古诗词

朱侍御子宜别山亭

顾璘

高人厌嚣哄,结搆临幽深。gāo rén yàn xiāo hǒng,jié gòu lín yōu shēn。
井络仅尺咫,窈然得山林。jǐng luò jǐn chǐ zhǐ,yǎo rán dé shān lín。
江清动城表,竹密罗庭阴。jiāng qīng dòng chéng biǎo,zhú mì luó tíng yīn。
风籁浣尘听,野容延赏心。fēng lài huàn chén tīng,yě róng yán shǎng xīn。
上奉白发欢,春酒时开襟。shàng fèng bái fā huān,chūn jiǔ shí kāi jīn。
下偕连枝乐,埙篪和且湛。xià xié lián zhī lè,xūn chí hé qiě zhàn。
闭阁复晏坐,累遣虑已沉。bì gé fù yàn zuò,lèi qiǎn lǜ yǐ chén。
漱齿诵玄书,焚香挥玉琴。shù chǐ sòng xuán shū,fén xiāng huī yù qín。
冥鸿渺天末,悠悠遗我音。míng hóng miǎo tiān mò,yōu yōu yí wǒ yīn。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

沈懋学游金陵归杭

顾璘

词锋撇捩鲍参军,画法侵淩郑广文。cí fēng piē liè bào cān jūn,huà fǎ qīn líng zhèng guǎng wén。
长傍牛车歌白石,空传鹓侣满青云。zhǎng bàng niú chē gē bái shí,kōng chuán yuān lǚ mǎn qīng yún。

送王九之入京

顾璘

澄江馆前江水流,征帆五月下扬州。chéng jiāng guǎn qián jiāng shuǐ liú,zhēng fān wǔ yuè xià yáng zhōu。
玉京台省多知己,会听常何荐马周。yù jīng tái shěng duō zhī jǐ,huì tīng cháng hé jiàn mǎ zhōu。

晓发有感

顾璘

荒林昨夜试新霜,晓起桑榆一半黄。huāng lín zuó yè shì xīn shuāng,xiǎo qǐ sāng yú yī bàn huáng。
行子不知身是客,白头犹自别家乡。xíng zi bù zhī shēn shì kè,bái tóu yóu zì bié jiā xiāng。

山行有感

顾璘

草径缘山百折回,霜台旌旆几人来。cǎo jìng yuán shān bǎi zhé huí,shuāng tái jīng pèi jǐ rén lái。
可怜万丈幽岩外,白日无光冻馁哀。kě lián wàn zhàng yōu yán wài,bái rì wú guāng dòng něi āi。

重到岳麓书院

顾璘

不到书堂二十年,浮湘迁客已华颠。bù dào shū táng èr shí nián,fú xiāng qiān kè yǐ huá diān。
惟应岳麓山前树,曾记哦诗曲水边。wéi yīng yuè lù shān qián shù,céng jì ó shī qū shuǐ biān。

赋云阳绝句拟作灵光亭

顾璘

玉琢云阳练折溪,虚无灵气隐虹霓。yù zuó yún yáng liàn zhé xī,xū wú líng qì yǐn hóng ní。
山川未许含光燄,化出天宫太乙藜。shān chuān wèi xǔ hán guāng yàn,huà chū tiān gōng tài yǐ lí。

熊罴岭望雪

顾璘

熊罴岭头望雪花,千林万壑玉交加。xióng pí lǐng tóu wàng xuě huā,qiān lín wàn hè yù jiāo jiā。
若为扫尽浮云色,夜拥狐裘看月华。ruò wèi sǎo jǐn fú yún sè,yè yōng hú qiú kàn yuè huá。

夜至祁阳以录囚行

顾璘

篝火荧荧夹道明,夜江寒浸百家城。gōu huǒ yíng yíng jiā dào míng,yè jiāng hán jìn bǎi jiā chéng。
天王不弃南荒远,直布阳和及死生。tiān wáng bù qì nán huāng yuǎn,zhí bù yáng hé jí sǐ shēng。

题笑岘亭

顾璘

浯山窃笑岘山碑,也自磨厓向水涯。wú shān qiè xiào xiàn shān bēi,yě zì mó yá xiàng shuǐ yá。
陵谷变迁皆瞬息,不缘金石有名垂。líng gǔ biàn qiān jiē shùn xī,bù yuán jīn shí yǒu míng chuí。

人日宁远山行三首

顾璘

人日轻云漏日华,高山晴景应吹笳。rén rì qīng yún lòu rì huá,gāo shān qíng jǐng yīng chuī jiā。
东皇挈取阳和气,散满衡湘十万家。dōng huáng qiè qǔ yáng hé qì,sàn mǎn héng xiāng shí wàn jiā。

人日宁远山行三首

顾璘

万岭千峰蔽楚天,盘厓石路马啼穿。wàn lǐng qiān fēng bì chǔ tiān,pán yá shí lù mǎ tí chuān。
秦人住向桃源里,犹想重华问俗年。qín rén zhù xiàng táo yuán lǐ,yóu xiǎng zhòng huá wèn sú nián。

人日宁远山行三首

顾璘

上下邮程只在山,白云苍雾苦跻攀。shàng xià yóu chéng zhǐ zài shān,bái yún cāng wù kǔ jī pān。
闲情独被梅花觉,引领春风破客颜。xián qíng dú bèi méi huā jué,yǐn lǐng chūn fēng pò kè yán。

乍暖

顾璘

阴厓春令几时回,即有山花映路开。yīn yá chūn lìng jǐ shí huí,jí yǒu shān huā yìng lù kāi。
冰雪只今无处著,柳丝桃萼莫疑猜。bīng xuě zhǐ jīn wú chù zhù,liǔ sī táo è mò yí cāi。

重到石鼓书院

顾璘

石鼓灵踪渺不存,朱陵仙洞已无门。shí gǔ líng zōng miǎo bù cún,zhū líng xiān dòng yǐ wú mén。
洋洋弦诵歌邹鲁,只仰朱张道学尊。yáng yáng xián sòng gē zōu lǔ,zhǐ yǎng zhū zhāng dào xué zūn。

春意三首

顾璘

正月垂杨绿映堤,傍山新溜碧澄溪。zhèng yuè chuí yáng lǜ yìng dī,bàng shān xīn liū bì chéng xī。
暖风消尽寒岩雪,换得黄鹂向客啼。nuǎn fēng xiāo jǐn hán yán xuě,huàn dé huáng lí xiàng kè tí。