古诗词

秋夕偕仁常泛舟慧上人适至同饮候月

范景文

秋游宜净侣,忽漫却逢僧。qiū yóu yí jìng lǚ,hū màn què féng sēng。
韵朗人堪画,言清齿漱冰。yùn lǎng rén kān huà,yán qīng chǐ shù bīng。
月光从水起,酒力仗茶胜。yuè guāng cóng shuǐ qǐ,jiǔ lì zhàng chá shèng。
懒醉通禅意,学参转葛藤。lǎn zuì tōng chán yì,xué cān zhuǎn gé téng。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

雪峤禅师见过留坐将还径山诗以留之

范景文

秋原霜色懒招寻,鹤引高流入径深。qiū yuán shuāng sè lǎn zhāo xún,hè yǐn gāo liú rù jìng shēn。
茶醉酒醒难判断,身真世假任浮沉。chá zuì jiǔ xǐng nán pàn duàn,shēn zhēn shì jiǎ rèn fú chén。
参禅并入删元语,听曲翻能长道心。cān chán bìng rù shān yuán yǔ,tīng qū fān néng zhǎng dào xīn。
行脚无须商去住,心空何处不云林。xíng jiǎo wú xū shāng qù zhù,xīn kōng hé chù bù yún lín。

寿王季重石夫人六帙寿

范景文

林下高风女士行,名人绝代影相将。lín xià gāo fēng nǚ shì xíng,míng rén jué dài yǐng xiāng jiāng。
箧馀布素随仙吏,梦发兰闺育国香。qiè yú bù sù suí xiān lì,mèng fā lán guī yù guó xiāng。
凤翥云中风正饱,花明雪后日初长。fèng zhù yún zhōng fēng zhèng bǎo,huā míng xuě hòu rì chū zhǎng。
齐眉笑对佳山水,岁岁彩衣进紫觞。qí méi xiào duì jiā shān shuǐ,suì suì cǎi yī jìn zǐ shāng。

去国辞陵忽大风雷

范景文

晓望钟陵紫气开,五年拱护愧非才。xiǎo wàng zhōng líng zǐ qì kāi,wǔ nián gǒng hù kuì fēi cái。
狂愚有罪臣应死,高厚无私怒易回。kuáng yú yǒu zuì chén yīng sǐ,gāo hòu wú sī nù yì huí。
帝鉴自能明日月,孤臣敢诧动风雷。dì jiàn zì néng míng rì yuè,gū chén gǎn chà dòng fēng léi。
去天洒泪重回首,何日烽烟靖九垓。qù tiān sǎ lèi zhòng huí shǒu,hé rì fēng yān jìng jiǔ gāi。

闻黄幼元系释志喜

范景文

雪霁春风遍草莱,累臣系释日边来。xuě jì chūn fēng biàn cǎo lái,lèi chén xì shì rì biān lái。
尧仁又见三言宥,汤网今看一面开。yáo rén yòu jiàn sān yán yòu,tāng wǎng jīn kàn yī miàn kāi。
庙社有灵深呵护,圣神独鉴自昭回。miào shè yǒu líng shēn hē hù,shèng shén dú jiàn zì zhāo huí。
太平应卜天心转,海宇欢声动若雷。tài píng yīng bo tiān xīn zhuǎn,hǎi yǔ huān shēng dòng ruò léi。

寿姜汉洲封君六帙双寿

范景文

夜读灵文晓弄潮,齐眉白发未飘萧。yè dú líng wén xiǎo nòng cháo,qí méi bái fā wèi piāo xiāo。
古心映物存三代,佳致移居爱六朝。gǔ xīn yìng wù cún sān dài,jiā zhì yí jū ài liù cháo。
世望门高东海表,国材梓象北山桥。shì wàng mén gāo dōng hǎi biǎo,guó cái zǐ xiàng běi shān qiáo。
长春酒进还难老,蓬岛仙人近可招。zhǎng chūn jiǔ jìn hái nán lǎo,péng dǎo xiān rén jìn kě zhāo。

送杨伯祥就逮入都

范景文

党人碑石闻已碎,何复驱车泣草莱。dǎng rén bēi shí wén yǐ suì,hé fù qū chē qì cǎo lái。
鹤禁还须资颇牧,銮坡岂忍弃邹枚。hè jìn hái xū zī pǒ mù,luán pō qǐ rěn qì zōu méi。
昭回日月悬清照,颠倒风霜老干才。zhāo huí rì yuè xuán qīng zhào,diān dào fēng shuāng lǎo gàn cái。
此去应逢宣室召,蓁芜吾道待君来。cǐ qù yīng féng xuān shì zhào,zhēn wú wú dào dài jūn lái。

涂德公疏救黄幼元廷杖寻奉诏释于其归也作此以赠

范景文

未回天怒雪霜纷,洒血陈词叫帝阍。wèi huí tiān nù xuě shuāng fēn,sǎ xuè chén cí jiào dì hūn。
任戆久能容汲黯,免冠故敢救朱云。rèn gàng jiǔ néng róng jí àn,miǎn guān gù gǎn jiù zhū yún。
风传太学幡犹立,名动宸旒草莫焚。fēng chuán tài xué fān yóu lì,míng dòng chén liú cǎo mò fén。
盛代即今宽党禁,好将厨俊报明君。shèng dài jí jīn kuān dǎng jìn,hǎo jiāng chú jùn bào míng jūn。

涂德公疏救黄幼元廷杖寻奉诏释于其归也作此以赠

范景文

曾闻逢比犯婴鳞,今日天留不死身。céng wén féng bǐ fàn yīng lín,jīn rì tiān liú bù sǐ shēn。
哕凤欣看来草野,寒蝉足可愧簪绅。huì fèng xīn kàn lái cǎo yě,hán chán zú kě kuì zān shēn。
千秋义激关师友,五夜铭心泣鬼神。qiān qiū yì jī guān shī yǒu,wǔ yè míng xīn qì guǐ shén。
持此孤忠知不变,登朝只愿作良臣。chí cǐ gū zhōng zhī bù biàn,dēng cháo zhǐ yuàn zuò liáng chén。

独立大夫松

范景文

秦皇如有灵,应对孤松泣。qín huáng rú yǒu líng,yīng duì gū sōng qì。
当日大夫多,惟君称独立。dāng rì dà fū duō,wéi jūn chēng dú lì。

题陈幼白石浪阁

范景文

蜃波吹不烂,碧浪结幽纹。shèn bō chuī bù làn,bì làng jié yōu wén。
相对无一事,秋涛时可闻。xiāng duì wú yī shì,qiū tāo shí kě wén。

题陈幼白石浪阁

范景文

遵海忽南来,潮浪接紫荇。zūn hǎi hū nán lái,cháo làng jiē zǐ xìng。
入夜梦寒光,虚寮涵素影。rù yè mèng hán guāng,xū liáo hán sù yǐng。

题陈幼白石浪阁

范景文

枕流与漱石,共此静观中。zhěn liú yǔ shù shí,gòng cǐ jìng guān zhōng。
高阁贮云气,将无性所同。gāo gé zhù yún qì,jiāng wú xìng suǒ tóng。

题陈幼白石浪阁

范景文

不学乘桴游,却为鞭石计。bù xué chéng fú yóu,què wèi biān shí jì。
凭虚招米颠,花浪沾清袂。píng xū zhāo mǐ diān,huā làng zhān qīng mèi。

无字碑

范景文

片石峰头古并垂,无端玉简使人疑。piàn shí fēng tóu gǔ bìng chuí,wú duān yù jiǎn shǐ rén yí。
何书不被山灵怒,深窅谁如无字碑。hé shū bù bèi shān líng nù,shēn yǎo shuí rú wú zì bēi。

戏赠同波上人

范景文

云心已冷气如虹,坐听鸣泉说苦空。yún xīn yǐ lěng qì rú hóng,zuò tīng míng quán shuō kǔ kōng。
脱下袈裟调骏马,教人错认是支公。tuō xià jiā shā diào jùn mǎ,jiào rén cuò rèn shì zhī gōng。