古诗词

东原行赠金士希

顾璘

蓬莱近在都城隈,高原如掌风尘开。péng lái jìn zài dōu chéng wēi,gāo yuán rú zhǎng fēng chén kāi。
长江叠送波涛色,钟岳横分紫翠堆。zhǎng jiāng dié sòng bō tāo sè,zhōng yuè héng fēn zǐ cuì duī。
疏林旷望豁心目,四时花艳纷相催。shū lín kuàng wàng huō xīn mù,sì shí huā yàn fēn xiāng cuī。
皇居咫尺接灵气,云霞缭绕金银台。huáng jū zhǐ chǐ jiē líng qì,yún xiá liáo rào jīn yín tái。
橘洲桃水竟恍惚,终南太华空崔嵬。jú zhōu táo shuǐ jìng huǎng hū,zhōng nán tài huá kōng cuī wéi。
先生泉石性所好,紫绶裹体心潜哀。xiān shēng quán shí xìng suǒ hǎo,zǐ shòu guǒ tǐ xīn qián āi。
专城虎竹弃如土,梦想此乡归去来。zhuān chéng hǔ zhú qì rú tǔ,mèng xiǎng cǐ xiāng guī qù lái。
挂冠散发对高木,闲门白日生苍苔。guà guān sàn fā duì gāo mù,xián mén bái rì shēng cāng tái。
手提长镵斸春雨,东陵瓜田身自栽。shǒu tí zhǎng chán zhǔ chūn yǔ,dōng líng guā tián shēn zì zāi。
兴起高歌拂衫袖,虬髯仰将何毰毸。xīng qǐ gāo gē fú shān xiù,qiú rán yǎng jiāng hé péi sāi。
江山开辟几千古,孙郎突来生祸胎。jiāng shān kāi pì jǐ qiān gǔ,sūn láng tū lái shēng huò tāi。
干戈六代斗白骨,四十二帝翻云雷。gàn gē liù dài dòu bái gǔ,sì shí èr dì fān yún léi。
旌旗紫盖转灭没,琼楼绮阁俱飞灰。jīng qí zǐ gài zhuǎn miè méi,qióng lóu qǐ gé jù fēi huī。
当时岂无攀龙附凤侣,功成运去多嫌猜。dāng shí qǐ wú pān lóng fù fèng lǚ,gōng chéng yùn qù duō xián cāi。
良弓已随高鸟尽,至今空泣英雄才。liáng gōng yǐ suí gāo niǎo jǐn,zhì jīn kōng qì yīng xióng cái。
不如有田尽成秫,当春泼作葡萄醅。bù rú yǒu tián jǐn chéng shú,dāng chūn pō zuò pú táo pēi。
砗磲为瓯玉为杯,买金便铸十石罍。chē qú wèi ōu yù wèi bēi,mǎi jīn biàn zhù shí shí léi。
上药浸之可养性,烂醉勿论西日颓。shàng yào jìn zhī kě yǎng xìng,làn zuì wù lùn xī rì tuí。
傥予出郭来相访,莫遣醒醒骑马回。tǎng yǔ chū guō lái xiāng fǎng,mò qiǎn xǐng xǐng qí mǎ huí。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

山夜

顾璘

秋气振庭枝,山空响易悲。qiū qì zhèn tíng zhī,shān kōng xiǎng yì bēi。
草寒蛩语涩,树老鹊巢危。cǎo hán qióng yǔ sè,shù lǎo què cháo wēi。
古道因书得,衰颜赖酒持。gǔ dào yīn shū dé,shuāi yán lài jiǔ chí。
未忘蝉蜕念,真笑虎头痴。wèi wàng chán tuì niàn,zhēn xiào hǔ tóu chī。

野步

顾璘

出郭病身健,还山秋日长。chū guō bìng shēn jiàn,hái shān qiū rì zhǎng。
云光漏疏木,岚翠集虚堂。yún guāng lòu shū mù,lán cuì jí xū táng。
远害愁防虎,全生拟牧羊。yuǎn hài chóu fáng hǔ,quán shēng nǐ mù yáng。
那知岩壑外,随步有康庄。nà zhī yán hè wài,suí bù yǒu kāng zhuāng。

散步

顾璘

理生就田畴,辞喧出闾里。lǐ shēng jiù tián chóu,cí xuān chū lǘ lǐ。
自叹乏高风,时归念妻子。zì tàn fá gāo fēng,shí guī niàn qī zi。
栖鸦迷夕岚,浮雁唳寒水。qī yā mí xī lán,fú yàn lì hán shuǐ。
散步数群峰,日从天阙始。sàn bù shù qún fēng,rì cóng tiān quē shǐ。

许彦明过荒斋看菊

顾璘

寂寂柴桑宅,黄花但满园。jì jì chái sāng zhái,huáng huā dàn mǎn yuán。
相将秋意晚,无奈晓霜繁。xiāng jiāng qiū yì wǎn,wú nài xiǎo shuāng fán。
珍重殊方种,艰危隔岁根。zhēn zhòng shū fāng zhǒng,jiān wēi gé suì gēn。
玩来终澹泊,莫向美人言。wán lái zhōng dàn pō,mò xiàng měi rén yán。

新凉夜坐次彦明二首

顾璘

独鹤夜何事,松头栖复迁。dú hè yè hé shì,sōng tóu qī fù qiān。
树凉占老态,禾熟受丰年。shù liáng zhàn lǎo tài,hé shú shòu fēng nián。
细竹枝枝袅,明星个个悬。xì zhú zhī zhī niǎo,míng xīng gè gè xuán。
年来知物化,无意更求仙。nián lái zhī wù huà,wú yì gèng qiú xiān。

新凉夜坐次彦明二首

顾璘

残暑金风改,中宵白露寒。cán shǔ jīn fēng gǎi,zhōng xiāo bái lù hán。
秋期来朔雁,野服罢齐纨。qiū qī lái shuò yàn,yě fú bà qí wán。
蛩响喧阴壁,萤光点石栏。qióng xiǎng xuān yīn bì,yíng guāng diǎn shí lán。
荷衰叶更起,留伴蓼花看。hé shuāi yè gèng qǐ,liú bàn liǎo huā kàn。

和陈鲁南遂初斋漫兴

顾璘

投老书千卷,栖真屋数楹。tóu lǎo shū qiān juǎn,qī zhēn wū shù yíng。
放形依鸟宿,仰面看云行。fàng xíng yī niǎo sù,yǎng miàn kàn yún xíng。
雪棹谁乘兴,风瓢莫弄声。xuě zhào shuí chéng xīng,fēng piáo mò nòng shēng。
归来追往事,无味是浮名。guī lái zhuī wǎng shì,wú wèi shì fú míng。

答许彦明见梦二首

顾璘

浪迹唯方外,劳生总梦中。làng jì wéi fāng wài,láo shēng zǒng mèng zhōng。
远公开净社,玄度有高风。yuǎn gōng kāi jìng shè,xuán dù yǒu gāo fēng。
尘世闲难得,禅机病易通。chén shì xián nán dé,chán jī bìng yì tōng。
所希情性合,何必往来同。suǒ xī qíng xìng hé,hé bì wǎng lái tóng。

答许彦明见梦二首

顾璘

禅宫元寂静,况复雨连阴。chán gōng yuán jì jìng,kuàng fù yǔ lián yīn。
座有僧同饭,门无客见临。zuò yǒu sēng tóng fàn,mén wú kè jiàn lín。
妙香团狭室,远磬落高林。miào xiāng tuán xiá shì,yuǎn qìng luò gāo lín。
谁信城中梦,超然契此心。shuí xìn chéng zhōng mèng,chāo rán qì cǐ xīn。

雪中和王存约刑侍五首

顾璘

杪岁呈三白,农谈喜及时。miǎo suì chéng sān bái,nóng tán xǐ jí shí。
麦传全稔信,松挺后凋枝。mài chuán quán rěn xìn,sōng tǐng hòu diāo zhī。
海冻愁龙伯,沙寒泣雁儿。hǎi dòng chóu lóng bó,shā hán qì yàn ér。
唯有袁安舍,高眠竟不知。wéi yǒu yuán ān shě,gāo mián jìng bù zhī。

雪中和王存约刑侍五首

顾璘

积素明幽馆,为祥表盛时。jī sù míng yōu guǎn,wèi xiáng biǎo shèng shí。
风回先带霰,气暖不封枝。fēng huí xiān dài xiàn,qì nuǎn bù fēng zhī。
被鹤无高士,悬鹑有冻儿。bèi hè wú gāo shì,xuán chún yǒu dòng ér。
君王忧四海,多少自应知。jūn wáng yōu sì hǎi,duō shǎo zì yīng zhī。

雪中和王存约刑侍五首

顾璘

天地云同色,江山皓一时。tiān dì yún tóng sè,jiāng shān hào yī shí。
梅狂花覆野,柳困絮黏枝。méi kuáng huā fù yě,liǔ kùn xù nián zhī。
鱼蛰坚冰壑,鸦迷返哺儿。yú zhé jiān bīng hè,yā mí fǎn bǔ ér。
侯门炙朱火,寒透不曾知。hóu mén zhì zhū huǒ,hán tòu bù céng zhī。

雪中和王存约刑侍五首

顾璘

璚楼无尽地,玉树不移时。qióng lóu wú jǐn dì,yù shù bù yí shí。
地脉消氛祲,园容发故枝。dì mài xiāo fēn jìn,yuán róng fā gù zhī。
裘轻飞猎骑,酒碧?歌儿。qiú qīng fēi liè qí,jiǔ bì gē ér。
灞涘许情好,惟应野客知。bà sì xǔ qíng hǎo,wéi yīng yě kè zhī。

雪中和王存约刑侍五首

顾璘

南国穷阴候,东楼独坐时。nán guó qióng yīn hòu,dōng lóu dú zuò shí。
兴牵孤棹水,情绕野梅枝。xīng qiān gū zhào shuǐ,qíng rào yě méi zhī。
爱酒闲中圣,慵书卧遣儿。ài jiǔ xián zhōng shèng,yōng shū wò qiǎn ér。
衰年疏懒意,还赖故人知。shuāi nián shū lǎn yì,hái lài gù rén zhī。

望雪怀陈鸣野二首

顾璘

野雪清如许,高人不见留。yě xuě qīng rú xǔ,gāo rén bù jiàn liú。
谁家金帐酒,能及剡溪舟。shuí jiā jīn zhàng jiǔ,néng jí shàn xī zhōu。
群木瑶华积,千山素影流。qún mù yáo huá jī,qiān shān sù yǐng liú。
幽怀狂不定,孤啸一登楼。yōu huái kuáng bù dìng,gū xiào yī dēng lóu。
1771«3456789»