古诗词

题界画卧龙山楼阁图

刘基

巍巍乎,大海之西,浙河之东!是曰会稽,夏后所封。wēi wēi hū,dà hǎi zhī xī,zhè hé zhī dōng!shì yuē huì jī,xià hòu suǒ fēng。
吞云吐雨隔躔次,阖辟光景调春冬。tūn yún tǔ yǔ gé chán cì,hé pì guāng jǐng diào chūn dōng。
地平天成五千载,职贡长与中华通。dì píng tiān chéng wǔ qiān zài,zhí gòng zhǎng yǔ zhōng huá tōng。
洞天石室神仙宫,香炉紫气腾芙蓉。dòng tiān shí shì shén xiān gōng,xiāng lú zǐ qì téng fú róng。
禹穴窈窕潜蛟龙,玉书金简今无踪。yǔ xué yǎo tiǎo qián jiāo lóng,yù shū jīn jiǎn jīn wú zōng。
但见苍松翠柏,晻暧闭白日,猿狖叫啸生悲风。dàn jiàn cāng sōng cuì bǎi,àn ài bì bái rì,yuán yòu jiào xiào shēng bēi fēng。
卧龙何蜿蜒,向之离立如孩童。wò lóng hé wān yán,xiàng zhī lí lì rú hái tóng。
上有朱甍碧瓦,缥缈浮玄穹。shàng yǒu zhū méng bì wǎ,piāo miǎo fú xuán qióng。
流星穿窗月挂户,下视水木光玲珑。liú xīng chuān chuāng yuè guà hù,xià shì shuǐ mù guāng líng lóng。
多年不见尝胆处,野花自落莓苔中。duō nián bù jiàn cháng dǎn chù,yě huā zì luò méi tái zhōng。
绿蘋香飘杨柳浓,渔舟一叶波溶溶。lǜ píng xiāng piāo yáng liǔ nóng,yú zhōu yī yè bō róng róng。
黄冠贺老巳寂寞,澹烟细雨空青枫。huáng guān hè lǎo sì jì mò,dàn yān xì yǔ kōng qīng fēng。
雁山狂客意匠工,能以翰墨偷天功。yàn shān kuáng kè yì jiàng gōng,néng yǐ hàn mò tōu tiān gōng。
对此使我心神融,便欲筑室依巃嵷。duì cǐ shǐ wǒ xīn shén róng,biàn yù zhù shì yī lóng sǒng。
短衣瘦策寻葛洪,咽服石髓餐晴虹,翩然远逐浮丘公。duǎn yī shòu cè xún gé hóng,yàn fú shí suǐ cān qíng hóng,piān rán yuǎn zhú fú qiū gōng。
不须怀古意惨戚,伯夷绮季俱蒿蓬。bù xū huái gǔ yì cǎn qī,bó yí qǐ jì jù hāo péng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

捣练子

刘基

人寂寂,夜沉沉,风满中庭月满林。rén jì jì,yè chén chén,fēng mǎn zhōng tíng yuè mǎn lín。
欲挽银河湔泪眼,银河清浅泪痕深。yù wǎn yín hé jiān lèi yǎn,yín hé qīng qiǎn lèi hén shēn。

临江仙·闺怨

刘基

织女机边如镜月,夜深长照空帏。zhī nǚ jī biān rú jìng yuè,yè shēn zhǎng zhào kōng wéi。
玉笙簧冷凤孤飞。yù shēng huáng lěng fèng gū fēi。
苔阶行遍,霜露剥裳衣。tái jiē xíng biàn,shuāng lù bō shang yī。
华表柱头荏白鹤,不知何日来归。huá biǎo zhù tóu rěn bái hè,bù zhī hé rì lái guī。
故山今在故人稀。gù shān jīn zài gù rén xī。
沉思似梦,垂涕掩朱扉。chén sī shì mèng,chuí tì yǎn zhū fēi。

尉迟杯·水仙花

刘基

凌波步,怨赤鲤、不与传缄素。líng bō bù,yuàn chì lǐ bù yǔ chuán jiān sù。
空将泪滴珠玑,脉脉含情无语。kōng jiāng lèi dī zhū jī,mài mài hán qíng wú yǔ。
瑶台路永,环佩冷,江皋荻花雨。yáo tái lù yǒng,huán pèi lěng,jiāng gāo dí huā yǔ。
把清魂、化作孤英,满怀幽恨谁诉。bǎ qīng hún huà zuò gū yīng,mǎn huái yōu hèn shuí sù。
长夜送月迎风,多应被、彤闱紫殿人妒。zhǎng yè sòng yuè yíng fēng,duō yīng bèi tóng wéi zǐ diàn rén dù。
三岛鲸涛迷天地,欢会处、都成间阻。sān dǎo jīng tāo mí tiān dì,huān huì chù dōu chéng jiān zǔ。
凄凉对、冰壶玉井,又还怕、祁寒凋翠羽。qī liáng duì bīng hú yù jǐng,yòu hái pà qí hán diāo cuì yǔ。
盼潇湘、凤杳篁枯,赏心惟有青女。pàn xiāo xiāng fèng yǎo huáng kū,shǎng xīn wéi yǒu qīng nǚ。

满路花

刘基

山烟掠草低,江月披云湿。shān yān lüè cǎo dī,jiāng yuè pī yún shī。
风声宵未了,钟声急。fēng shēng xiāo wèi le,zhōng shēng jí。
寒鸦何事,独在枝头立。hán yā hé shì,dú zài zhī tóu lì。
老来诸病集,客里光阴,驶如驰马难絷。lǎo lái zhū bìng jí,kè lǐ guāng yīn,shǐ rú chí mǎ nán zhí。
怀新思故,记一长遗十。huái xīn sī gù,jì yī zhǎng yí shí。
颓墉围废宇、凭谁葺。tuí yōng wéi fèi yǔ píng shuí qì。
阶前冷露,似向离人泣。jiē qián lěng lù,shì xiàng lí rén qì。
岁暮蛟龙蛰,干将挂壁,任他苔镛生涩。suì mù jiāo lóng zhé,gàn jiāng guà bì,rèn tā tái yōng shēng sè。

喜迁莺·梅花

刘基

冻云初启,看的皪梅花,俯窥清泚。dòng yún chū qǐ,kàn de lì méi huā,fǔ kuī qīng cǐ。
膏泽无加,铅华不御,应与素娥争丽。gāo zé wú jiā,qiān huá bù yù,yīng yǔ sù é zhēng lì。
艳浥蕊宫露冷,香引瑶池风细。yàn yì ruǐ gōng lù lěng,xiāng yǐn yáo chí fēng xì。
夜耿耿,想飞琼欲下,缟衣摇曳。yè gěng gěng,xiǎng fēi qióng yù xià,gǎo yī yáo yè。
惊慨犹月榭春宵,锦障开芳砌。jīng kǎi yóu yuè xiè chūn xiāo,jǐn zhàng kāi fāng qì。
倚树联诗,撷英浮酒,左右翠翘珠帨。yǐ shù lián shī,xié yīng fú jiǔ,zuǒ yòu cuì qiào zhū shuì。
今日故人何在,肠断白波东逝。jīn rì gù rén hé zài,cháng duàn bái bō dōng shì。
向此际,但含情独立,为伊凝睇。xiàng cǐ jì,dàn hán qíng dú lì,wèi yī níng dì。

水龙吟·夜闻铜瓶汤□作

刘基

玉釭开尽丹葩,画檐深宿蟾蜍影。yù gāng kāi jǐn dān pā,huà yán shēn sù chán chú yǐng。
门掩清宵,声来何处,堂空人静。mén yǎn qīng xiāo,shēng lái hé chù,táng kōng rén jìng。
如竹梳风,如荷过雨,如泉发井。rú zhú shū fēng,rú hé guò yǔ,rú quán fā jǐng。
向罗帏细细,如歌如语,还如暗虫相命。xiàng luó wéi xì xì,rú gē rú yǔ,hái rú àn chóng xiāng mìng。
绣被沉薰正暖,梦云车、紫鹓双并。xiù bèi chén xūn zhèng nuǎn,mèng yún chē zǐ yuān shuāng bìng。
洞庭旷野,九韶齐奏,殷天笙磬。dòng tíng kuàng yě,jiǔ sháo qí zòu,yīn tiān shēng qìng。
别有蛾眉,鼓琴弹瑟,江鸣山应,待翛然睡觉,炉存馀灺,鸡啼窗囧。bié yǒu é méi,gǔ qín dàn sè,jiāng míng shān yīng,dài xiāo rán shuì jué,lú cún yú xiè,jī tí chuāng jiǒng。

雨中花

刘基

月入疏松光的皪,淡烟琐、江城夜寂。yuè rù shū sōng guāng de lì,dàn yān suǒ jiāng chéng yè jì。
问何处无愁,人间今古,莫作他乡客。wèn hé chù wú chóu,rén jiān jīn gǔ,mò zuò tā xiāng kè。
月里青鸾空有翼,杳不见、姮娥消息。yuè lǐ qīng luán kōng yǒu yì,yǎo bù jiàn héng é xiāo xī。
但北斗从横,银河清浅,重露成涓滴。dàn běi dòu cóng héng,yín hé qīng qiǎn,zhòng lù chéng juān dī。

菩萨蛮

刘基

冰澌著树成云朵,林稍白月欹将堕。bīng sī zhù shù chéng yún duǒ,lín shāo bái yuè yī jiāng duò。
户下有啼乌,如悲良夜徂。hù xià yǒu tí wū,rú bēi liáng yè cú。
兰芳销翠被,凄恻惊眠起,起坐待天明,飞霜入鬓清。lán fāng xiāo cuì bèi,qī cè jīng mián qǐ,qǐ zuò dài tiān míng,fēi shuāng rù bìn qīng。

怨王孙

刘基

鳞羽路阻,佳人何处。lín yǔ lù zǔ,jiā rén hé chù。
木落山寒,江空岁暮。mù luò shān hán,jiāng kōng suì mù。
明镜飞上青天,照无眠。míng jìng fēi shàng qīng tiān,zhào wú mián。
海风裂地鲸鱼死,三万里,水击蓬莱徙。hǎi fēng liè dì jīng yú sǐ,sān wàn lǐ,shuǐ jī péng lái xǐ。
不禁清泪,暗里洒向孤灯,结成冰。bù jìn qīng lèi,àn lǐ sǎ xiàng gū dēng,jié chéng bīng。

锦堂春

刘基

墙角含霜树静,楼头作雪云垂。qiáng jiǎo hán shuāng shù jìng,lóu tóu zuò xuě yún chuí。
钩帘鹊噪空庭晚,坐看月来时。gōu lián què zào kōng tíng wǎn,zuò kàn yuè lái shí。
异域书迷雁足,幽闺镜掩虫丝。yì yù shū mí yàn zú,yōu guī jìng yǎn chóng sī。
一宵两地肠千转,惟有梦魂知。yī xiāo liǎng dì cháng qiān zhuǎn,wéi yǒu mèng hún zhī。

浣溪沙

刘基

烟惨云黄天雨沙,叶疏枝冷叫栖鸦。yān cǎn yún huáng tiān yǔ shā,yè shū zhī lěng jiào qī yā。
峭风凝雾户琪花。qiào fēng níng wù hù qí huā。
澧浦空捐游子佩,河源不返客星槎。lǐ pǔ kōng juān yóu zi pèi,hé yuán bù fǎn kè xīng chá。
夜冷坐听鼓三挝。yè lěng zuò tīng gǔ sān wō。

玉烛新梦归

刘基

羁魂悲别久,但闷晓忧昏,感新怀旧。jī hún bēi bié jiǔ,dàn mèn xiǎo yōu hūn,gǎn xīn huái jiù。
任他万壑千峰阻,径度不劳回首。rèn tā wàn hè qiān fēng zǔ,jìng dù bù láo huí shǒu。
楼台侧畔,记向日新栽花柳。lóu tái cè pàn,jì xiàng rì xīn zāi huā liǔ。
斜照里、一带青山,山前翠浮琼溜。xié zhào lǐ yī dài qīng shān,shān qián cuì fú qióng liū。
佳人倩笑来迎,有野舞村歌,龀童鲐叟,故池半甃。jiā rén qiàn xiào lái yíng,yǒu yě wǔ cūn gē,chèn tóng tái sǒu,gù chí bàn zhòu。
风叶动、搅乱数升科斗。fēng yè dòng jiǎo luàn shù shēng kē dòu。
周章未了,早画角、吹残更漏。zhōu zhāng wèi le,zǎo huà jiǎo chuī cán gèng lòu。
翻惹起、无限愁端,中心自受。fān rě qǐ wú xiàn chóu duān,zhōng xīn zì shòu。

临江仙

刘基

楼外西风将雨过,重门又掩黄昏。lóu wài xī fēng jiāng yǔ guò,zhòng mén yòu yǎn huáng hūn。
金凫香息被无温。jīn fú xiāng xī bèi wú wēn。
繁思牵宿恨,愕梦怆离魂。fán sī qiān sù hèn,è mèng chuàng lí hún。
往事都随流水去,伤心欲共谁论。wǎng shì dōu suí liú shuǐ qù,shāng xīn yù gòng shuí lùn。
故家耆旧几人存。gù jiā qí jiù jǐ rén cún。
相思芳岁尽,霜雪满乾坤。xiāng sī fāng suì jǐn,shuāng xuě mǎn qián kūn。

清平乐

刘基

春风欲到,小草先知道。chūn fēng yù dào,xiǎo cǎo xiān zhī dào。
黄入新荑颜色好,图遣王孙归早。huáng rù xīn tí yán sè hǎo,tú qiǎn wáng sūn guī zǎo。
兴来策杖微行,枝间布谷初鸣。xīng lái cè zhàng wēi xíng,zhī jiān bù gǔ chū míng。
喜见儿童相报,墙根荠菜先生。xǐ jiàn ér tóng xiāng bào,qiáng gēn jì cài xiān shēng。

锦堂春

刘基

鹊噪轻阴乍霁,鸠呜冷雨还来。què zào qīng yīn zhà jì,jiū wū lěng yǔ hái lái。
不知春到多时了,浑未见花开。bù zhī chūn dào duō shí le,hún wèi jiàn huā kāi。
老景夕阳有限,华年逝水无回。lǎo jǐng xī yáng yǒu xiàn,huá nián shì shuǐ wú huí。
相思一夜兰膏歇,清泪滴琼瑰。xiāng sī yī yè lán gāo xiē,qīng lèi dī qióng guī。