,xuè lín duàn jiāo yān。
相絜试较量,两者孰为贤。xiāng jié shì jiào liàng,liǎng zhě shú wèi xián。
奇人好轻诋,侮吾鲁仲连。qí rén hǎo qīng dǐ,wǔ wú lǔ zhòng lián。

聊城吊古和毛伯二首

范景文

城破不得生,何如未破死。chéng pò bù dé shēng,hé rú wèi pò sǐ。
嬴得身不辱,且了人臣事。yíng dé shēn bù rǔ,qiě le rén chén shì。
先生代前筹,自筹岂过尔。xiān shēng dài qián chóu,zì chóu qǐ guò ěr。
亦复成人名,成功似不止。yì fù chéng rén míng,chéng gōng shì bù zhǐ。
一举两得之,斯名天下士。yī jǔ liǎng dé zhī,sī míng tiān xià shì。
正中忽出奇,腐儒那得此。zhèng zhōng hū chū qí,fǔ rú nà dé cǐ。

於陵吊古和王季木

范景文

枯峭涧石寒溪水,洗耳之清冷漱齿。kū qiào jiàn shí hán xī shuǐ,xǐ ěr zhī qīng lěng shù chǐ。
吊古借问谁氏居,传是於陵高士里。diào gǔ jiè wèn shuí shì jū,chuán shì yú líng gāo shì lǐ。
於陵何必逊首阳,山薇芬留井上李。yú líng hé bì xùn shǒu yáng,shān wēi fēn liú jǐng shàng lǐ。
夷齐兄弟仲夫妻,千载将无一致尔。yí qí xiōng dì zhòng fū qī,qiān zài jiāng wú yī zhì ěr。
怪是峄山著论高,强欲律以中庸旨。guài shì yì shān zhù lùn gāo,qiáng yù lǜ yǐ zhōng yōng zhǐ。
不思中庸解误人,易为贪夫作嚆矢。bù sī zhōng yōng jiě wù rén,yì wèi tān fū zuò hāo shǐ。
欲挽颓波砥中流,行径何妨太卓诡。yù wǎn tuí bō dǐ zhōng liú,xíng jìng hé fáng tài zhuó guǐ。
肯将耳目易廉名,虽然矫节亦可喜。kěn jiāng ěr mù yì lián míng,suī rán jiǎo jié yì kě xǐ。
若仿庄生齐物篇,夷蹠谁非以殉死。ruò fǎng zhuāng shēng qí wù piān,yí zhí shuí fēi yǐ xùn sǐ。
孔门思狷难其人,吾欲举一陈仲子。kǒng mén sī juàn nán qí rén,wú yù jǔ yī chén zhòng zi。

入门

范景文

经年苦行役,遑其顾所私。jīng nián kǔ xíng yì,huáng qí gù suǒ sī。
予假得三日,喜几不自持。yǔ jiǎ dé sān rì,xǐ jǐ bù zì chí。
那知入门后,百忧攒两眉。nà zhī rù mén hòu,bǎi yōu zǎn liǎng méi。
仆走向前道,数日未晨炊。pū zǒu xiàng qián dào,shù rì wèi chén chuī。
枵腹相待久,主来适其时。xiāo fù xiāng dài jiǔ,zhǔ lái shì qí shí。
主来何所有,看囊竟如斯。zhǔ lái hé suǒ yǒu,kàn náng jìng rú sī。
向内室人谪,稚子怨朝饥。xiàng nèi shì rén zhé,zhì zi yuàn cháo jī。
微禄不糊口,作官欲何为。wēi lù bù hú kǒu,zuò guān yù hé wèi。
平生豪壮气,忽忽若披靡。píng shēng háo zhuàng qì,hū hū ruò pī mí。
谁知夷由节,祇贻家人嗤。shuí zhī yí yóu jié,qí yí jiā rén chī。
唯予两尊人,温语好慰之。wéi yǔ liǎng zūn rén,wēn yǔ hǎo wèi zhī。
儿自行尔志,莫以穷愁移。ér zì xíng ěr zhì,mò yǐ qióng chóu yí。
匪缘贫无怨,何云涅不缁。fěi yuán pín wú yuàn,hé yún niè bù zī。
幸有头上簪,可供釜中糜。xìng yǒu tóu shàng zān,kě gōng fǔ zhōng mí。
子其苦茹荼,予将甘如饴。zi qí kǔ rú tú,yǔ jiāng gān rú yí。
丈夫抱微尚,肯徇儿女悲。zhàng fū bào wēi shàng,kěn xùn ér nǚ bēi。
且谩学古人,愤作北门诗。qiě mán xué gǔ rén,fèn zuò běi mén shī。

海庙灾

范景文

海翻夜闻鲛人哭,水晶宫阙烟如瀑。hǎi fān yè wén jiāo rén kū,shuǐ jīng gōng quē yān rú pù。
万丈冰绡逐劫灰,珊瑚落烬溅红玉。wàn zhàng bīng xiāo zhú jié huī,shān hú luò jìn jiàn hóng yù。
不夜城赭烂霞标,冯夷少势回禄骄。bù yè chéng zhě làn xiá biāo,féng yí shǎo shì huí lù jiāo。
长鲸鼓浪战不胜,弱水愁渡仙人桥。zhǎng jīng gǔ làng zhàn bù shèng,ruò shuǐ chóu dù xiān rén qiáo。
波臣晓向承明谒,邈邈天阍隔日月。bō chén xiǎo xiàng chéng míng yè,miǎo miǎo tiān hūn gé rì yuè。
君不见旱风吹破草头青,千里地赤白惟骨。jūn bù jiàn hàn fēng chuī pò cǎo tóu qīng,qiān lǐ dì chì bái wéi gǔ。

冬夜同岳尔律泛湖限断字

范景文

桃花漾春流,深夏荷风散。táo huā yàng chūn liú,shēn xià hé fēng sàn。
湖光得致时,荫映开新烂。hú guāng dé zhì shí,yīn yìng kāi xīn làn。
雪后柳情疏,云冻梅意慢。xuě hòu liǔ qíng shū,yún dòng méi yì màn。
冷月彻寒林,烟景去其半。lěng yuè chè hán lín,yān jǐng qù qí bàn。
何事山阴行,秋冬发深叹。hé shì shān yīn xíng,qiū dōng fā shēn tàn。
凄淡正自佳,幽意具一段。qī dàn zhèng zì jiā,yōu yì jù yī duàn。
暝岚荡冰纹,色态巧互换。míng lán dàng bīng wén,sè tài qiǎo hù huàn。
比之挹浓华,又作别种观。bǐ zhī yì nóng huá,yòu zuò bié zhǒng guān。
试向餐薇子,细与闲判断。shì xiàng cān wēi zi,xì yǔ xián pàn duàn。

乙卯十九首

范景文

万历乙卯天行酷,齐城八百付荼毒。wàn lì yǐ mǎo tiān xíng kù,qí chéng bā bǎi fù tú dú。
虐魃驱将火云飞,烧尽荒原无半菽。nüè bá qū jiāng huǒ yún fēi,shāo jǐn huāng yuán wú bàn shū。

乙卯十九首

范景文

闾右几家蓄红粟,早供恶少眈眈目。lǘ yòu jǐ jiā xù hóng sù,zǎo gōng è shǎo dān dān mù。
乌聚横抢白昼间,眼看贫富计同蹙。wū jù héng qiǎng bái zhòu jiān,yǎn kàn pín fù jì tóng cù。