古诗词

送黄岩林生伯云还乡觐省

刘基

生儿须男不须女,二十辞家事明主。shēng ér xū nán bù xū nǚ,èr shí cí jiā shì míng zhǔ。
由来卿相出白屋,志士宁甘守环堵。yóu lái qīng xiāng chū bái wū,zhì shì níng gān shǒu huán dǔ。
天上黉宫古庠序,济济衣冠鹓鹭羽。tiān shàng hóng gōng gǔ xiáng xù,jì jì yī guān yuān lù yǔ。
学业须兼文与武,济川期舟旱期雨。xué yè xū jiān wén yǔ wǔ,jì chuān qī zhōu hàn qī yǔ。
悬髻看书困不眠,劬心问道饥忘咀。xuán jì kàn shū kùn bù mián,qú xīn wèn dào jī wàng jǔ。
朝来忽睹林间鸦,雏飞哺母声哑哑。cháo lái hū dǔ lín jiān yā,chú fēi bǔ mǔ shēng yǎ yǎ。
慨想高堂缺温清,稽首天阍动天听。kǎi xiǎng gāo táng quē wēn qīng,jī shǒu tiān hūn dòng tiān tīng。
春烟苍茫春树绿,水暖芹芽白如玉。chūn yān cāng máng chūn shù lǜ,shuǐ nuǎn qín yá bái rú yù。
扁舟荡漾驶归风,彩服飘扬炫晴旭。biǎn zhōu dàng yàng shǐ guī fēng,cǎi fú piāo yáng xuàn qíng xù。
盈门弱柳鹅黄丝,莺鸣如弦花满枝。yíng mén ruò liǔ é huáng sī,yīng míng rú xián huā mǎn zhī。
开门见儿喜不定,问言执手仍牵衣。kāi mén jiàn ér xǐ bù dìng,wèn yán zhí shǒu réng qiān yī。
牵衣上堂拜嘉庆,笾豆既具殽且时。qiān yī shàng táng bài jiā qìng,biān dòu jì jù xiáo qiě shí。
儿前劝酒还蹈舞,亲戚满筵欢笑语。ér qián quàn jiǔ hái dǎo wǔ,qīn qī mǎn yán huān xiào yǔ。
朱颜婉娩映青松,鹤发婵娟照芳醑。zhū yán wǎn miǎn yìng qīng sōng,hè fā chán juān zhào fāng xǔ。
为子歌一曲,送子江之湄。wèi zi gē yī qū,sòng zi jiāng zhī méi。
到家早来旋,勿为儿女慈。dào jiā zǎo lái xuán,wù wèi ér nǚ cí。
人生有亲乐莫乐,况乃君恩重山岳。rén shēng yǒu qīn lè mò lè,kuàng nǎi jūn ēn zhòng shān yuè。
读书不可迂,检身不可疏。dú shū bù kě yū,jiǎn shēn bù kě shū。
劝子慎勿学世儒,顾言耻行名为愚。quàn zi shèn wù xué shì rú,gù yán chǐ xíng míng wèi yú。
君不见良金铸为器,鼎鼒亨饪干将利。jūn bù jiàn liáng jīn zhù wèi qì,dǐng zī hēng rèn gàn jiāng lì。
才全德备称大贤,报国荣亲两无愧。cái quán dé bèi chēng dà xián,bào guó róng qīn liǎng wú kuì。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

连江陈子晟师古齐诗

刘基

庠麟踣鲁薮,王道遂湮沦。xiáng lín bó lǔ sǒu,wáng dào suì yān lún。
秦坑扇灰灺,六籍失其真。qín kēng shàn huī xiè,liù jí shī qí zhēn。
茫茫穹壤间,谈舌纷轮囷。máng máng qióng rǎng jiān,tán shé fēn lún qūn。
鵋䳢指为鸾,杞梓斯为薪。jì qí zhǐ wèi luán,qǐ zǐ sī wèi xīn。
所以尚志士,慷慨思古人。suǒ yǐ shàng zhì shì,kāng kǎi sī gǔ rén。
造行拟渊骞,吐辞追孟荀。zào xíng nǐ yuān qiān,tǔ cí zhuī mèng xún。
不羡季氏富,而甘原宪贫。bù xiàn jì shì fù,ér gān yuán xiàn pín。
不荣桃李容,而效西施颦。bù róng táo lǐ róng,ér xiào xī shī pín。
临川玩清澜,味道剧淳珍。lín chuān wán qīng lán,wèi dào jù chún zhēn。
谁云泰岱高,布武期必臻。shuí yún tài dài gāo,bù wǔ qī bì zhēn。
谁谓江汉永,利涉由通津。shuí wèi jiāng hàn yǒng,lì shè yóu tōng jīn。
有为亦若是,此语非徒申。yǒu wèi yì ruò shì,cǐ yǔ fēi tú shēn。

连江陈子晟师古齐诗

刘基

卫武陈抑戒,睿圣垂芳名。wèi wǔ chén yì jiè,ruì shèng chuí fāng míng。
吕公著丹书,君臣同显荣。lǚ gōng zhù dān shū,jūn chén tóng xiǎn róng。
伯玉愿寡过,使者知其情。bó yù yuàn guǎ guò,shǐ zhě zhī qí qíng。
柳惠志直道,身匮德乃盈。liǔ huì zhì zhí dào,shēn kuì dé nǎi yíng。
古人如良金,百炼弥刚贞。gǔ rén rú liáng jīn,bǎi liàn mí gāng zhēn。
悠悠万载下,日月同昭明。yōu yōu wàn zài xià,rì yuè tóng zhāo míng。
圣人有遗训,可畏在后生。shèng rén yǒu yí xùn,kě wèi zài hòu shēng。
服膺慎勿替,窃比于老彭。fú yīng shèn wù tì,qiè bǐ yú lǎo péng。

连江陈子晟师古齐诗

刘基

西风振枯柯,凉月澹光景。xī fēng zhèn kū kē,liáng yuè dàn guāng jǐng。
门前马蹄歇,室虚心独静。mén qián mǎ tí xiē,shì xū xīn dú jìng。
焚香对六籍,耆味知隽永。fén xiāng duì liù jí,qí wèi zhī juàn yǒng。
怀人若在眼,酌潦何必洞。huái rén ruò zài yǎn,zhuó lǎo hé bì dòng。
尼父训九思,子舆明三省。ní fù xùn jiǔ sī,zi yú míng sān shěng。
康庄无他岐,车马日驰骋。kāng zhuāng wú tā qí,chē mǎ rì chí chěng。
捷径善摧轮,此意当默领。jié jìng shàn cuī lún,cǐ yì dāng mò lǐng。

刘宗文莱窝遣兴

刘基

岁暮寒气冽,今晨颇和缓。suì mù hán qì liè,jīn chén pǒ hé huǎn。
登高眺原陆,陟觉生意满。dēng gāo tiào yuán lù,zhì jué shēng yì mǎn。
日色照地黄,墙影看渐短。rì sè zhào dì huáng,qiáng yǐng kàn jiàn duǎn。
草抽识土膏,鱼出知泉暖。cǎo chōu shí tǔ gāo,yú chū zhī quán nuǎn。
吾生亦天物,安得不乐衎。wú shēng yì tiān wù,ān dé bù lè kàn。
且复撷其蔬,独酌慰衰晚。qiě fù xié qí shū,dú zhuó wèi shuāi wǎn。

新春

刘基

昨夜东风来,吹我庭前柳。zuó yè dōng fēng lái,chuī wǒ tíng qián liǔ。
柳芽黄未全,草根青巳有。liǔ yá huáng wèi quán,cǎo gēn qīng sì yǒu。
鹁鸠屋上鸣,劝我尝春酒。bó jiū wū shàng míng,quàn wǒ cháng chūn jiǔ。
我发日已白,我颜日已丑。wǒ fā rì yǐ bái,wǒ yán rì yǐ chǒu。
开樽聊怡情,谁能计身后。kāi zūn liáo yí qíng,shuí néng jì shēn hòu。

送医戴原礼归金华

刘基

岧岧金华山,上属匏瓜星。tiáo tiáo jīn huá shān,shàng shǔ páo guā xīng。
纡馀带江海,窈窕储仙灵。yū yú dài jiāng hǎi,yǎo tiǎo chǔ xiān líng。
阴谷泉夏冽,阳崖草冬荣。yīn gǔ quán xià liè,yáng yá cǎo dōng róng。
帝女降清夜,龙鸾夹云軿。dì nǚ jiàng qīng yè,lóng luán jiā yún píng。
旭昱五色光,天葩播芳馨。xù yù wǔ sè guāng,tiān pā bō fāng xīn。
初平剽元气,骑羊游玉京。chū píng piāo yuán qì,qí yáng yóu yù jīng。
宗公秉节钺,棱威憺边庭。zōng gōng bǐng jié yuè,léng wēi dàn biān tíng。
吕子传圣学,出辞樊六经。lǚ zi chuán shèng xué,chū cí fán liù jīng。
陈生挟英才,雄辩摧五兵。chén shēng xié yīng cái,xióng biàn cuī wǔ bīng。
至今文彦士,绵绵若连城。zhì jīn wén yàn shì,mián mián ruò lián chéng。
子兮抱奇术,为人驻危龄。zi xī bào qí shù,wèi rén zhù wēi líng。
运针号二竖,煮齐泣三彭。yùn zhēn hào èr shù,zhǔ qí qì sān péng。
岁晚趣归装,日照千山明。suì wǎn qù guī zhuāng,rì zhào qiān shān míng。
涧阿多石芝,玉色味如饧。jiàn ā duō shí zhī,yù sè wèi rú táng。
可以实肌肠,化骨为瑶琼。kě yǐ shí jī cháng,huà gǔ wèi yáo qióng。
或可分饷否,相从翱紫清。huò kě fēn xiǎng fǒu,xiāng cóng áo zǐ qīng。

怨诗

刘基

屈原沉汨罗,不忍弃其宗。qū yuán chén mì luó,bù rěn qì qí zōng。
苌弘志存周,宁为一巳容。cháng hóng zhì cún zhōu,níng wèi yī sì róng。
申生顾父爱,杀身以为恭。shēn shēng gù fù ài,shā shēn yǐ wèi gōng。
子车守明信,殉死安所从。zi chē shǒu míng xìn,xùn sǐ ān suǒ cóng。
之人岂不贤,揆道犹过中。zhī rén qǐ bù xián,kuí dào yóu guò zhōng。
卞和独奚为,抱玉售瞽聋。biàn hé dú xī wèi,bào yù shòu gǔ lóng。
则足实自取,怨泣情何钟。zé zú shí zì qǔ,yuàn qì qíng hé zhōng。
文狸处幽林,无人识其踪。wén lí chù yōu lín,wú rén shí qí zōng。
谁令贪鸡鹜,以触弋与罿。shuí lìng tān jī wù,yǐ chù yì yǔ chōng。
縻身献厥皮,为人作妍容。mí shēn xiàn jué pí,wèi rén zuò yán róng。
娟娟芳兰花,托根千仞峰。juān juān fāng lán huā,tuō gēn qiān rèn fēng。
下有孤飞泉,上有灌木丛。xià yǒu gū fēi quán,shàng yǒu guàn mù cóng。
岁晏不改色,霜清香更浓。suì yàn bù gǎi sè,shuāng qīng xiāng gèng nóng。
韬光远人祸,委命安夭穷。tāo guāng yuǎn rén huò,wěi mìng ān yāo qióng。
道得复何怨,老子其犹龙。dào dé fù hé yuàn,lǎo zi qí yóu lóng。

题于丹徒蛟溪书屋〔逸事〕

刘基

去时三月三,来时九月九。qù shí sān yuè sān,lái shí jiǔ yuè jiǔ。
半个鸡头一杯酒,乡亲情谊最长久。bàn gè jī tóu yī bēi jiǔ,xiāng qīn qíng yì zuì zhǎng jiǔ。

为祝彦中题山水图

刘基

高轩玲珑不受暑,半幅轻绡宿烟雨。gāo xuān líng lóng bù shòu shǔ,bàn fú qīng xiāo sù yān yǔ。
白屋素壁生空明,似闻水声绕庭宇。bái wū sù bì shēng kōng míng,shì wén shuǐ shēng rào tíng yǔ。
松髯拂天藤蔓垂,枯根瘦石相因依。sōng rán fú tiān téng màn chuí,kū gēn shòu shí xiāng yīn yī。
寒涛不惊虎兕卧,岚翠欲与蛟虬飞。hán tāo bù jīng hǔ sì wò,lán cuì yù yǔ jiāo qiú fēi。
空江悠悠一渔艇,渚白沙明万鱼挣。kōng jiāng yōu yōu yī yú tǐng,zhǔ bái shā míng wàn yú zhēng。
武陵桃花何处寻,落日微风片帆影。wǔ líng táo huā hé chù xún,luò rì wēi fēng piàn fān yǐng。

秋怀

刘基

东风吹晨霞,初日垂白足。dōng fēng chuī chén xiá,chū rì chuí bái zú。
湿烟屯檐栋,飞雨鸣朴樕。shī yān tún yán dòng,fēi yǔ míng pǔ sù。
厌厌叶就黄,萋萋草还绿。yàn yàn yè jiù huáng,qī qī cǎo hái lǜ。
索居谢喧嚣,庭绝车马躅。suǒ jū xiè xuān xiāo,tíng jué chē mǎ zhú。
念来多所怀,追往不可复。niàn lái duō suǒ huái,zhuī wǎng bù kě fù。
懒随老共至,病与年相促。lǎn suí lǎo gòng zhì,bìng yǔ nián xiāng cù。
省躬惭寡尤,守分无望福。shěng gōng cán guǎ yóu,shǒu fēn wú wàng fú。
驽骀立皂枥,敢慕骐骥逐。nú dài lì zào lì,gǎn mù qí jì zhú。

秋怀

刘基

秋热喜稍退,秋雨又成霖。qiū rè xǐ shāo tuì,qiū yǔ yòu chéng lín。
涓涓屋溜泻,汨汨街泥深。juān juān wū liū xiè,mì mì jiē ní shēn。
清寒中筋骨,湿气薄衣襟。qīng hán zhōng jīn gǔ,shī qì báo yī jīn。
晤言靡与同,孤坐难为心。wù yán mí yǔ tóng,gū zuò nán wèi xīn。
俯视青苔积,仰睇玄云阴。fǔ shì qīng tái jī,yǎng dì xuán yún yīn。
弱质昧闻道,乃为忧所侵。ruò zhì mèi wén dào,nǎi wèi yōu suǒ qīn。
冥冥至终夕,悄悄成孤吟。míng míng zhì zhōng xī,qiāo qiāo chéng gū yín。

秋怀

刘基

空阶走穴蚁,荒垤唳巢鹳。kōng jiē zǒu xué yǐ,huāng dié lì cháo guàn。
阴氛方腾达,密雨巳弥漫。yīn fēn fāng téng dá,mì yǔ sì mí màn。
沉沉翳光景,昧昧感昏旦。chén chén yì guāng jǐng,mèi mèi gǎn hūn dàn。
林鸦湿休飞,檐雀饥相唤。lín yā shī xiū fēi,yán què jī xiāng huàn。
跬步隔关河,四望空慨叹。kuǐ bù gé guān hé,sì wàng kōng kǎi tàn。
悽悽衣裳单,戚戚岁年晏。qī qī yī shang dān,qī qī suì nián yàn。
微生如石火,徒劳暂时焕。wēi shēng rú shí huǒ,tú láo zàn shí huàn。
永寤烂柯人,万事一梦幻。yǒng wù làn kē rén,wàn shì yī mèng huàn。

秋怀

刘基

清晨启扉坐,微风动游龙。qīng chén qǐ fēi zuò,wēi fēng dòng yóu lóng。
离离墙上花,切切砌下蛩。lí lí qiáng shàng huā,qiè qiè qì xià qióng。
喓喓自成音,灼灼各有容。yāo yāo zì chéng yīn,zhuó zhuó gè yǒu róng。
四序迭推移,衰病情所钟。sì xù dié tuī yí,shuāi bìng qíng suǒ zhōng。
身羸足巳弱,有愿不得从。shēn léi zú sì ruò,yǒu yuàn bù dé cóng。
愧负天地生,怆悢填心胸。kuì fù tiān dì shēng,chuàng liàng tián xīn xiōng。

秋怀

刘基

蟋蟀巳在宇,鸿雁方来宾。xī shuài sì zài yǔ,hóng yàn fāng lái bīn。
天秋风露寒,阴谷何时春。tiān qiū fēng lù hán,yīn gǔ hé shí chūn。
欲为商声歌,恐惊梁上尘。yù wèi shāng shēng gē,kǒng jīng liáng shàng chén。
衡门掩仲蔚,庶用存吾真。héng mén yǎn zhòng wèi,shù yòng cún wú zhēn。

秋怀

刘基

饱食无一事,一日复一夕。bǎo shí wú yī shì,yī rì fù yī xī。
倚门望圆穹,白云在空碧。yǐ mén wàng yuán qióng,bái yún zài kōng bì。
来鸿与去燕,岁晚各有适。lái hóng yǔ qù yàn,suì wǎn gè yǒu shì。
英英黄金花,粲粲好颜色。yīng yīng huáng jīn huā,càn càn hǎo yán sè。
采撷贵及时,霜露巳盈积。cǎi xié guì jí shí,shuāng lù sì yíng jī。
掩门还独坐,浩然怀往昔。yǎn mén hái dú zuò,hào rán huái wǎng xī。
惟有故乡梦,可以慰岑寂。wéi yǒu gù xiāng mèng,kě yǐ wèi cén jì。