古诗词

落梅篇

顾璘

金陵野老栖空山,肺病养恬长闭关。jīn líng yě lǎo qī kōng shān,fèi bìng yǎng tián zhǎng bì guān。
端居十日阻春雨,梅花零落溪山间。duān jū shí rì zǔ chūn yǔ,méi huā líng luò xī shān jiān。
老干横烟惨难诉,残英覆地嗟谁数。lǎo gàn héng yān cǎn nán sù,cán yīng fù dì jiē shuí shù。
蜂黏香粉下苍苔,鸟啄璚瑶涴黄土。fēng nián xiāng fěn xià cāng tái,niǎo zhuó qióng yáo wò huáng tǔ。
城中看花长恨迟,来时池水含冰澌。chéng zhōng kàn huā zhǎng hèn chí,lái shí chí shuǐ hán bīng sī。
冷蕊犹封去年雪,韶华未动新春枝。lěng ruǐ yóu fēng qù nián xuě,sháo huá wèi dòng xīn chūn zhī。
准拟入山开病眼,一日绕花千百转。zhǔn nǐ rù shān kāi bìng yǎn,yī rì rào huā qiān bǎi zhuǎn。
酿酒期邀友朋至,插篱苦避儿童剪。niàng jiǔ qī yāo yǒu péng zhì,chā lí kǔ bì ér tóng jiǎn。
丘壑萧条还自爱,荣华飘落那相待。qiū hè xiāo tiáo hái zì ài,róng huá piāo luò nà xiāng dài。
始知春厌衰病人,转觉天厚雄豪辈。shǐ zhī chūn yàn shuāi bìng rén,zhuǎn jué tiān hòu xióng háo bèi。
君不见五侯七贵开名园,梅花当春如雪繁。jūn bù jiàn wǔ hóu qī guì kāi míng yuán,méi huā dāng chūn rú xuě fán。
和风丽日依期至,玉笛银筝对酒喧。hé fēng lì rì yī qī zhì,yù dí yín zhēng duì jiǔ xuān。
开时令鼓催青阳,飞处仙娥点靓妆。kāi shí lìng gǔ cuī qīng yáng,fēi chù xiān é diǎn jìng zhuāng。
花将地主相矜盛,人助花神剩斗狂。huā jiāng dì zhǔ xiāng jīn shèng,rén zhù huā shén shèng dòu kuáng。
物性随人异哀乐,我心与尔甘寂寞。wù xìng suí rén yì āi lè,wǒ xīn yǔ ěr gān jì mò。
且寻世外逍遥游,开落荣枯付冥漠。qiě xún shì wài xiāo yáo yóu,kāi luò róng kū fù míng mò。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

秋兴和金大仁甫二首

顾璘

葵老初辞蝶,槐疏不翳蝉。kuí lǎo chū cí dié,huái shū bù yì chán。
卧凉收簟竹,饮减怯觥船。wò liáng shōu diàn zhú,yǐn jiǎn qiè gōng chuán。
自蜡登山屐,长赊对菊钱。zì là dēng shān jī,zhǎng shē duì jú qián。
浮生最难得,丘壑度丰年。fú shēng zuì nán dé,qiū hè dù fēng nián。

经钟山

顾璘

鹿饮红泉细,猿啼翠壁重。lù yǐn hóng quán xì,yuán tí cuì bì zhòng。
仙云凝舜冢,王气拂秦松。xiān yún níng shùn zhǒng,wáng qì fú qín sōng。
地接金椎道,山藏玉检封。dì jiē jīn chuí dào,shān cáng yù jiǎn fēng。
鼎湖长在望,何处仰宸容。dǐng hú zhǎng zài wàng,hé chù yǎng chén róng。

送赵生

顾璘

白马饰朱愤,回鞭驻荜门。bái mǎ shì zhū fèn,huí biān zhù bì mén。
国风吴季札,家世赵平原。guó fēng wú jì zhá,jiā shì zhào píng yuán。
斗饮投壶捷,停歌说剑喧。dòu yǐn tóu hú jié,tíng gē shuō jiàn xuān。
归途多绿草,默默望王孙。guī tú duō lǜ cǎo,mò mò wàng wáng sūn。

吊程公子

顾璘

书剑早从军,南征誓策勋。shū jiàn zǎo cóng jūn,nán zhēng shì cè xūn。
弓刀争白日,图画失青云。gōng dāo zhēng bái rì,tú huà shī qīng yún。
地迥魂长往,天高语不闻。dì jiǒng hún zhǎng wǎng,tiān gāo yǔ bù wén。
英雄长扼腕,挥泪洒孤坟。yīng xióng zhǎng è wàn,huī lèi sǎ gū fén。

送陈断事

顾璘

宦辙红尘畔,时名白发前。huàn zhé hóng chén pàn,shí míng bái fā qián。
星移骠骑幕,江动孝廉船。xīng yí biāo qí mù,jiāng dòng xiào lián chuán。
祖席橙分蟹,离亭树罢蝉。zǔ xí chéng fēn xiè,lí tíng shù bà chán。
秋风将别思,天外两凄然。qiū fēng jiāng bié sī,tiān wài liǎng qī rán。

观音阁望江

顾璘

尘服乍辞鞍,花台共倚阑。chén fú zhà cí ān,huā tái gòng yǐ lán。
林端凭树短,阁上见江宽。lín duān píng shù duǎn,gé shàng jiàn jiāng kuān。
地拔千寻险,山藏四月寒。dì bá qiān xún xiǎn,shān cáng sì yuè hán。
东流为谁逝,终日浩漫漫。dōng liú wèi shuí shì,zhōng rì hào màn màn。

卜居

顾璘

为爱红尘远,何嗟白屋贫。wèi ài hóng chén yuǎn,hé jiē bái wū pín。
琴书唯旧物,花竹有新邻。qín shū wéi jiù wù,huā zhú yǒu xīn lín。
偃仰堪吾寄,萧条免盗嗔。yǎn yǎng kān wú jì,xiāo tiáo miǎn dào chēn。
携壶颜巷口,半是问奇人。xié hú yán xiàng kǒu,bàn shì wèn qí rén。

秋葵小画

顾璘

惨淡生绡色,秋花擢露森。cǎn dàn shēng xiāo sè,qiū huā zhuó lù sēn。
黄匀涂粉额,赤抱向阳心。huáng yún tú fěn é,chì bào xiàng yáng xīn。
节序谁云暮,风霜尔独禁。jié xù shuí yún mù,fēng shuāng ěr dú jìn。
草堂披拂处,默坐寄情深。cǎo táng pī fú chù,mò zuò jì qíng shēn。

赠李副使献吉江西视学

顾璘

輶轩分羽节,高义岂为荣。yóu xuān fēn yǔ jié,gāo yì qǐ wèi róng。
南省文儒化,中朝国士名。nán shěng wén rú huà,zhōng cháo guó shì míng。
嵩云兼雨动,楚月出江明。sōng yún jiān yǔ dòng,chǔ yuè chū jiāng míng。
莫道风尘暗,君行自有情。mò dào fēng chén àn,jūn xíng zì yǒu qíng。

赠侯员外入秦册封

顾璘

皇泽开新国,文星出上都。huáng zé kāi xīn guó,wén xīng chū shàng dōu。
河流经雨涨,山馆带云孤。hé liú jīng yǔ zhǎng,shān guǎn dài yún gū。
下榻淹高驾,开襟接壮图。xià tà yān gāo jià,kāi jīn jiē zhuàng tú。
炎天正烦郁,何幸对冰壶。yán tiān zhèng fán yù,hé xìng duì bīng hú。

寄潘侍御宗节

顾璘

兵甲纵横地,音书久不来。bīng jiǎ zòng héng dì,yīn shū jiǔ bù lái。
豺狼当道吼,鸿雁向人哀。chái láng dāng dào hǒu,hóng yàn xiàng rén āi。
奔走成何事,沉沦惜异才。bēn zǒu chéng hé shì,chén lún xī yì cái。
团山南望迥,千里漫黄埃。tuán shān nán wàng jiǒng,qiān lǐ màn huáng āi。

祭敬甫墓下凄然作

顾璘

故国秋风至,高坟宿草生。gù guó qiū fēng zhì,gāo fén sù cǎo shēng。
独修蘋藻荐,何限死生情。dú xiū píng zǎo jiàn,hé xiàn sǐ shēng qíng。
水净孤潭影,风流宰树声。shuǐ jìng gū tán yǐng,fēng liú zǎi shù shēng。
重临石苔路,空忆旧经行。zhòng lín shí tái lù,kōng yì jiù jīng xíng。

赠张徵伯

顾璘

俊逸张平子,才名动地传。jùn yì zhāng píng zi,cái míng dòng dì chuán。
文章侵大雅,腾踏正华年。wén zhāng qīn dà yǎ,téng tà zhèng huá nián。
未射金屏雀,仍还雪夜船。wèi shè jīn píng què,réng hái xuě yè chuán。
离尊不相送,愁梦隔江烟。lí zūn bù xiāng sòng,chóu mèng gé jiāng yān。

八月十三夜与文济时范质甫城西泛舟达秦淮三首

顾璘

落日清川里,轻风已自凉。luò rì qīng chuān lǐ,qīng fēng yǐ zì liáng。
秋怀生白舫,山翠扑胡床。qiū huái shēng bái fǎng,shān cuì pū hú chuáng。
问路疑天上,停杯待月光。wèn lù yí tiān shàng,tíng bēi dài yuè guāng。
何人横铁笛,吹过斗牛傍。hé rén héng tiě dí,chuī guò dòu niú bàng。

八月十三夜与文济时范质甫城西泛舟达秦淮三首

顾璘

六代烟华地,狂歌得夜游。liù dài yān huá dì,kuáng gē dé yè yóu。
山河横王气,水月弄清秋。shān hé héng wáng qì,shuǐ yuè nòng qīng qiū。
木落长干寺,云残太白楼。mù luò zhǎng gàn sì,yún cán tài bái lóu。
共君须痛饮,沉醉傍沧洲。gòng jūn xū tòng yǐn,chén zuì bàng cāng zhōu。