古诗词

仲冬晦日仁常送迎春花至即邀共赏

范景文

夕照流窗映薄纱,披风竹影妙欹斜。xī zhào liú chuāng yìng báo shā,pī fēng zhú yǐng miào yī xié。
当寒故暖将为雪,未腊迎春早放花。dāng hán gù nuǎn jiāng wèi xuě,wèi là yíng chūn zǎo fàng huā。
雅节和谭敲响玉,清供佐酒剪芹芽。yǎ jié hé tán qiāo xiǎng yù,qīng gōng zuǒ jiǔ jiǎn qín yá。
坐拈宗案重重扫,耳用闻香鼻味茶。zuò niān zōng àn zhòng zhòng sǎo,ěr yòng wén xiāng bí wèi chá。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

甲申殉难绝笔

范景文

孤臣空洒泪,天步遂如斯。gū chén kōng sǎ lèi,tiān bù suì rú sī。
妖蚀三光暗,心盟九庙知。yāo shí sān guāng àn,xīn méng jiǔ miào zhī。
翠华迷草路,淮水涨烟澌。cuì huá mí cǎo lù,huái shuǐ zhǎng yān sī。
故国千年恨,忠魂绕玉墀。gù guó qiān nián hèn,zhōng hún rào yù chí。

斋中

范景文

颇嫌多事是尊生,但得心闲近道情。pǒ xián duō shì shì zūn shēng,dàn dé xīn xián jìn dào qíng。
长与疏梅耐幽独,更教瘦鹤伴凄清。zhǎng yǔ shū méi nài yōu dú,gèng jiào shòu hè bàn qī qīng。
扫花欲便亲苔坐,删竹当防碍月行。sǎo huā yù biàn qīn tái zuò,shān zhú dāng fáng ài yuè xíng。
片石颓然无位置,也同老懒畏经营。piàn shí tuí rán wú wèi zhì,yě tóng lǎo lǎn wèi jīng yíng。

虞山瞿少潜见过留之味玄堂有作

范景文

烟霞片片染衣裳,手拂凝尘坐竹床。yān xiá piàn piàn rǎn yī shang,shǒu fú níng chén zuò zhú chuáng。
晤对少时如入画,淹留竟日自生香。wù duì shǎo shí rú rù huà,yān liú jìng rì zì shēng xiāng。
杯呈浅笑花浮面,曲度深宵月过廊。bēi chéng qiǎn xiào huā fú miàn,qū dù shēn xiāo yuè guò láng。
寥落一丘堪点染,入林幽事待商量。liáo luò yī qiū kān diǎn rǎn,rù lín yōu shì dài shāng liàng。

牡丹落几尽矣惟馀一枝垂垂不坠因而赋此

范景文

已见残红片片飞,一枝留得送春归。yǐ jiàn cán hóng piàn piàn fēi,yī zhī liú dé sòng chūn guī。
妆经雨洗胭脂薄,香惹风来蛱蝶稀。zhuāng jīng yǔ xǐ yān zhī báo,xiāng rě fēng lái jiá dié xī。
半醉微痕迷晓晕,剩餐馀馥胜痴肥。bàn zuì wēi hén mí xiǎo yūn,shèng cān yú fù shèng chī féi。
画工何似春工巧,浓碧丛中浅著绯。huà gōng hé shì chūn gōng qiǎo,nóng bì cóng zhōng qiǎn zhù fēi。

生平

范景文

生平细捡尽多奇,心口商来亦自疑。shēng píng xì jiǎn jǐn duō qí,xīn kǒu shāng lái yì zì yí。
酒社常开难共醉,愚公自号恼人痴。jiǔ shè cháng kāi nán gòng zuì,yú gōng zì hào nǎo rén chī。
身虽无病每思药,性好探奇懒作诗。shēn suī wú bìng měi sī yào,xìng hǎo tàn qí lǎn zuò shī。
日日栽花还乞竹,任他雨打与风吹。rì rì zāi huā hái qǐ zhú,rèn tā yǔ dǎ yǔ fēng chuī。

和友人闲居之作

范景文

夜里删诗日看山,纵然忙杀也清闲。yè lǐ shān shī rì kàn shān,zòng rán máng shā yě qīng xián。
从教花落休开径,除却僧来即闭关。cóng jiào huā luò xiū kāi jìng,chú què sēng lái jí bì guān。
性好积书终是癖,身无小病怕成顽。xìng hǎo jī shū zhōng shì pǐ,shēn wú xiǎo bìng pà chéng wán。
幽栖未尽声闻累,鹤舞??鸟语蛮。yōu qī wèi jǐn shēng wén lèi,hè wǔ niǎo yǔ mán。

王季木招饮济上高林堂

范景文

风物何时最爽森,除将秋霁是春阴。fēng wù hé shí zuì shuǎng sēn,chú jiāng qiū jì shì chūn yīn。
客因同调成孤赏,地以高林畅远心。kè yīn tóng diào chéng gū shǎng,dì yǐ gāo lín chàng yuǎn xīn。
梅影偏宜灯下取,竹香细向酒中寻。méi yǐng piān yí dēng xià qǔ,zhú xiāng xì xiàng jiǔ zhōng xún。
眼前未尽氛埃气,欲掬寒泉洗碧岑。yǎn qián wèi jǐn fēn āi qì,yù jū hán quán xǐ bì cén。

乙卯除夜

范景文

忽惊明日是明年,检点从前只自怜。hū jīng míng rì shì míng nián,jiǎn diǎn cóng qián zhǐ zì lián。
好日半多消马上,深怀时复望云边。hǎo rì bàn duō xiāo mǎ shàng,shēn huái shí fù wàng yún biān。
无文难送穷中鬼,入俗羞称吏是仙。wú wén nán sòng qióng zhōng guǐ,rù sú xiū chēng lì shì xiān。
守岁也思聊应景,烧灯独坐展残编。shǒu suì yě sī liáo yīng jǐng,shāo dēng dú zuò zhǎn cán biān。

乙卯除夜

范景文

忙忙辞腊又迎春,似笑如何却似颦。máng máng cí là yòu yíng chūn,shì xiào rú hé què shì pín。
只为二东烦百苦,才添一日已三旬。zhǐ wèi èr dōng fán bǎi kǔ,cái tiān yī rì yǐ sān xún。
历头细数惊馀半,天下谁教更换新。lì tóu xì shù jīng yú bàn,tiān xià shuí jiào gèng huàn xīn。
独快佳名称除岁,除他俭岁见丰辰。dú kuài jiā míng chēng chú suì,chú tā jiǎn suì jiàn fēng chén。

和秋禊六首

范景文

春禊何如秋禊佳,高情远致自吾侪。chūn xì hé rú qiū xì jiā,gāo qíng yuǎn zhì zì wú chái。
会无常数馀闲日,坐有清流宜水涯。huì wú cháng shù yú xián rì,zuò yǒu qīng liú yí shuǐ yá。
旧谱翻成添韵事,新题吟去散诗牌。jiù pǔ fān chéng tiān yùn shì,xīn tí yín qù sàn shī pái。
祓除此际知尤快,风淡无尘月不霾。fú chú cǐ jì zhī yóu kuài,fēng dàn wú chén yuè bù mái。

新草

范景文

春光吹到未全匀,偏是新青自可人。chūn guāng chuī dào wèi quán yún,piān shì xīn qīng zì kě rén。
无力摇风因带雪,有情就雨怕沾尘。wú lì yáo fēng yīn dài xuě,yǒu qíng jiù yǔ pà zhān chén。
欲寻多处须临水,正趁柔时好作茵。yù xún duō chù xū lín shuǐ,zhèng chèn róu shí hǎo zuò yīn。
乘晓踏青原上望,离离烟际辨曾真。chéng xiǎo tà qīng yuán shàng wàng,lí lí yān jì biàn céng zhēn。

初柳

范景文

春情乍被柳相挑,尽费支持不自聊。chūn qíng zhà bèi liǔ xiāng tiāo,jǐn fèi zhī chí bù zì liáo。
作意将来令眼媚,关情偏可惹魂销。zuò yì jiāng lái lìng yǎn mèi,guān qíng piān kě rě hún xiāo。
瘦犹含态骄梅格,暖故拖寒带雪条。shòu yóu hán tài jiāo méi gé,nuǎn gù tuō hán dài xuě tiáo。
漫教疏黄与深绿,好风吹绽看来朝。màn jiào shū huáng yǔ shēn lǜ,hǎo fēng chuī zhàn kàn lái cháo。

魏仲雪过餐冰斋遇雨

范景文

清风吹袂惹烟萝,正是冰厅许尔过。qīng fēng chuī mèi rě yān luó,zhèng shì bīng tīng xǔ ěr guò。
密坐深谭尘事少,新知细访隽人多。mì zuò shēn tán chén shì shǎo,xīn zhī xì fǎng juàn rén duō。
酒间啜茗肠如浣,卷里题诗手自摩。jiǔ jiān chuài míng cháng rú huàn,juǎn lǐ tí shī shǒu zì mó。
当夏快来秋意爽,兼将凉雨快如何。dāng xià kuài lái qiū yì shuǎng,jiān jiāng liáng yǔ kuài rú hé。

米仲诏斋中观剧与辰叟赋

范景文

小名应是唤盈盈,声态偏能想性情。xiǎo míng yīng shì huàn yíng yíng,shēng tài piān néng xiǎng xìng qíng。
低度静闻梁上响,步虚小试掌中轻。dī dù jìng wén liáng shàng xiǎng,bù xū xiǎo shì zhǎng zhōng qīng。
翻嫌杂和吹弹寂,别见馀姿顾盼生。fān xián zá hé chuī dàn jì,bié jiàn yú zī gù pàn shēng。
不是今宵消不得,花醒人醉月清清。bù shì jīn xiāo xiāo bù dé,huā xǐng rén zuì yuè qīng qīng。

题米家童

范景文

生自吴趋来帝里,故宜北调变南腔。shēng zì wú qū lái dì lǐ,gù yí běi diào biàn nán qiāng。
每当转处声偏慢,将到停时调入双。měi dāng zhuǎn chù shēng piān màn,jiāng dào tíng shí diào rù shuāng。
坐有周郎应错顾,箫吹秦女亦须降。zuò yǒu zhōu láng yīng cuò gù,xiāo chuī qín nǚ yì xū jiàng。
恐人仿此翻成套,轻板从今唱大江。kǒng rén fǎng cǐ fān chéng tào,qīng bǎn cóng jīn chàng dà jiāng。