古诗词

落梅篇

顾璘

金陵野老栖空山,肺病养恬长闭关。jīn líng yě lǎo qī kōng shān,fèi bìng yǎng tián zhǎng bì guān。
端居十日阻春雨,梅花零落溪山间。duān jū shí rì zǔ chūn yǔ,méi huā líng luò xī shān jiān。
老干横烟惨难诉,残英覆地嗟谁数。lǎo gàn héng yān cǎn nán sù,cán yīng fù dì jiē shuí shù。
蜂黏香粉下苍苔,鸟啄璚瑶涴黄土。fēng nián xiāng fěn xià cāng tái,niǎo zhuó qióng yáo wò huáng tǔ。
城中看花长恨迟,来时池水含冰澌。chéng zhōng kàn huā zhǎng hèn chí,lái shí chí shuǐ hán bīng sī。
冷蕊犹封去年雪,韶华未动新春枝。lěng ruǐ yóu fēng qù nián xuě,sháo huá wèi dòng xīn chūn zhī。
准拟入山开病眼,一日绕花千百转。zhǔn nǐ rù shān kāi bìng yǎn,yī rì rào huā qiān bǎi zhuǎn。
酿酒期邀友朋至,插篱苦避儿童剪。niàng jiǔ qī yāo yǒu péng zhì,chā lí kǔ bì ér tóng jiǎn。
丘壑萧条还自爱,荣华飘落那相待。qiū hè xiāo tiáo hái zì ài,róng huá piāo luò nà xiāng dài。
始知春厌衰病人,转觉天厚雄豪辈。shǐ zhī chūn yàn shuāi bìng rén,zhuǎn jué tiān hòu xióng háo bèi。
君不见五侯七贵开名园,梅花当春如雪繁。jūn bù jiàn wǔ hóu qī guì kāi míng yuán,méi huā dāng chūn rú xuě fán。
和风丽日依期至,玉笛银筝对酒喧。hé fēng lì rì yī qī zhì,yù dí yín zhēng duì jiǔ xuān。
开时令鼓催青阳,飞处仙娥点靓妆。kāi shí lìng gǔ cuī qīng yáng,fēi chù xiān é diǎn jìng zhuāng。
花将地主相矜盛,人助花神剩斗狂。huā jiāng dì zhǔ xiāng jīn shèng,rén zhù huā shén shèng dòu kuáng。
物性随人异哀乐,我心与尔甘寂寞。wù xìng suí rén yì āi lè,wǒ xīn yǔ ěr gān jì mò。
且寻世外逍遥游,开落荣枯付冥漠。qiě xún shì wài xiāo yáo yóu,kāi luò róng kū fù míng mò。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

春日病起十一首

顾璘

治郡衰逾懒,辞家病更悲。zhì jùn shuāi yú lǎn,cí jiā bìng gèng bēi。
清心五湖水,归路片帆迟。qīng xīn wǔ hú shuǐ,guī lù piàn fān chí。
絮舞过闲幔,蒲生满故池。xù wǔ guò xián màn,pú shēng mǎn gù chí。
丁宁踏青社,已过落花期。dīng níng tà qīng shè,yǐ guò luò huā qī。

春日病起十一首

顾璘

一月摊书卷,悠然识故吾。yī yuè tān shū juǎn,yōu rán shí gù wú。
久怀沧海钓,犹系赤城符。jiǔ huái cāng hǎi diào,yóu xì chì chéng fú。
竹帛书能事,丹砂却腐儒。zhú bó shū néng shì,dān shā què fǔ rú。
携家将白发,吹笛洞庭湖。xié jiā jiāng bái fā,chuī dí dòng tíng hú。

春日病起十一首

顾璘

幽兴关生物,呼儿灌果园。yōu xīng guān shēng wù,hū ér guàn guǒ yuán。
海风春易盛,林日午增暄。hǎi fēng chūn yì shèng,lín rì wǔ zēng xuān。
影动葡萄蔓,芽香枸杞根。yǐng dòng pú táo màn,yá xiāng gǒu qǐ gēn。
苦嗔鸡犬恶,伐棘补篱门。kǔ chēn jī quǎn è,fá jí bǔ lí mén。

春日病起十一首

顾璘

野情随步屧,春色映罗衣。yě qíng suí bù xiè,chūn sè yìng luó yī。
树彩丹青杂,花香脑麝迷。shù cǎi dān qīng zá,huā xiāng nǎo shè mí。
云疏吹片雨,江迥动斜晖。yún shū chuī piàn yǔ,jiāng jiǒng dòng xié huī。
无限登台兴,犹嗟足力微。wú xiàn dēng tái xīng,yóu jiē zú lì wēi。

春日病起十一首

顾璘

谷口新晴景,山禽满树悬。gǔ kǒu xīn qíng jǐng,shān qín mǎn shù xuán。
翻飞清浅水,群噪艳阳天。fān fēi qīng qiǎn shuǐ,qún zào yàn yáng tiān。
挟侣争巢斗,调声学语妍。xié lǚ zhēng cháo dòu,diào shēng xué yǔ yán。
稻粱须自爱,林外有鹰鹯。dào liáng xū zì ài,lín wài yǒu yīng zhān。

春日病起十一首

顾璘

迢遰燕京道,音书海畔稀。tiáo dì yàn jīng dào,yīn shū hǎi pàn xī。
几年劳按剑,万国忆垂衣。jǐ nián láo àn jiàn,wàn guó yì chuí yī。
彩凤梧桐老,骅骝苜蓿肥。cǎi fèng wú tóng lǎo,huá liú mù xu féi。
中天看太白,亭午尚光辉。zhōng tiān kàn tài bái,tíng wǔ shàng guāng huī。

春日病起十一首

顾璘

久作天台吏,虚招地主名。jiǔ zuò tiān tái lì,xū zhāo dì zhǔ míng。
云深华顶色,春远石梁行。yún shēn huá dǐng sè,chūn yuǎn shí liáng xíng。
药草传神圣,桃花脱送迎。yào cǎo chuán shén shèng,táo huā tuō sòng yíng。
荒凉刘阮迹,千古独含情。huāng liáng liú ruǎn jì,qiān gǔ dú hán qíng。

春日病起十一首

顾璘

尽揽群松色,聊分片石青。jǐn lǎn qún sōng sè,liáo fēn piàn shí qīng。
风烟兼万壑,天地此孤亭。fēng yān jiān wàn hè,tiān dì cǐ gū tíng。
发兴含萧远,吟诗动杳冥。fā xīng hán xiāo yuǎn,yín shī dòng yǎo míng。
废兴他日事,书记误丁宁。fèi xīng tā rì shì,shū jì wù dīng níng。

春日病起十一首

顾璘

三月雷犹伏,愆阴奈尔何。sān yuè léi yóu fú,qiān yīn nài ěr hé。
土龙行雨少,海鸟避风多。tǔ lóng xíng yǔ shǎo,hǎi niǎo bì fēng duō。
瘴疠忧仍剧,安危望非他。zhàng lì yōu réng jù,ān wēi wàng fēi tā。
尚馀朱绂在,那忍议征科。shàng yú zhū fú zài,nà rěn yì zhēng kē。

春日病起十一首

顾璘

自怪山中住,邀人更写山。zì guài shān zhōng zhù,yāo rén gèng xiě shān。
为期风雨夕,长对户庭间。wèi qī fēng yǔ xī,zhǎng duì hù tíng jiān。
雪片冲炎落,花枝积岁斑。xuě piàn chōng yán luò,huā zhī jī suì bān。
殷勤谢真宰,烟景浪相悭。yīn qín xiè zhēn zǎi,yān jǐng làng xiāng qiān。

陈中丞园

顾璘

柏府辞朱绂,蓬山敝素襟。bǎi fǔ cí zhū fú,péng shān bì sù jīn。
楼前得湖水,庭际散园林。lóu qián dé hú shuǐ,tíng jì sàn yuán lín。
雾阁穿龙窟,风筝咽凤音。wù gé chuān lóng kū,fēng zhēng yàn fèng yīn。
花时多酿酒,能费几黄金。huā shí duō niàng jiǔ,néng fèi jǐ huáng jīn。

道院齐树楼

顾璘

梧桐高十丈,虚阁正相齐。wú tóng gāo shí zhàng,xū gé zhèng xiāng qí。
户敞龙飞入,檐垂鸟下啼。hù chǎng lóng fēi rù,yán chuí niǎo xià tí。
山光开画障,人语落丹梯。shān guāng kāi huà zhàng,rén yǔ luò dān tī。
夜有游仙到,流云湿暗题。yè yǒu yóu xiān dào,liú yún shī àn tí。

答徐昌谷博士

顾璘

旧爱张廷尉,今知郑广文。jiù ài zhāng tíng wèi,jīn zhī zhèng guǎng wén。
高情疏法网,丽藻播词芬。gāo qíng shū fǎ wǎng,lì zǎo bō cí fēn。
台省尔何恋,交情殊有闻。tái shěng ěr hé liàn,jiāo qíng shū yǒu wén。
南楼望明月,一倍惜离群。nán lóu wàng míng yuè,yī bèi xī lí qún。

挽程良用侍御二首

顾璘

结绶为兄弟,通家及子孙。jié shòu wèi xiōng dì,tōng jiā jí zi sūn。
高才先见夺,天道竟难言。gāo cái xiān jiàn duó,tiān dào jìng nán yán。
玉树光埋没,江潮气吐吞。yù shù guāng mái méi,jiāng cháo qì tǔ tūn。
伤心甬东水,犹有未招魂。shāng xīn yǒng dōng shuǐ,yóu yǒu wèi zhāo hún。

挽程良用侍御二首

顾璘

同年程柱史,抱道迈时贤。tóng nián chéng zhù shǐ,bào dào mài shí xián。
路绝青冥上,身摧白发前。lù jué qīng míng shàng,shēn cuī bái fā qián。
声名天地老,魂梦死生悬。shēng míng tiān dì lǎo,hún mèng sǐ shēng xuán。
宿草芊芊远,空歌薤露篇。sù cǎo qiān qiān yuǎn,kōng gē xiè lù piān。