古诗词

登阳春台

顾璘

楚客歌阳春,和者才数人。chǔ kè gē yáng chūn,hé zhě cái shù rén。
调高少知已,绝德难为邻。diào gāo shǎo zhī yǐ,jué dé nán wèi lín。
荒台满碧草,四顾伤我神。huāng tái mǎn bì cǎo,sì gù shāng wǒ shén。
不知当年士,果为何国宾。bù zhī dāng nián shì,guǒ wèi hé guó bīn。
慷慨三闾子,离骚风雅陈。kāng kǎi sān lǘ zi,lí sāo fēng yǎ chén。
明明君臣义,照耀天地新。míng míng jūn chén yì,zhào yào tiān dì xīn。
斯人虽沉湘,万古仰芳尘。sī rén suī chén xiāng,wàn gǔ yǎng fāng chén。
荒哉高唐赋,淫哇何足珍。huāng zāi gāo táng fù,yín wa hé zú zhēn。
与君登高台,瞻望郢城树。yǔ jūn dēng gāo tái,zhān wàng yǐng chéng shù。
龙飞登九天,故宫莽云雾。lóng fēi dēng jiǔ tiān,gù gōng mǎng yún wù。
日月相蔽亏,江湖各奔注。rì yuè xiāng bì kuī,jiāng hú gè bēn zhù。
优游丰沛间,父老日歌舞。yōu yóu fēng pèi jiān,fù lǎo rì gē wǔ。
先皇流仁风,桥陵万神护。xiān huáng liú rén fēng,qiáo líng wàn shén hù。
蛟龙缠穹碑,金字勒长赋。jiāo lóng chán qióng bēi,jīn zì lēi zhǎng fù。
草木藉华滋,新冬岂寒冱。cǎo mù jí huá zī,xīn dōng qǐ hán hù。
唯兹盘石崇,乾坤永同固。wéi zī pán shí chóng,qián kūn yǒng tóng gù。
徘徊咏丰芑,日暮更延伫。pái huái yǒng fēng qǐ,rì mù gèng yán zhù。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。