古诗词

过东昌有感

刘基

夜发高唐湾,旦及东昌郭。yè fā gāo táng wān,dàn jí dōng chāng guō。
乔树拂疏星,霜飞月将落。qiáo shù fú shū xīng,shuāng fēi yuè jiāng luò。
仰观天宇清,平见原野廓。yǎng guān tiān yǔ qīng,píng jiàn yuán yě kuò。
白杨号悲风,蔓草杳漠漠。bái yáng hào bēi fēng,màn cǎo yǎo mò mò。
但见荆棘丛,白骨翳寒箨。dàn jiàn jīng jí cóng,bái gǔ yì hán tuò。
圣道县日月,斯人非虺蝁。shèng dào xiàn rì yuè,sī rén fēi huī è。
教养既迷方,欲炽性乃凿。jiào yǎng jì mí fāng,yù chì xìng nǎi záo。
展季骨巳朽,清风散藜藿。zhǎn jì gǔ sì xiǔ,qīng fēng sàn lí huò。
弦歌灭遗音,茧丝尽笼络。xián gē miè yí yīn,jiǎn sī jǐn lóng luò。
鸱啸魍魉凭,螽鸣草虫跃。chī xiào wǎng liǎng píng,zhōng míng cǎo chóng yuè。
遂令一变姿,化为蹠与蹻。suì lìng yī biàn zī,huà wèi zhí yǔ juē。
况闻太行东,水旱荐为虐。kuàng wén tài xíng dōng,shuǐ hàn jiàn wèi nüè。
饥氓与暴客,表里相倚著。jī máng yǔ bào kè,biǎo lǐ xiāng yǐ zhù。
赈恤付群吏,所务惟刻削。zhèn xù fù qún lì,suǒ wù wéi kè xuē。
征讨乏良谋,乃反恣剽掠。zhēng tǎo fá liáng móu,nǎi fǎn zì piāo lüè。
坐令参苓剂,翻成毒肠药。zuò lìng cān líng jì,fān chéng dú cháng yào。
今年秋租登,行止稍有托。jīn nián qiū zū dēng,xíng zhǐ shāo yǒu tuō。
馀波尚披猖,未敢开一噱。yú bō shàng pī chāng,wèi gǎn kāi yī jué。
但恐习俗成,何由返初昨。dàn kǒng xí sú chéng,hé yóu fǎn chū zuó。
藩宣有重寄,胡不慎远略。fān xuān yǒu zhòng jì,hú bù shèn yuǎn lüè。
往者谅难追,来者犹可作。wǎng zhě liàng nán zhuī,lái zhě yóu kě zuò。
歌诗附里谣,大猷希圣莫。gē shī fù lǐ yáo,dà yóu xī shèng mò。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

将晓

刘基

月落窗馀白练光,满天清露结为霜。yuè luò chuāng yú bái liàn guāng,mǎn tiān qīng lù jié wèi shuāng。
东风可是无情思,吹出新杨一树黄。dōng fēng kě shì wú qíng sī,chuī chū xīn yáng yī shù huáng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

好雨知时五月零,豆苗瓜蔓一时青。hǎo yǔ zhī shí wǔ yuè líng,dòu miáo guā màn yī shí qīng。
老夫亦起中庭立,两眼看一似醉醒。lǎo fū yì qǐ zhōng tíng lì,liǎng yǎn kàn yī shì zuì xǐng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

隐隐轻雷不起风,蒙蒙密雨遍长空。yǐn yǐn qīng léi bù qǐ fēng,méng méng mì yǔ biàn zhǎng kōng。
枯根发秀新茎长,小草那知造化功。kū gēn fā xiù xīn jīng zhǎng,xiǎo cǎo nà zhī zào huà gōng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

涣汗如蒸被体流,日高强起倦梳头。huàn hàn rú zhēng bèi tǐ liú,rì gāo qiáng qǐ juàn shū tóu。
多情一夜千山雨,消尽人间万斛愁。duō qíng yī yè qiān shān yǔ,xiāo jǐn rén jiān wàn hú chóu。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

水鹳长嗥应九陵,山云处处上如蒸。shuǐ guàn zhǎng háo yīng jiǔ líng,shān yún chù chù shàng rú zhēng。
定知谷鲋从今后,不向西江乞斗升。dìng zhī gǔ fù cóng jīn hòu,bù xiàng xī jiāng qǐ dòu shēng。

喜雨寄夏允中五绝

刘基

江暗天低雨脚垂,屋鸣檐泻入枯池。jiāng àn tiān dī yǔ jiǎo chuí,wū míng yán xiè rù kū chí。
却怜似镜新荷叶,不见鱼跳鹭浴时。què lián shì jìng xīn hé yè,bù jiàn yú tiào lù yù shí。

有感

刘基

浪动江淮战血红,羽书应不达宸聪。làng dòng jiāng huái zhàn xuè hóng,yǔ shū yīng bù dá chén cōng。
紫薇门下逢宣使,新向湖州召画工。zǐ wēi mén xià féng xuān shǐ,xīn xiàng hú zhōu zhào huà gōng。

江行杂诗九首

刘基

采石江头山插天,江泉激石鸣湘弦。cǎi shí jiāng tóu shān chā tiān,jiāng quán jī shí míng xiāng xián。
十年战血污江水,水中鬼神应醉眠。shí nián zhàn xuè wū jiāng shuǐ,shuǐ zhōng guǐ shén yīng zuì mián。

江行杂诗九首

刘基

二生矶上星满滩,白烟如雪浮林端。èr shēng jī shàng xīng mǎn tān,bái yān rú xuě fú lín duān。
水妃夜解玉佩去,清泪滴成红木难。shuǐ fēi yè jiě yù pèi qù,qīng lèi dī chéng hóng mù nán。

江行杂诗九首

刘基

马当之山中江中,其下乃是冯夷宫。mǎ dāng zhī shān zhōng jiāng zhōng,qí xià nǎi shì féng yí gōng。
良宵月出江水底,行人喜甚天无风。liáng xiāo yuè chū jiāng shuǐ dǐ,xíng rén xǐ shén tiān wú fēng。

江行杂诗九首

刘基

九龙山西西日沉,江云压地生层阴。jiǔ lóng shān xī xī rì chén,jiāng yún yā dì shēng céng yīn。
汀洲无人蕾叶响,咆虎一声风满林。tīng zhōu wú rén lěi yè xiǎng,páo hǔ yī shēng fēng mǎn lín。

江行杂诗九首

刘基

皖口孤城江水傍,城上犹有愁云黄。wǎn kǒu gū chéng jiāng shuǐ bàng,chéng shàng yóu yǒu chóu yún huáng。
豺狼魑魅相食尽,忠魂白日长垂光。chái láng chī mèi xiāng shí jǐn,zhōng hún bái rì zhǎng chuí guāng。

江行杂诗九首

刘基

桑落洲边春草生,宜城九酝空传名。sāng luò zhōu biān chūn cǎo shēng,yí chéng jiǔ yùn kōng chuán míng。
百年世事同醉梦,愁听野猿啼到明。bǎi nián shì shì tóng zuì mèng,chóu tīng yě yuán tí dào míng。

江行杂诗九首

刘基

江盘峡束当彭浪,孤山如聿江中央。jiāng pán xiá shù dāng péng làng,gū shān rú yù jiāng zhōng yāng。
坤灵不放厚地裂,应有潮汐通扶桑。kūn líng bù fàng hòu dì liè,yīng yǒu cháo xī tōng fú sāng。

江行杂诗九首

刘基

长江水浊湖水清,石钟涛击鲸鱼鸣。zhǎng jiāng shuǐ zhuó hú shuǐ qīng,shí zhōng tāo jī jīng yú míng。
山头出云山下雨,杨澜左蠡何时平。shān tóu chū yún shān xià yǔ,yáng lán zuǒ lí hé shí píng。