古诗词

冬夜同岳尔律泛湖限断字

范景文

桃花漾春流,深夏荷风散。táo huā yàng chūn liú,shēn xià hé fēng sàn。
湖光得致时,荫映开新烂。hú guāng dé zhì shí,yīn yìng kāi xīn làn。
雪后柳情疏,云冻梅意慢。xuě hòu liǔ qíng shū,yún dòng méi yì màn。
冷月彻寒林,烟景去其半。lěng yuè chè hán lín,yān jǐng qù qí bàn。
何事山阴行,秋冬发深叹。hé shì shān yīn xíng,qiū dōng fā shēn tàn。
凄淡正自佳,幽意具一段。qī dàn zhèng zì jiā,yōu yì jù yī duàn。
暝岚荡冰纹,色态巧互换。míng lán dàng bīng wén,sè tài qiǎo hù huàn。
比之挹浓华,又作别种观。bǐ zhī yì nóng huá,yòu zuò bié zhǒng guān。
试向餐薇子,细与闲判断。shì xiàng cān wēi zi,xì yǔ xián pàn duàn。

范景文

明河间府吴桥人,字梦章,号思仁。万历四十一年进士。授东昌府推官。天启五年,历吏部文选郎中。不依魏忠贤,亦不附东林党,谢病归。崇祯时官至工部尚书兼东阁大学士,入参机务。明亡自杀。谥文贞。有《大臣谱》。 范景文的作品>>

猜您喜欢

和北吴歌

范景文

蓟北雪飞十月天,孤村云冻破炊烟。jì běi xuě fēi shí yuè tiān,gū cūn yún dòng pò chuī yān。
风酸路滑行人绝,犹见老僧驴背眠。fēng suān lù huá xíng rén jué,yóu jiàn lǎo sēng lǘ bèi mián。

和北吴歌

范景文

桃符门挂映春联,爆竹声中又一年。táo fú mén guà yìng chūn lián,bào zhú shēng zhōng yòu yī nián。
队队轻衫香笼袖,斗鸡日费几千钱。duì duì qīng shān xiāng lóng xiù,dòu jī rì fèi jǐ qiān qián。

和北吴歌

范景文

白衣赛会竞烧香,簇拥如花看道场。bái yī sài huì jìng shāo xiāng,cù yōng rú huā kàn dào chǎng。
小扇频遮移步缓,旁边立住少年郎。xiǎo shàn pín zhē yí bù huǎn,páng biān lì zhù shǎo nián láng。

和北吴歌

范景文

闻催新饷倍生愁,岁岁加编未得休。wén cuī xīn xiǎng bèi shēng chóu,suì suì jiā biān wèi dé xiū。
一邑硝黄三十万,出关重复派车牛。yī yì xiāo huáng sān shí wàn,chū guān zhòng fù pài chē niú。

和北吴歌

范景文

黍稷才收便摘花,一年最苦是农家。shǔ jì cái shōu biàn zhāi huā,yī nián zuì kǔ shì nóng jiā。
霜来九月秋原尽,又见风吹麦陇斜。shuāng lái jiǔ yuè qiū yuán jǐn,yòu jiàn fēng chuī mài lǒng xié。

和北吴歌

范景文

十家九尽垫官钱,敲扑声高欲彻天。shí jiā jiǔ jǐn diàn guān qián,qiāo pū shēng gāo yù chè tiān。
昨日相逢开口笑,徭差新改一条鞭。zuó rì xiāng féng kāi kǒu xiào,yáo chà xīn gǎi yī tiáo biān。

和北吴歌

范景文

阔袖高冠士气驯,从来文事亦彬彬。kuò xiù gāo guān shì qì xùn,cóng lái wén shì yì bīn bīn。
近科只说丙午盛,十五人中举六人。jìn kē zhǐ shuō bǐng wǔ shèng,shí wǔ rén zhōng jǔ liù rén。

和北吴歌

范景文

乡里儿郎也解歌,时兴曲子土音哦。xiāng lǐ ér láng yě jiě gē,shí xīng qū zi tǔ yīn ó。
最难听是声哀急,不为关情唤奈何。zuì nán tīng shì shēng āi jí,bù wèi guān qíng huàn nài hé。

和北吴歌

范景文

青丝斜纽挽双鬟,斗草才同姊妹还。qīng sī xié niǔ wǎn shuāng huán,dòu cǎo cái tóng zǐ mèi hái。
闻说郎来亲插戴,背人偷觑倚窗间。wén shuō láng lái qīn chā dài,bèi rén tōu qù yǐ chuāng jiān。

和北吴歌

范景文

北吴原不是东吴,古意如今问有无。běi wú yuán bù shì dōng wú,gǔ yì rú jīn wèn yǒu wú。
击筑馀风劳想像,一时俗尚喜言苏。jī zhù yú fēng láo xiǎng xiàng,yī shí sú shàng xǐ yán sū。

和北吴歌

范景文

红亭带柳板桥横,古道西郊送客行。hóng tíng dài liǔ bǎn qiáo héng,gǔ dào xī jiāo sòng kè xíng。
谩道征轮怜下国,彤云咫尺望神京。mán dào zhēng lún lián xià guó,tóng yún zhǐ chǐ wàng shén jīng。

和北吴歌

范景文

齐讴变调和初成,一字吟来一字情。qí ōu biàn diào hé chū chéng,yī zì yín lái yī zì qíng。
便带虎丘山下去,船回月上试新声。biàn dài hǔ qiū shān xià qù,chuán huí yuè shàng shì xīn shēng。

秋柳

范景文

叶落何如弱絮颠,总来易惹是风前。yè luò hé rú ruò xù diān,zǒng lái yì rě shì fēng qián。
衰容故弄新黄色,误作春条一样怜。shuāi róng gù nòng xīn huáng sè,wù zuò chūn tiáo yī yàng lián。

病起听歌坐中约以茶赏适仁常寄诗相讯即用其韵成咏

范景文

耽病因诗总是魔,破除独借几回歌。dān bìng yīn shī zǒng shì mó,pò chú dú jiè jǐ huí gē。
醉听易惹闲思绪,茶韵销来试若何。zuì tīng yì rě xián sī xù,chá yùn xiāo lái shì ruò hé。

病起听歌坐中约以茶赏适仁常寄诗相讯即用其韵成咏

范景文

每至关情唤奈何,茶颠较酒不争多。měi zhì guān qíng huàn nài hé,chá diān jiào jiǔ bù zhēng duō。
曼声怕到销魂处,雅诨从将换艳歌。màn shēng pà dào xiāo hún chù,yǎ hùn cóng jiāng huàn yàn gē。