古诗词

夏夜台州城中作

刘基

江上火云蒸热风,欲雨不雨天瞢瞢。jiāng shàng huǒ yún zhēng rè fēng,yù yǔ bù yǔ tiān méng méng。
良田半作龟兆坼,粳稻日夕成蒿蓬。liáng tián bàn zuò guī zhào chè,jīng dào rì xī chéng hāo péng。
去年海贼杀元帅,黎民星散劫火红。qù nián hǎi zéi shā yuán shuài,lí mín xīng sàn jié huǒ hóng。
耕牛剥皮作战具,锄犁化尽刀剑锋。gēng niú bō pí zuò zhàn jù,chú lí huà jǐn dāo jiàn fēng。
农夫有田不得种,白日惨淡衡茅空。nóng fū yǒu tián bù dé zhǒng,bái rì cǎn dàn héng máo kōng。
将军虎毛深玉帐,野哭不入辕门中。jiāng jūn hǔ máo shēn yù zhàng,yě kū bù rù yuán mén zhōng。
健儿斗死乌自食,何人幕下矜奇功。jiàn ér dòu sǐ wū zì shí,hé rén mù xià jīn qí gōng。
今年大军荡淮甸,分命上宰麾元戎。jīn nián dà jūn dàng huái diān,fēn mìng shàng zǎi huī yuán róng。
舞干再见有苗格,山川鬼神当效忠。wǔ gàn zài jiàn yǒu miáo gé,shān chuān guǐ shén dāng xiào zhōng。
胡为旱魃还肆虐,坐令毒沴伤和冲。hú wèi hàn bá hái sì nüè,zuò lìng dú lì shāng hé chōng。
传闻逆党尚攻剽,所过丘垄皆成童。chuán wén nì dǎng shàng gōng piāo,suǒ guò qiū lǒng jiē chéng tóng。
阃司恐畏破和议,斥堠悉罢云边烽。kǔn sī kǒng wèi pò hé yì,chì hòu xī bà yún biān fēng。
杀降共说有大禁,无人更敢弯弧弓。shā jiàng gòng shuō yǒu dà jìn,wú rén gèng gǎn wān hú gōng。
山中悲啼海中笑,蜃气绕日生长虹。shān zhōng bēi tí hǎi zhōng xiào,shèn qì rào rì shēng zhǎng hóng。
古时东海辟孝妇,草木枯瘁连三冬。gǔ shí dōng hǎi pì xiào fù,cǎo mù kū cuì lián sān dōng。
六月降霜良有以,天公未必长喑聋。liù yuè jiàng shuāng liáng yǒu yǐ,tiān gōng wèi bì zhǎng yīn lóng。
只今幅员广无外,东至日出西太蒙。zhǐ jīn fú yuán guǎng wú wài,dōng zhì rì chū xī tài méng。
一民一物吾肺腑,仁者自是哀鳏恫。yī mín yī wù wú fèi fǔ,rén zhě zì shì āi guān dòng。
养枭殈凤天所厌,谁能抗疏回宸衷。yǎng xiāo xù fèng tiān suǒ yàn,shuí néng kàng shū huí chén zhōng。
夜凉木末挂河汉,海峤月出光玲珑。yè liáng mù mò guà hé hàn,hǎi jiào yuè chū guāng líng lóng。
仰视皇天转北斗,呜呼愁叹何时终。yǎng shì huáng tiān zhuǎn běi dòu,wū hū chóu tàn hé shí zhōng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

游仙九首

刘基

费生市井儿,未尝识神仙。fèi shēng shì jǐng ér,wèi cháng shí shén xiān。
偶然壶中去,谓是别有天。ǒu rán hú zhōng qù,wèi shì bié yǒu tiān。
幻化且不解,真诀安能传。huàn huà qiě bù jiě,zhēn jué ān néng chuán。
那将食色身,妄弄刑赏权。nà jiāng shí sè shēn,wàng nòng xíng shǎng quán。
果然失符后,众鬼不见怜。guǒ rán shī fú hòu,zhòng guǐ bù jiàn lián。

游仙九首

刘基

天高河汉清,露白秋宵永。tiān gāo hé hàn qīng,lù bái qiū xiāo yǒng。
朝华炫红芳,蟪蛄吊驰景。cháo huá xuàn hóng fāng,huì gū diào chí jǐng。
繁思靡志帅,内疚积心梗。fán sī mí zhì shuài,nèi jiù jī xīn gěng。
涉江无方舟,汲井悲短绠。shè jiāng wú fāng zhōu,jí jǐng bēi duǎn gěng。
岁莫霜雪寒,泣涕沾项领。suì mò shuāng xuě hán,qì tì zhān xiàng lǐng。

游仙九首

刘基

秦皇煽虐燄,烈烈燔九州。qín huáng shān nüè yàn,liè liè fán jiǔ zhōu。
平原旷如赭,鸿鹄安所投。píng yuán kuàng rú zhě,hóng gǔ ān suǒ tóu。
所以避世士,慨想乘桴浮。suǒ yǐ bì shì shì,kǎi xiǎng chéng fú fú。
楼船载侲子,去作汗漫游。lóu chuán zài zhèn zi,qù zuò hàn màn yóu。
何必蓬莱山,远人即瀛洲。hé bì péng lái shān,yuǎn rén jí yíng zhōu。
虎视徒逐逐,竟死于沙丘。hǔ shì tú zhú zhú,jìng sǐ yú shā qiū。

感寓六首

刘基

暑退生夕凉,褰衣步微月。shǔ tuì shēng xī liáng,qiān yī bù wēi yuè。
风来竹阴动,草暗萤光发。fēng lái zhú yīn dòng,cǎo àn yíng guāng fā。
伫立忽怀人,江河渺难越。zhù lì hū huái rén,jiāng hé miǎo nán yuè。

感寓六首

刘基

庭前金凤花,向晚争媚妩。tíng qián jīn fèng huā,xiàng wǎn zhēng mèi wǔ。
但见白露滋,岂知繁霜苦。dàn jiàn bái lù zī,qǐ zhī fán shuāng kǔ。
芳时良可惜,此物何足数。fāng shí liáng kě xī,cǐ wù hé zú shù。

感寓六首

刘基

白露下木叶,凄凉江海秋。bái lù xià mù yè,qī liáng jiāng hǎi qiū。
江皋有鸣雁,噭噭安所求。jiāng gāo yǒu míng yàn,jiào jiào ān suǒ qiú。
稻粱日萧索,风雨徒离忧。dào liáng rì xiāo suǒ,fēng yǔ tú lí yōu。

感寓六首

刘基

一日复一夕,一夕复一朝。yī rì fù yī xī,yī xī fù yī cháo。
青灯向暗壁,光燄坐自消。qīng dēng xiàng àn bì,guāng yàn zuò zì xiāo。
鞲鹰铩六翮,绝意于云霄。gōu yīng shā liù hé,jué yì yú yún xiāo。

感寓六首

刘基

严霜陨奥草,蛇虺去所依。yán shuāng yǔn ào cǎo,shé huī qù suǒ yī。
可惜蕙兰花,与之共颓萎。kě xī huì lán huā,yǔ zhī gòng tuí wēi。
顾此悲世运,泫然涕交颐。gù cǐ bēi shì yùn,xuàn rán tì jiāo yí。

感寓六首

刘基

凄凄素秋霜,苒苒高原草。qī qī sù qiū shuāng,rǎn rǎn gāo yuán cǎo。
运穷相值遇,黝颜就枯槁。yùn qióng xiāng zhí yù,yǒu yán jiù kū gǎo。
浩叹采薇歌,惭愧商山老。hào tàn cǎi wēi gē,cán kuì shāng shān lǎo。

感怀

刘基

昊天厌秦德,瑞气生芒砀。hào tiān yàn qín dé,ruì qì shēng máng dàng。
入关封府库,约法唯三章。rù guān fēng fǔ kù,yuē fǎ wéi sān zhāng。
英雄不世出,智勇安可当。yīng xióng bù shì chū,zhì yǒng ān kě dāng。
叔孙一竖儒,绵蕞兴朝纲。shū sūn yī shù rú,mián zuì xīng cháo gāng。
逐令汉礼乐,远愧周与商。zhú lìng hàn lǐ lè,yuǎn kuì zhōu yǔ shāng。
逝者如飘风,盛时安得常。shì zhě rú piāo fēng,shèng shí ān dé cháng。
寤寐增永叹,感慨心内伤。wù mèi zēng yǒng tàn,gǎn kǎi xīn nèi shāng。

招隐五首

刘基

浮景无根株,逝川不可留。fú jǐng wú gēn zhū,shì chuān bù kě liú。
昨日瑶草春,今朝蓬梗秋。zuó rì yáo cǎo chūn,jīn cháo péng gěng qiū。
鼎食岂不美,鸩毒潜戈矛。dǐng shí qǐ bù měi,zhèn dú qián gē máo。
华轩岂不贵,长路能摧辀。huá xuān qǐ bù guì,zhǎng lù néng cuī zhōu。
子胥弃吴江,屈原赴湘流。zi xū qì wú jiāng,qū yuán fù xiāng liú。
韩彭竟菹醢,萧樊亦累囚。hán péng jìng jū hǎi,xiāo fán yì lèi qiú。
何如张子房,脱屣万户侯。hé rú zhāng zi fáng,tuō xǐ wàn hù hóu。
深韬黄石略,去从赤松游。shēn tāo huáng shí lüè,qù cóng chì sōng yóu。

招隐五首

刘基

秦皇火六籍,黄绮之商山。qín huáng huǒ liù jí,huáng qǐ zhī shāng shān。
汉帝握乾符,羊裘竟不还。hàn dì wò qián fú,yáng qiú jìng bù hái。
古来遁世士,冥心丘壑间。gǔ lái dùn shì shì,míng xīn qiū hè jiān。
于时苟无用,安事空摧颜。yú shí gǒu wú yòng,ān shì kōng cuī yán。
石泉清以芳,白云寒更闲。shí quán qīng yǐ fāng,bái yún hán gèng xián。
春蔬杂甘辛,秋果罗青殷。chūn shū zá gān xīn,qiū guǒ luó qīng yīn。
浊酒晚自酌,柴扉昼恒关。zhuó jiǔ wǎn zì zhuó,chái fēi zhòu héng guān。
啸歌陟崇冈,濯足临潺湲。xiào gē zhì chóng gāng,zhuó zú lín chán yuán。
金马我何荣,羊肠我何艰。jīn mǎ wǒ hé róng,yáng cháng wǒ hé jiān。
鸿鹄翔九霄,邈然不可攀。hóng gǔ xiáng jiǔ xiāo,miǎo rán bù kě pān。

招隐五首

刘基

豫章长千仞,挺生崇崖阴。yù zhāng zhǎng qiān rèn,tǐng shēng chóng yá yīn。
布叶连青云,交柯蔽层岑。bù yè lián qīng yún,jiāo kē bì céng cén。
结根岂不固,斤斧将见寻。jié gēn qǐ bù gù,jīn fǔ jiāng jiàn xún。
有柏生石间,屈曲丛灌林。yǒu bǎi shēng shí jiān,qū qū cóng guàn lín。
古根啮飞溜,电火焚中心。gǔ gēn niè fēi liū,diàn huǒ fén zhōng xīn。
大不中梁柱,小不堪瑟琴。dà bù zhōng liáng zhù,xiǎo bù kān sè qín。
风霜自摇落,偃蹇独至今。fēng shuāng zì yáo luò,yǎn jiǎn dú zhì jīn。

招隐五首

刘基

流水千百折,白云三四峰。liú shuǐ qiān bǎi zhé,bái yún sān sì fēng。
上有喷壑泉,下有凌霜松。shàng yǒu pēn hè quán,xià yǒu líng shuāng sōng。
中有一老人,坐啸岩间风。zhōng yǒu yī lǎo rén,zuò xiào yán jiān fēng。
素发垂两肩,朱颜映青瞳。sù fā chuí liǎng jiān,zhū yán yìng qīng tóng。
年纪将百龄,容貌如孩童。nián jì jiāng bǎi líng,róng mào rú hái tóng。
长跪前致辞,子非列仙翁。zhǎng guì qián zhì cí,zi fēi liè xiān wēng。
笑谓汝孺子,语汝使心通。xiào wèi rǔ rú zi,yǔ rǔ shǐ xīn tōng。
我生不偶俗,遗身在蒿蓬。wǒ shēng bù ǒu sú,yí shēn zài hāo péng。
结庐白水边,采药青林中。jié lú bái shuǐ biān,cǎi yào qīng lín zhōng。
世语我不接,世士我不逢。shì yǔ wǒ bù jiē,shì shì wǒ bù féng。
箪瓢我不忧,轩盖我不崇。dān piáo wǒ bù yōu,xuān gài wǒ bù chóng。
自耕足我食,自息安我躬。zì gēng zú wǒ shí,zì xī ān wǒ gōng。
冥冥绝思虑,默默全和冲。míng míng jué sī lǜ,mò mò quán hé chōng。
持此摄吾生,仰荷元化功。chí cǐ shè wú shēng,yǎng hé yuán huà gōng。
何必插羽翰,远逐浮丘公。hé bì chā yǔ hàn,yuǎn zhú fú qiū gōng。
再拜受斯言,廓然如发蒙。zài bài shòu sī yán,kuò rán rú fā méng。
投簪谢知己,一去无回踪。tóu zān xiè zhī jǐ,yī qù wú huí zōng。

招隐五首

刘基

有客款我庐,身披紫云袍。yǒu kè kuǎn wǒ lú,shēn pī zǐ yún páo。
鸣驺列前后,从者皆俊髦。míng zōu liè qián hòu,cóng zhě jiē jùn máo。
坐我蓬筚下,向我谈伊皋。zuò wǒ péng bì xià,xiàng wǒ tán yī gāo。
手斡北斗魁,足踏东海鳌。shǒu wò běi dòu kuí,zú tà dōng hǎi áo。
高视六合内,泰山等毫毛。gāo shì liù hé nèi,tài shān děng háo máo。
挥袂起谢客,且还饮我醪。huī mèi qǐ xiè kè,qiě hái yǐn wǒ láo。
醉卧不知晓,衡门塞蓬蒿。zuì wò bù zhī xiǎo,héng mén sāi péng hāo。