古诗词

题罗侍御所藏周必都古松障

顾璘

昔年我登柱史堂,古松画障何昂藏。xī nián wǒ dēng zhù shǐ táng,gǔ sōng huà zhàng hé áng cáng。
樛枝从容豸角劲,霜皮错落龙鳞苍。jiū zhī cóng róng zhì jiǎo jìn,shuāng pí cuò luò lóng lín cāng。
不知墨干凡几尺,气势直欲凌云长。bù zhī mò gàn fán jǐ chǐ,qì shì zhí yù líng yún zhǎng。
移床盘桓坐其下,六月不热回清凉。yí chuáng pán huán zuò qí xià,liù yuè bù rè huí qīng liáng。
毕宏韦偃骨已朽,乃有周老传芬芳。bì hóng wéi yǎn gǔ yǐ xiǔ,nǎi yǒu zhōu lǎo chuán fēn fāng。
只疑画手太奇崛,人间无此真栋梁。zhǐ yí huà shǒu tài qí jué,rén jiān wú cǐ zhēn dòng liáng。
昨经南湘湘水曲,夹道万株俱突兀。zuó jīng nán xiāng xiāng shuǐ qū,jiā dào wàn zhū jù tū wù。
根老居人忘岁年,阴深过客逃炎燠。gēn lǎo jū rén wàng suì nián,yīn shēn guò kè táo yán yù。
郡斋正当苍翠中,三岁卷帘看不足。jùn zhāi zhèng dāng cāng cuì zhōng,sān suì juǎn lián kàn bù zú。
鹳鹤秋栖不敢定,猿猱夜度愁还哭。guàn hè qiū qī bù gǎn dìng,yuán náo yè dù chóu hái kū。
有时枕书相对眠,宛在君家画图宿。yǒu shí zhěn shū xiāng duì mián,wǎn zài jūn jiā huà tú sù。
君今作牧向东鲁,泰山大夫更奇古。jūn jīn zuò mù xiàng dōng lǔ,tài shān dà fū gèng qí gǔ。
我诗恐未尽君意,请君自作乔松谱。wǒ shī kǒng wèi jǐn jūn yì,qǐng jūn zì zuò qiáo sōng pǔ。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

楚歌二首其一天吴

顾璘

坎坎兮击鼓,望君山兮屡舞。kǎn kǎn xī jī gǔ,wàng jūn shān xī lǚ wǔ。
陈烦辞兮仰空,渺夫君兮何所。chén fán cí xī yǎng kōng,miǎo fū jūn xī hé suǒ。
波四漫兮汤汤,会百川兮同量。bō sì màn xī tāng tāng,huì bǎi chuān xī tóng liàng。
津无梁兮不可以涉,测地弥广兮度天愈长。jīn wú liáng xī bù kě yǐ shè,cè dì mí guǎng xī dù tiān yù zhǎng。
驾兰桡兮扬桂旗,飘风起兮又汩之。jià lán ráo xī yáng guì qí,piāo fēng qǐ xī yòu gǔ zhī。
浮余瓠兮水际,理余佩兮川湄。fú yú hù xī shuǐ jì,lǐ yú pèi xī chuān méi。
众纷纭兮磔肥牛,顾玄醴兮增余羞。zhòng fēn yún xī zhé féi niú,gù xuán lǐ xī zēng yú xiū。
陟虚坛兮伫立,徒终岁兮离忧。zhì xū tán xī zhù lì,tú zhōng suì xī lí yōu。