古诗词

泾县柬宋二编修长歌

刘基

浙东行人过江左,正值蕤宾之管吹轻葭。zhè dōng xíng rén guò jiāng zuǒ,zhèng zhí ruí bīn zhī guǎn chuī qīng jiā。
阴气黯黕天地闭,仰面不见扶桑鸦。yīn qì àn dǎn tiān dì bì,yǎng miàn bù jiàn fú sāng yā。
谷风哀鸣灌木应,雨脚四垂如乱麻。gǔ fēng āi míng guàn mù yīng,yǔ jiǎo sì chuí rú luàn má。
崩湍涌溜汩奔会,平地碾啮作臼洼。bēng tuān yǒng liū gǔ bēn huì,píng dì niǎn niè zuò jiù wā。
便疑桑田变沧海,流水荧眼无津涯。biàn yí sāng tián biàn cāng hǎi,liú shuǐ yíng yǎn wú jīn yá。
菅茅披猖黄竹拜,蛙黾狼籍助喧哗。jiān máo pī chāng huáng zhú bài,wā mǐn láng jí zhù xuān huā。
满路青泥杂陨箨,局缩畏触蛭与蛇。mǎn lù qīng ní zá yǔn tuò,jú suō wèi chù zhì yǔ shé。
破瓦荒畦旧市井,荆榛秽奥巢麇䴥。pò wǎ huāng qí jiù shì jǐng,jīng zhēn huì ào cháo jūn jiā。
翠眉蝉鬓转蓬去,颓墙缺甃劫火煆。cuì méi chán bìn zhuǎn péng qù,tuí qiáng quē zhòu jié huǒ xiā。
善淫祸福不可料,韶艳夭阏令人嗟。shàn yín huò fú bù kě liào,sháo yàn yāo è lìng rén jiē。
丛祠佛殿总销歇,但见木偶眠泥苴。cóng cí fú diàn zǒng xiāo xiē,dàn jiàn mù ǒu mián ní jū。
前度长洲绝短涧,舆从沾湿水没胯。qián dù zhǎng zhōu jué duǎn jiàn,yú cóng zhān shī shuǐ méi kuà。
寒飔瘆瑟透衣袖,虽有毡盖那能遮。hán sī shèn sè tòu yī xiù,suī yǒu zhān gài nà néng zhē。
水边老鹳学人立,鹭鸶侍傍如小婐。shuǐ biān lǎo guàn xué rén lì,lù sī shì bàng rú xiǎo wǒ。
废田蔓草结旌旆,农夫尽化为虫沙。fèi tián màn cǎo jié jīng pèi,nóng fū jǐn huà wèi chóng shā。
布谷不知时事异,劝耕终日声查查。bù gǔ bù zhī shí shì yì,quàn gēng zhōng rì shēng chá chá。
晚来雨歇到泾县,只有蒿荻无人家。wǎn lái yǔ xiē dào jīng xiàn,zhǐ yǒu hāo dí wú rén jiā。
县官趋迎入公廨,筋挛骨解肉半麻。xiàn guān qū yíng rù gōng xiè,jīn luán gǔ jiě ròu bàn má。
萧条破灶冷灰灺,饥童冻口张唅呀。xiāo tiáo pò zào lěng huī xiè,jī tóng dòng kǒu zhāng hán ya。
滹沱麦饭那能致,新丰酒醪何处赊。hū tuó mài fàn nà néng zhì,xīn fēng jiǔ láo hé chù shē。
古称悲歌可当哭,莫怪笑谑同儿哇。gǔ chēng bēi gē kě dāng kū,mò guài xiào xuè tóng ér wa。
夜深月出照庭树,鬼燐一似青莲华。yè shēn yuè chū zhào tíng shù,guǐ lín yī shì qīng lián huá。
惊魂遁魄稍归舍,收入志虑无令邪。jīng hún dùn pò shāo guī shě,shōu rù zhì lǜ wú lìng xié。
愁云苦雾子规叫,起坐更盼羲和车。chóu yún kǔ wù zi guī jiào,qǐ zuò gèng pàn xī hé chē。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

再次韵二首

刘基

南州昔日称三楚,西国今闻又一秦。nán zhōu xī rì chēng sān chǔ,xī guó jīn wén yòu yī qín。
有爵与縻亡命贼,无才深愧具官臣。yǒu jué yǔ mí wáng mìng zéi,wú cái shēn kuì jù guān chén。
青冥鸾凤风尘隔,画省貔貅服色新。qīng míng luán fèng fēng chén gé,huà shěng pí xiū fú sè xīn。
怅望令人忆李郭,谁能匡济想捐身。chàng wàng lìng rén yì lǐ guō,shuí néng kuāng jì xiǎng juān shēn。

再次韵二首

刘基

深秋蔓草接天涯,极目飞鸿没远沙。shēn qiū màn cǎo jiē tiān yá,jí mù fēi hóng méi yuǎn shā。
绿水青山长送目,汀兰岸蓼各生花。lǜ shuǐ qīng shān zhǎng sòng mù,tīng lán àn liǎo gè shēng huā。
风来西塞云阴合,涛落东溟蜃气斜。fēng lái xī sāi yún yīn hé,tāo luò dōng míng shèn qì xié。
叹息笙歌旧亭馆,坏垣丛棘老王瓜。tàn xī shēng gē jiù tíng guǎn,huài yuán cóng jí lǎo wáng guā。

次韵和石末公九日见寄

刘基

去年见雁思乡里,今岁还乡雁不来。qù nián jiàn yàn sī xiāng lǐ,jīn suì hái xiāng yàn bù lái。
此地凄凉逢九日,何时清切睹三台。cǐ dì qī liáng féng jiǔ rì,hé shí qīng qiè dǔ sān tái。
莞茅夜冷蛩螀急,禾黍秋空鸟雀哀。guǎn máo yè lěng qióng jiāng jí,hé shǔ qiū kōng niǎo què āi。
辟难无劳效桓景,巢居随处压崔嵬。pì nán wú láo xiào huán jǐng,cháo jū suí chù yā cuī wéi。

陈太初充兵应点作诗戏之

刘基

无仆无台一老儒,数间茅屋近通衢。wú pū wú tái yī lǎo rú,shù jiān máo wū jìn tōng qú。
忽闻巷长呼排甲,急换戎装出荷殳。hū wén xiàng zhǎng hū pái jiǎ,jí huàn róng zhuāng chū hé shū。
就列敢辞长拱立,随群独作没阶趋。jiù liè gǎn cí zhǎng gǒng lì,suí qún dú zuò méi jiē qū。
西风鼓角秋宵永,明日青髯是白须。xī fēng gǔ jiǎo qiū xiāo yǒng,míng rì qīng rán shì bái xū。

次韵和石末公开读有感

刘基

百年万国奉王正,相业台纲属老成。bǎi nián wàn guó fèng wáng zhèng,xiāng yè tái gāng shǔ lǎo chéng。
山海若时共职贡,郊原何处有戈兵。shān hǎi ruò shí gòng zhí gòng,jiāo yuán hé chù yǒu gē bīng。
庙谟可使归权幸,祖训由来重变更。miào mó kě shǐ guī quán xìng,zǔ xùn yóu lái zhòng biàn gèng。
欲叫天关无羽翼,拊心长叹不胜情。yù jiào tiān guān wú yǔ yì,fǔ xīn zhǎng tàn bù shèng qíng。

秋夕有感柬石末公

刘基

独立西风闻莫蝉,起看时物怆流年。dú lì xī fēng wén mò chán,qǐ kàn shí wù chuàng liú nián。
星临野树辉辉动,露出庭莎的的圆。xīng lín yě shù huī huī dòng,lù chū tíng shā de de yuán。
无柰素丝侵绿鬓,却嫌黄菊似金钱。wú nài sù sī qīn lǜ bìn,què xián huáng jú shì jīn qián。
烟尘满眼难回首,惆怅高堂坐细毡。yān chén mǎn yǎn nán huí shǒu,chóu chàng gāo táng zuò xì zhān。

次韵和石末公自讼之作

刘基

绿駬骅骝不服骖,王良造父亦难堪。lǜ ěr huá liú bù fú cān,wáng liáng zào fù yì nán kān。
羡君名重中台上,勋业终光北斗南。xiàn jūn míng zhòng zhōng tái shàng,xūn yè zhōng guāng běi dòu nán。
露井凄风残绿少,霜林落日乱红酣。lù jǐng qī fēng cán lǜ shǎo,shuāng lín luò rì luàn hóng hān。
侯封职在同藩屏,班爵无劳阿化男。hóu fēng zhí zài tóng fān píng,bān jué wú láo ā huà nán。

立冬日作

刘基

忽见桃花出小红,因惊十月起温风。hū jiàn táo huā chū xiǎo hóng,yīn jīng shí yuè qǐ wēn fēng。
岁功不得归颛顼,冬令何堪付祝融。suì gōng bù dé guī zhuān xū,dōng lìng hé kān fù zhù róng。
未有星辰能好雨,转添云气漫成虹。wèi yǒu xīng chén néng hǎo yǔ,zhuǎn tiān yún qì màn chéng hóng。
虾蟆蛱蝶偏如意,旦夕蜚鸣白露丛。xiā má jiá dié piān rú yì,dàn xī fēi míng bái lù cóng。

冬至日泊舟戈溪

刘基

日薄云阴雪在山,野寒溪静客舟还。rì báo yún yīn xuě zài shān,yě hán xī jìng kè zhōu hái。
乾坤簸荡逾三载,风俗乖张似百蛮。qián kūn bǒ dàng yú sān zài,fēng sú guāi zhāng shì bǎi mán。
废井衰芜霜后白,空村乔木晓馀殷。fèi jǐng shuāi wú shuāng hòu bái,kōng cūn qiáo mù xiǎo yú yīn。
独怜节序逢冬至,不得安栖学闭关。dú lián jié xù féng dōng zhì,bù dé ān qī xué bì guān。

次韵和石末公红树诗

刘基

红树漫山驻岁华,玄冬惊见眼生花。hóng shù màn shān zhù suì huá,xuán dōng jīng jiàn yǎn shēng huā。
井陉旗帜军容盛,汴水帆樯御气赊。jǐng xíng qí zhì jūn róng shèng,biàn shuǐ fān qiáng yù qì shē。
春草凄迷金谷障,夕阳照灼赤城霞。chūn cǎo qī mí jīn gǔ zhàng,xī yáng zhào zhuó chì chéng xiá。
靡蓱丹木扶桑里,惆怅谁乘博望槎。mí píng dān mù fú sāng lǐ,chóu chàng shuí chéng bó wàng chá。

丙申岁十月还乡作七首

刘基

溪上寒山淡落晖,溪边风送客帆归。xī shàng hán shān dàn luò huī,xī biān fēng sòng kè fān guī。
故家文物今何在,平世人民半巳非。gù jiā wén wù jīn hé zài,píng shì rén mín bàn sì fēi。
华发老翁啼进酒,蓬头稚子笑牵衣。huá fā lǎo wēng tí jìn jiǔ,péng tóu zhì zi xiào qiān yī。
自嗟薄质行衰朽,未睹门廷赋采薇。zì jiē báo zhì xíng shuāi xiǔ,wèi dǔ mén tíng fù cǎi wēi。

丙申岁十月还乡作七首

刘基

风急霜飞天地寒,草黄木落水泉乾。fēng jí shuāng fēi tiān dì hán,cǎo huáng mù luò shuǐ quán qián。
千村乱后荒榛满,孤客归来抆泪看。qiān cūn luàn hòu huāng zhēn mǎn,gū kè guī lái wěn lèi kàn。
野宿狐狸鸣户外,巢居烟火出云端。yě sù hú lí míng hù wài,cháo jū yān huǒ chū yún duān。
黍苗处处思阴雨,王粲诗成损肺肝。shǔ miáo chù chù sī yīn yǔ,wáng càn shī chéng sǔn fèi gān。

丙申岁十月还乡作七首

刘基

故园梅蕊依时发,异县归人见却悲。gù yuán méi ruǐ yī shí fā,yì xiàn guī rén jiàn què bēi。
花自别来难独立,人今老去复何之。huā zì bié lái nán dú lì,rén jīn lǎo qù fù hé zhī。
未能荷锸除丛棘,且可随方著短篱。wèi néng hé chā chú cóng jí,qiě kě suí fāng zhù duǎn lí。
等待薰风暄暖后,枝间看取实离离。děng dài xūn fēng xuān nuǎn hòu,zhī jiān kàn qǔ shí lí lí。

丙申岁十月还乡作七首

刘基

手种庭前安石榴,开花结子到深秋。shǒu zhǒng tíng qián ān shí liú,kāi huā jié zi dào shēn qiū。
可怜枝叶从人折,尚有根株为客留。kě lián zhī yè cóng rén zhé,shàng yǒu gēn zhū wèi kè liú。
枳枸悲风吹白日,苕华高影隔青丘。zhǐ gǒu bēi fēng chuī bái rì,sháo huá gāo yǐng gé qīng qiū。
坏垣蟋蟀知离恨,长夜凄凉吊独愁。huài yuán xī shuài zhī lí hèn,zhǎng yè qī liáng diào dú chóu。

丙申岁十月还乡作七首

刘基

舍北草池寒巳枯,草中时复见菰蒲。shě běi cǎo chí hán sì kū,cǎo zhōng shí fù jiàn gū pú。
滥泉觱沸无留鲋,弱藻蒙茸不系凫。làn quán bì fèi wú liú fù,ruò zǎo méng rōng bù xì fú。
绿叶红花空代谢,春蛙秋蚓任喧呼。lǜ yè hóng huā kōng dài xiè,chūn wā qiū yǐn rèn xuān hū。
窥临最忆琴高鲤,腾驾风雷定有无。kuī lín zuì yì qín gāo lǐ,téng jià fēng léi dìng yǒu wú。