古诗词

游张公洞

顾璘

风雷开洞府,传自赤乌年。fēng léi kāi dòng fǔ,chuán zì chì wū nián。
峭壁斜倾地,盘云半覆天。qiào bì xié qīng dì,pán yún bàn fù tiān。
林抽千挺笋,池绽九华莲。lín chōu qiān tǐng sǔn,chí zhàn jiǔ huá lián。
螺壳回旋入,蜂房芥蒂悬。luó ké huí xuán rù,fēng fáng jiè dì xuán。
虚窗通白日,奥室聚苍烟。xū chuāng tōng bái rì,ào shì jù cāng yān。
石髓滋璚蕊,丹炉闭雪铅。shí suǐ zī qióng ruǐ,dān lú bì xuě qiān。
吴山唯此胜,张老是何仙。wú shān wéi cǐ shèng,zhāng lǎo shì hé xiān。
轻举应霞外,冥搜破物先。qīng jǔ yīng xiá wài,míng sōu pò wù xiān。
缅余问桃水,遂尔涉芝田。miǎn yú wèn táo shuǐ,suì ěr shè zhī tián。
憩涧心方寂,寻真兴已偏。qì jiàn xīn fāng jì,xún zhēn xīng yǐ piān。
步凌青嶂出,杯倩紫云传。bù líng qīng zhàng chū,bēi qiàn zǐ yún chuán。
落景幽襟积,飘蓬去路牵。luò jǐng yōu jīn jī,piāo péng qù lù qiān。
永怀餐大药,从此谢尘缘。yǒng huái cān dà yào,cóng cǐ xiè chén yuán。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

山行绝句十三首

顾璘

涧道苍杉林,云寒白日阴。jiàn dào cāng shān lín,yún hán bái rì yīn。
石壁相映起,肃穆愁人心。shí bì xiāng yìng qǐ,sù mù chóu rén xīn。

山行绝句十三首

顾璘

槎枒半折树,倾欹欲堕石。chá yā bàn zhé shù,qīng yī yù duò shí。
行人如飞仙,渺渺下青壁。xíng rén rú fēi xiān,miǎo miǎo xià qīng bì。

山行绝句十三首

顾璘

磈砢万石底,滴沥泉一泓。wěi kē wàn shí dǐ,dī lì quán yī hóng。
裹茗欲煮尝,未有龙头铛。guǒ míng yù zhǔ cháng,wèi yǒu lóng tóu dāng。

寄杨太康

顾璘

明月生遥岑,清光转华薄。míng yuè shēng yáo cén,qīng guāng zhuǎn huá báo。
楼上忆君时,秋风动罗幕。lóu shàng yì jūn shí,qiū fēng dòng luó mù。

送客归吴

顾璘

草际日华淡,水边云意闲。cǎo jì rì huá dàn,shuǐ biān yún yì xián。
翩翩五陵客,骑马入秋山。piān piān wǔ líng kè,qí mǎ rù qiū shān。

春日郊行三首

顾璘

条风曳微云,山色差可美。tiáo fēng yè wēi yún,shān sè chà kě měi。
日出湖上行,春光满湖水。rì chū hú shàng xíng,chūn guāng mǎn hú shuǐ。

春日郊行三首

顾璘

麦垄摇新叶,梅塘泛落花。mài lǒng yáo xīn yè,méi táng fàn luò huā。
前村天欲雨,云里见人家。qián cūn tiān yù yǔ,yún lǐ jiàn rén jiā。

春日郊行三首

顾璘

白石明春泉,苍林暗春雾。bái shí míng chūn quán,cāng lín àn chūn wù。
马蹄从东来,失却山间路。mǎ tí cóng dōng lái,shī què shān jiān lù。

与陈鲁南

顾璘

浮云淡秋水,落日横暮山。fú yún dàn qiū shuǐ,luò rì héng mù shān。
与子有幽抱,时在山水间。yǔ zi yǒu yōu bào,shí zài shān shuǐ jiān。

夜泛

顾璘

四冥波浩浩,一苇向空渡。sì míng bō hào hào,yī wěi xiàng kōng dù。
月近星斗寒,始识天上路。yuè jìn xīng dòu hán,shǐ shí tiān shàng lù。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

青松高千尺,知是何年栽。qīng sōng gāo qiān chǐ,zhī shì hé nián zāi。
独有憩阴者,时为清风来。dú yǒu qì yīn zhě,shí wèi qīng fēng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

故乡宛如昨,近郭多池台。gù xiāng wǎn rú zuó,jìn guō duō chí tái。
一别同心侣,无因数往来。yī bié tóng xīn lǚ,wú yīn shù wǎng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

花色亦何贵,画葵爱葵心。huā sè yì hé guì,huà kuí ài kuí xīn。
岂无桃李颜,要非君所钦。qǐ wú táo lǐ yán,yào fēi jūn suǒ qīn。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

旖旎芙蓉花,荡漾木兰楫。yǐ nǐ fú róng huā,dàng yàng mù lán jí。
相思隔湘水,欲采不可得。xiāng sī gé xiāng shuǐ,yù cǎi bù kě dé。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

寂寞东篱下,幽花裛露黄。jì mò dōng lí xià,yōu huā yì lù huáng。
自缘寒节至,不是爱秋霜。zì yuán hán jié zhì,bù shì ài qiū shuāng。